Kết Hôn Với Đối Tượng Được Cả Nhà An Bài

Chương 5.2: Để em dùng miệng giải quyết giúp anh được không?



Lục Chi muốn trả lại cho anh, nhưng lại bị anh giữ chặt tay ngăn lại. “Em cầm lấy đi.”

Vừa nghe thấy những lời mà anh nói, Lục Chi liền cúi đầu nhìn xuống bàn tay đang nắm chặt lấy tay của mình, tay trái của anh đàn đeo nhẫn cưới, ở ngón áp út. Đeo nhẫn cưới trên ngón tay thon dài như vậy, quả nhiên trông rất cấm dục.

Lục Chi cảm thấy mình không phải là người ham muốn tìиɧ ɖu͙© quá độ, nhưng thời điểm nhìn thấy bàn tay đeo nhẫn cưới của anh, cô lại thấy mình bị cám dỗ.

Cô cầm thẻ lương của anh, lại nghĩ đến chuyện anh muốn mời khách ăn một bữa hay làm gì đó, nói chung vẫn cần phải tiêu đến tiền, cô liền quay sang hỏi anh. “Một tháng em chuyển cho anh ba ngàn tệ tiền tiêu vặt có đủ không? Nếu không đủ thì anh cứ nói với em, em có thể chuyển thêm tiền cho anh.”

Giang Ngộ bị cô chọc đến bật cười, anh trả lời có thể.

Lục Chi có cảm giác sau khi kết hôn, cô đã chính thức trở thành một phú bà nhỏ.

Trước khi bọn họ đính hôn, Giang Vô đã gửi cho cô một trăm tám mươi ngàn tệ coi như là lễ hỏi, ba mẹ của Lục Chi cũng cho cô một chút tiền để sau này nuôi nấng con cái.

Hơn nữa tính cả tiền trong bao lì xì đỏ vào ngày kết hôn, bây giờ cô đã có hơn ba trăm nghìn tệ, thật sự là rất nhiều.

Cô định ngày mai sẽ đi làm một cái thẻ ngân hàng, tiền lương một tháng của Giang Ngộ cũng coi như đủ dùng ở địa phương nho nhỏ này, dù sao đi chăng nữa thì bọn họ cũng không có vay thế chấp nhà hay mua xe, Giang Ngộ cũng có xe, một chiếc xe bình thường, nhưng chỉ cần đủ dùng là được, số tiền này cứ giữ lại để sau này chăm sóc con cái.

Cơm nước xong xuôi, Lục Chi đi tắm rửa. Giang Ngộ nói để anh rửa chén, Lục Chi cũng đồng ý, cô nhanh chóng đi tắm rửa trước.

Đang tắm dở thì cô có cảm giác cơ thể của mình có gì đó không ổn, hình như có thứ gì đó đang chảy xuống phía dưới, cô nhìn thấy vết máu loang lổ trên chiếc qυầи ɭóŧ.

Bà dì cả chết tiệt…

Tại sao bà dì cả của cô lại ghé thăm vào thời điểm đáng xấu hổ như vậy?

Cô chỉ muốn nếm thử hương vị của đàn ông, có cần phải khó khăn đến như vậy không?

Cô đã kết hôn được mấy ngày rồi, vậy mà chỗ đó vẫn không bị bóc tem hay hư hỏng gì cả, bây giờ bà dì cả lại ghé thăm bất ngờ như vậy, cô thật sự khóc muốn chết mà.

Cô lót miếng băng vệ sinh xuống dưới, sau đó đi ra ngoài.

Giang Ngộ rửa bát xong cũng đi tắm rửa.

Đêm nay Lục Chi còn muốn tiếp tục làm chuyện đó với anh, vậy mà…

Lục Chi đang ngồi xem TV, Giang Ngộ tắm xong cũng đi ra ngoài ngồi xem TV cùng với cô. Thời gian vẫn còn sớm, nên cứ ngồi xem TV trước đã.

Lục Chi còn tưởng rằng đêm nay anh không muốn làm chuyện đó, dù sao đi chăng nữa thì anh cũng mệt mỏi lắm rồi, nên cô cũng không nói cho anh biết chuyện bà dì cả của mình ghé thăm. Ngay từ đầu, hai người đều ngồi yên trên sô pha xem TV, nhìn rất quy củ.

Lục Chi dựa vào vai của anh, xem TV, cô cũng không biết phải khuấy động bầu không khí nhạt nhẽo này như thế nào cả. Nhưng đúng lúc này, Giang Ngộ lại hôn lên môi của cô, anh đè cô lên ghế sô pha, cắn vào môi của cô sau đó tách hai cánh môi của cô ra, đầu lưỡi chui vào khoang miệng cuốn lấy cái lưỡi của cô. Lục Chi bị anh hôn đến mức sức lực trên người giống như bị rút cạn.

Bàn tay của Giang Ngộ chui vào trong quần áo của cô, xoa nhẹ lên cặρ √υ' của cô, anh chuẩn bị đi xuống để sờ soạng hạ thân của cô. Lúc này Lục Chi mới kịp phản ứng lại, bà dì cả của cô đang ghé thăm, cô vội vàng nói với anh. “Đừng mà, Giang Ngộ, em đang đến kỳ kinh nguyệt…”

Nhưng đã quá muộn, Giang Ngộ đã cởϊ qυầи của cô ra. Một người đàn ông nhìn thấy bà xã của mình đang đến kỳ kinh nguyệt, trên băng vệ sinh còn dính đầy máu.

Giang Ngộ cảm thấy rất xấu hổ, lỗ tai của anh trở nên đỏ bừng. Hai người đều thấy ngại ngùng, Giang Ngộ còn tri kỷ đến mức mặc lại qυầи ɭóŧ cho cô, anh vội vàng nói xin lỗi với cô. “Anh xin lỗi.”

Hình như Giang Ngộ lại cứng rồi, anh đang định đi vào phòng tắm để giải quyết, thì Lục Chi lại kéo tay của anh lại. “Để em dùng miệng giải quyết giúp anh được không?”

Nghe được những lời này của cô, cơ thể của Giang Ngộ trở nên cứng đờ, anh kinh ngạc nhìn cô.

Lục Chi cảm thấy mấy ngày gần đây Giang Ngộ còn khó chịu hơn so với cô, dù sao đi chăng nữa thì cấu tạo của cơ thể nam và nữ khác nhau, nếu anh cứ tiếp tục nghẹn như vậy, dươиɠ ѵậŧ kia sớm muộn gì cũng hỏng, nếu hỏng rồi thì sau này cô phải làm sao bây giờ?

Lục Chi mạnh dạn đưa tay sờ vào trong đũng quần của anh, anh đang mặc một chiếc quần ngủ, khiến cô cởi ra rất dễ dàng.

Giang Ngộ dùng tư thế đứng để giúp cô ăn dươиɠ ѵậŧ của mình, đứng như vậy sẽ ăn dễ dàng hơn rất nhiều.

Lục Chi cởi cả qυầи ɭóŧ của anh ra, dươиɠ ѵậŧ thô cứng nhảy ra ngoài, đập vào tay của cô. Sau đó cô duỗi tay nắm chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của anh.