Chương 33: Cứu (4)
Nói xong, hắn không hề liếc nhìn Yến Tiểu Ất, quay người đi tới bên cạnh Cơ Minh Minh.Tề Nhạc nói lời này, so với gϊếŧ Yến Tiểu Ất còn làm hắn khó chịu hơn, ánh mắt oán độc nhìn qua thân ảnh của hai người, thời điểm hắn đứng lên, trong lòng của hắn đã có quyết định.
- Minh Minh, cô muốn mang tôi đi đâu? Chẳng lẽ muốn mang tôi trở về nhà cô sao?
Ngồi trên xe taxi, Cơ Minh Minh chỉ đường.
- Đương nhiên không phải, anh không thích hợp đi tới nhà của tôi, bất tiện cho việc tu luyện của anh. Trước tiên tôi sẽ dàn xếp một nơi cho anh ở lại rồi mới tính tới chuyện đi tới trường. Bây giờ cách khai giảng còn hai tháng nữa, thừa dịp trong khoảng thời gian này, anh nên tu luyện thật tốt. Nhớ rõ Trát Cách Lỗ đại sư đã từng nói với anh đã phát hiện ba Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sao? Tôi chỉ là một trong số đó mà thôi. Hiện tại chỗ tôi muốn dẫn anh đi, chính là đi gặp Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thiên tài xuất sắc nhất thế hệ này —— Long.
Âm thanh Cơ Minh Minh ngưng tụ thành tuyến tiến vào trong tay Tề Nhạc, lái xe không nghe được.
- Long? Hắn rất mạnh sao?
Tề Nhạc có chút tò mò hỏi.
Cơ Minh Minh không chút do dự gật gật đầu, nói:
- Đương nhiên. Bản thân Long chính là người mạnh nhất trong Thập Nhị Sinh Tiếu, năng lực của Long có rất nhiều loại, ở mọi phương diện đều gần với Kỳ Lân, nhưng mà, tốc độ tu luyện không phải Kỳ Lân có thể so sánh được. Bởi vì bản thân Kỳ Lân mang điềm lành, tại mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần do ngươi chỉ huy, mà Long lại là lĩnh quân trong Thập Nhị Sinh Tiếu, là tồn tại mạnh nhất. Hơn nữa, cầm tinh Long của chúng ta, bản thân chính là thiên tài, mới hai mươi ba tuổi, đã tu luyện tới năm vân, tốc độ tu luyện như vậy trước nay chưa từng có. Phải biết rằng, Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần bình thường thông qua ba vân tới bốn vân sẽ gặp bình cảnh, mất hơn mười năm mới vượt qua được. Có chút Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, cuối cùng cả đời, đạt tới năm vân là không tồi rồi. Long co năm vân, tuyệt đối là đáng sợ, anh ngàn vạn lần không được nói chuyện với Long như với tôi, nếu không, tôi cũng không giúp được anh.
Tề Nhạc có chút không cho là đúng nói:
- Tôi không phải vương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sao? Chẳng lẽ hắn còn có thể cắn tôi à?
Cơ Minh Minh che miệng cười khẽ, nói:
- Long làm người giáo điều lắm, không quen nhìn nhất chính là gia hỏa như anh. Dù sao tôi nhắc nhở anh rồi, tôi đến chỗ Long chính là muốn nhờ an bài nơi tu luyện cho anh, anh tốt nhất không nên đắc tội Long, nếu không, anh sẽ biết hậu quả. Long cũng không dễ nói chuyện giống như Trát Cách Lỗ đại sư đâu.
Xe taxi dựa theo chỉ thị của Cơ Minh Minh, một mực đi về hướng đông, trên đường đi qua khu vực phồn hoa nhất của Kinh Thành, nhìn thấy các loại kiến trúc hiện đại ở chung quanh, trong nội tâm Tề Nhạc cảm thấy có chút kỳ dị, tuy thời gian hắn ở Tây Tạng không lâu, nhưng hắn đối với Tây Tạng cũng hiểu đơn giản, dù sao, hắn cũng ngủ hơn tháng rồi, nhưng hắn vẫn rõ, vận mệnh của mình trong chuyến đi Tây Tạng đã cải biến hoàn toàn..
Tề Nhạc cũng không có nhìn ra ngoài bao nhiêu lâu, cảm giác đã qua một giờ, rốt cuộc bọn họ cũng đi tới nơi cần tới.
Phía đông của Kinh Thành, có nhiều khu biệt thự, đây là địa phương dành cho người giàu có, càng gần bờ sông, thì biệt thự mọc lên san sát như rừng, cảnh sắc ưu mỹ, đủ khiến cho những người giàu có động tâm.
Nhưng mà, Cơ Minh Minh mang Tề Nhạc đi vào một căn biệt thự ở đây, từ bên ngoài nhìn không thấy bên trong là gì, chỉ thấy tường vây bên ngoài cao ba mét, do gạch xanh xây thành tường vây, trên tường vây còn có khung sắt bén nhọn, giống những cây trường thương đang dựng đứng. Tường vây bao quanh một phương viên rất rộng, màu xanh của tường vây mang theo hương vị cổ xưa.
- Đây không phải trại tập trung chứ?
Tề Nhạc cười xấu xa.
Cơ Minh Minh lườm hắn một cái, nói:
- Anh cứ nói đi? Nơi này chính là địa phương của Lon, về sau cũng chính là địa phương anh sẽ sinh hoạt.
Vừa nói, hai người tính tiền xuống xe, đi tới cửa lớn.
Cửa lớn này còn cao hơn tường vây, cánh cửa sắt này dày bằng gang tay của người trưởng thành.
Cơ Minh Minh đi thẳng tới hệ thống trò chuyện, ấn mấy cái nút, âm thanh ông ông vang lên, cửa lớn tự động tách ra hai bên.
Cơ Minh Minh quay lại ngoắc Tề Nhạc, sau đó đi vào bên trong.
Tiến vào cửa, không khí tươi mát phà vào mặt, đầu tiên Tề Nhạc nhìn thấy, chính là mặt cỏ thật lớn, cảm giác, như đang ở trong sân golf, trên bãi cỏ có một ít đại thụ cao lớn, lá cây xanh tươi cổ kính, một hồ nước chừng mấy ngàn mét vuông có gợn sóng phập phồng trong gió, giữa hồ còn có một ít đình, nhìn nó rất lịch sự thanh nhã. Khoảng đất trung ương đi thông tới sân nhỏ, nơi đó là một biệt thự cực lớn. Tề Nhạc cũng chỉ có thể dùng cực lớn để hình dung mà thôi, bởi vì hắn chưa từng nhìn thấy biệt thự nào có quy mo lớn như thế, cảm giác nó giống như một tòa thành thì đúng hơn, chỉ sợ khách sạn năm sau còn không lớn bằng nơi đây.
- Rất đẹp a, Long rất có phẩm vị, nhưng Long không thích hoa, cho nên, nơi đây đều là màu xanh lá cây, chỉ có biệt thự này là màu trắng. Trên tầng cao nhất của biệt thự còn có bể bơi đấy.
- Làm Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thì có nhiều tiền như vậy sao? Vậy tại sao tôi nghèo như vậy?
Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nhìn qua biệt thự này và cảm thán.
- Đương nhiên không phải, những thứ này đều do Long phấn đấu mà có được, cũng không phải là ai cho. Nếu như anh muốn có thành tựu, phải cố gắng mới được.
Hai người đi lên đường nhỏ rộng năm mét vào trong biệt thự, thời điểm bọn họ còn cách biệt thự năm mươi mét, cửa lớn của biệt thự mở rộng ra, một người từ trong đi tới.
- Long tỷ tỷ.
Cơ Minh Minh hưng phấn hét to một tiếng, bỏ Tề Nhạc lại chạy nhanh về phía trước.
Ở trước cửa là một nữ nhân, dáng người không lùn, nhưng nàng lại cao hơn nửa đầu, chí ít cũng cao môt mét bảy, cho dù Tề Nhạc cao hơn nàng, nhưng khi nhìn thấy nữ tử này, cũng có cảm giác tự ti mặc cảm.
Một bộ váy màu trắng không có bất cứ khiếm khuyết nhỏ nhặt nào, tóc dài màu đen vén lên đầu, một bộ kính đen, nữ tử từ trong biệt thự đi ra, giống một nữ nhân tri thức, làn da nàng rất trắng, bộ ngực đầy đặn không phải con gái chưa phát dục đầy đủ có thể so sánh, bộ váy chỉ che tới gối, lộ ra hai bắp chân nhỏ nhắn gọn gàng. Từ khi nàng vừa xuất hiện, mỗi một động tác của nàng đều mang theo ưu nhã.
Long là nữ? Chẳng phải Long là nữ đều là khủng long sao?
Tề Nhạc vội vàng sờ sờ cái mũi của mình, xác định không có chảy máu mũi, bởi vì kính đen, cho nên không nhìn kỹ dung mạo của Long được, nhưng mà, cũng có thể phân biệt được nàng là một tuyệt đại giai nhân. Trong nội tâm Tề Nhạc âm thầm phân loại, vị Long mỹ nữ này, tuyệt đối là cấp than thở, thậm chí còn còn cao hơn một chút, cho dù không phải cấp hoàn mỹ, cũng kém không nhiều lắm.