…
“Thành thật xin lỗi!!”
Mật Nhụy cúi đầu xin lỗi, ánh mắt vừa lúc nhìn vào đũng quần hắn.
Từ Ba Ba lập tức cong đầu gối lên, nghiêng người đi.
“Em… em thật sự không cố ý…” Ngón tay Mật Nhụy lo lắng nắm lấy làn váy, đầu rụt lại như đà điểu.
“Được rồi, em bóp lưng đi.” Trong chốc lát, Từ Ba Ba xoay người nằm sấp xuống, nhắm hai mắt lại, trong giọng nói còn lộ ra một tia mỏi mệt.
Mật Nhụy lặng lẽ liếc hắn một cái, thấy hắn thật sự không có dự định dây dưa thì mới thoáng thả lỏng lại.
Cô cẩn thận cởi dép lê, dẫm lên sô pha, hai chân tách ra, quỳ gối trên eo Từ Ba Ba, bám vào người hắn, bắt đầu mát xa cho hắn.
Lần này Mật Nhụy không dám suy nghĩ miên man nữa, nghiêm túc mát xa.
Đồng phục nữ sinh Hoa Thạc là váy, khi Mật Nhụy thấy Từ Hạn Bình thì kéo cao đến eo, váy vốn có độ dài tầm trung cũng dịch lên trên, dán ở háng.
Chân dài thẳng tắp của cô đè xuống sô pha, bắt đầu tì lên eo sườn Từ Ba Ba, cuối cùng thân thể hai người dán vào nhau, càng dán càng chặt.
Phía trước đều là ngồi trên ghế mát xa nên không phiền phức thế này, Mật Nhụy thử dịch ra một chút, nhưng rất nhanh lại trượt vào. Thấy Từ Ba Ba không phản ứng, cô cũng mặc kệ, chỉ cúi đầu xoa bóp nghiêm túc, eo khá mỏi thì hơi ngồi xuống một ít.
Sau đó khi bóp vai cổ cho Từ Ba Ba thì mông nhỏ cứ vậy ngồi xuống, trực tiếp trượt từ mông hắn xuống sau đùi.
Mật Nhụy tức khắc cứng đờ, nơi riêng tư chỉ mặc nội y cảm nhận rõ ràng đặc thù thân thể đàn ông, cơ bắp rắn chắc căng phồng và nhiệt độ hôi hổi.
Cô xấu hổ sử dụng cả tay chân muốn bò dậy, nhưng cẳng chân quỳ lâu đều đã tê rần, đã không đứng dậy được mà còn ngồi lại thật mạnh trên mông Từ Ba Ba.
“Hừ ~”
Tội liên đới hai lần, Mật Nhụy không dám lộn xộn nữa.
Đầu Từ Ba Ba gác trên hai cánh tay, vạt áo hơi vén lên, vòng eo gầy nhưng rắn chắc mang theo sóng lưng xinh đẹp hướng lên trên, kéo dài tiến vào trong quần áo, phần lưng hơi dựng thẳng, xương bả vai rõ ràng hằn lên trên quần áo.
Giọng hắn rất trầm thấp, khàn khàn.
“Đừng dừng... Tiếp tục bóp đi.”