“Đến tuổi này rồi mà vẫn còn kiểu xem mắt dựa theo sự giới thiệu của người thân trong gia đình, thì chắc chắn là do anh ta muốn có con, cậu thấy có đúng không? Ba mẹ của anh ta nhất định đang thúc giục hai người sinh con đấy.”
“Cậu không cần quan tâm lý do tại sao anh ta lại muốn kết hôn với cậu đâu, cưới cũng đã cưới rồi, dựa theo nghề nghiệp của anh ta tớ đoán chắc anh ta không dám phản bội cậu đâu. Nói như thế nào đi chăng nữa thì anh ta cũng là người làm việc trong cơ quan nhà nước, nếu anh ta có làm như vậy cũng phải xin lỗi cậu, lúc đó cậu không chịu mà còn đòi làm ầm làm ĩ, anh ta cũng bị mất mặt, cậu sẽ không tưởng rằng hai người đến tuổi này rồi còn kết hôn giả đấy chứ? Chị hai của tôi ơi, quen biết qua họ hàng sau đó kết hôn, nửa đời còn lại hai người đều phải sống vì con vì cái nghe chưa hả!”
Lục Chi: “....”
“Đúng rồi, địa vị của ông xã cậu lớn như vậy, cậu phải tận dụng cơ hội này cho tốt, không phải cậu đang định làm việc cho cơ quan nhà nước hay sao? Với chức vị kia của anh ta, sắp xếp cho cậu một vị trí cũng rất là dễ dàng, chỉ cần nói một câu, ai dám không cho anh ta mặt mũi chứ.”
Vừa nghe cô ấy nói như vậy, Lục Chi lập tức phản bác lại. Cô muốn tự mình thi vào trong đó, chứ không phải dựa vào quan hệ.
“Tớ có thể tự thi vào trong đó, cho dù tớ thi trượt đi chăng nữa tớ cũng không cần anh ấy giúp.”
“Cậu nghĩ trong một thành phố lớn như vậy mà cậu có thể dựa vào bản lĩnh của mình để thi đậu hay sao, địa phương nhỏ như chỗ chúng ta còn phải dựa vào quan hệ mới chen được một chân. Cho dù cậu có thi vào được đó, nhưng lỡ như điểm của cậu quá cao, bị người ra đẩy ra chỗ khác thì phải làm sao đây? Tình huống này ở địa phương nhỏ chỗ chúng ta toàn phải nhờ người thân hỗ trợ, cậu kêu ông xã của cậu giúp một chút cũng được chứ sao, nói thế nào đi chăng nữa thì cậu cũng là vợ hợp pháp của anh ta, anh ta có thể từ chối được sao?”
Lục Chi nghĩ đi nghĩ lại, cô vẫn không dám. “Quên đi, với chức vị kia của anh ấy tớ cũng không dám nhờ anh ấy giúp đâu, cho dù thi trượt cũng không được.”
....
Sau khi Lục Chi làm bữa tối xong, Giang Ngộ vẫn chưa trở về nhà, cô cũng không dám thúc giục anh, chỉ đành ngồi một bên xem tài liệu chờ anh quay lại.
Thời điểm Giang Ngộ trở về, Lục Chi đang tập trung làm bài nên không để ý anh đã quay lại.
Giang Ngộ đi đến phía sau lưng của cô, nhìn vào bài thi của cô, sau đó sửa lại giúp cô. “Chỗ này sai rồi, phải chọn A mới đúng.”
Vừa nghe thấy giọng nói của Giang Ngộ, Lục Chi mới kịp phản ứng lại, cô ngượng ngùng che tờ giấy thi lại. “Anh trở về lúc nào vậy, tại sao lại không gọi em?”
Giang Ngộ duỗi tay sờ tóc của cô. “Em tập trung quá, không thèm để ý đến anh.”
Lục Chi nhanh chóng thu dọn đồ đạc, sau đó mang cơm ra cho anh.
Ở trong nhà có hệ thống sưởi, rất ấm áp, anh vừa bước vào cửa đã phải cởϊ áσ khoác ra, thậm chí anh còn cởi mấy chiếc cúc áo sơ mi trên cổ tay, sau đó xắn lên đến khuỷu tay, ngồi xuống uống canh mà Lục Chi đã nấu cho mình.
Cơm nước xong đến giờ nghỉ ngơi, Giang Ngộ đi vào nhà tắm để tắm rửa. Lục Chi đang ở bên ngoài rửa bát, rửa xong cô cũng phải đi tắm cho sạch sẽ.
Lục Chi đi ra khỏi phòng tắm, cô nhìn thấy Giang Ngộ đang ngồi đọc tài liệu trong thư phòng, cô cũng không muốn làm phiền anh. Có lẽ là do cô cảm thấy tình cảm của hai người vẫn chưa thân thiết quen thuộc đến mức cô phải quấy rầy anh.
Sau khi chăm sóc da xong, Lục Chi chuẩn bị đi ngủ, cô còn tưởng rằng Giang Ngộ phải làm việc đến tận khuya. Nhưng thời điểm cô chuẩn bị đi ngủ, thì Giang Ngộ lại trèo lên giường, anh bật chiếc đèn ngủ đầu giường lên, sau đó nằm đè lên người của Lục Chi.
Anh sờ soạng áo ngủ của cô, bộ đồ ngủ hôm nay cô mặc không nóng bỏng giống như hôm qua, chỉ là một bộ váy ngủ làm bằng vải cotton bình thường. Bàn tay Giang Ngộ vươn ra vén váy của cô lên, sau đó anh đặt một nụ hôn vào giữa hai chân của cô.
Chuyện này thật sự khiến Lục Chi bị dọa đến hoảng sợ, tiểu huyệt của cô trở nên ngứa ngáy, anh lại hôn một cái lên chân của cô, đúng lúc này Lục Chi liền bật dậy.
Khi cô vừa ngẩng đầu nhìn, không biết qυầи ɭóŧ đã bị anh cởi ra từ lúc nào, bây giờ đầu của anh đang dựa vào rất gần với hạ thể của cô.
“Anh… Anh như vậy…”
Giang Ngộ nhìn cô, sau đó anh lại hôn lên khóe miệng của cô, thở hổn hển nói. “Chúng ta tiếp tục làm chuyện của ngày hôm qua, được không em?”
Lục Chi gật đầu đồng ý, lúc này cô lại nhớ tới những lời mà bạn thân của mình đã nói, anh nóng lòng muốn kết hôn với cô như vậy, có lẽ chỉ vì anh muốn có một đứa con mà thôi.
Bây giờ anh hành động như vậy, Lục Chi càng thêm chắc chắn với suy nghĩ của mình, anh kết hôn với cô chỉ vì muốn có con…
Nhìn thấy Lục Chi gật đầu đồng ý, Giang Ngộ trực tiếp vùi đầu vào tiểu huyệt của cô, anh há miệng ngậm mấy toàn bộ hoa huyệt của cô, sau đó nhiệt tình liếʍ láp.
Lục Chi bị hành động này dọa cho hoảng sợ, nơi này của cô lại bị liếʍ…
Trước khi lên giường đi ngủ, cô còn đi WC nữa, cô kháng cự đẩy cái trán của anh ra. “Anh đừng liếʍ, chỗ này bẩn lắm.”
Nhưng Giang Ngộ lại không nghe, anh dùng tay nâng cặp mông của cô lên, đầu lưỡi cạy hai cánh môi âʍ ɦộ của cô ra, sau đó liếʍ láp liên tục.