Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Của Nam Chính

Chương 10: Dùng tay giúp ngươi

Việc này phải nói đến tình hình chia phe phát của Thẩm Giai và cô mẫu nguyên thân trong triều đình.

Hiện giờ trong triều, Thái Tử và Thần Vương đang tranh giành quyền lực. Thẩm Giai và gia đình ông ngoại Lâm tướng công đều kiên định đứng bên đảng Thái Tử, mà Vĩnh Ninh hầu phủ chỗ cô mẫu ở lại là duy trì Thần Vương.

Con dâu cô mẫu và thê tử của Thần Vương, lại là thân tỷ muội.

Thẩm Giai là tâm phúc đắc lực dưới trướng Thái Tử, vì vật bên phe Thần Vương có rất nhiều người muốn hại Thẩm Giai, từ đó đả kích Thái Tử.

Nhìn như Thẩm Giai và Vĩnh Ninh hầu phủ có quan hệ thông gia, kỳ thật hai nhà lại là đối thủ trên triều đình.

Mà Đỗ Yểu Yểu bị kẹp ở giữa, quan hệ với hắn vẫn luôn không tốt, khó tránh khỏi sẽ bị cho là gia tế hầu phủ phái đến.

Thẩm Giai đúng là cần phải cẩn thận, Đỗ Yểu Yểu không muốn ở bên cạnh hắn nhiều, sau khi vào phòng sau liền bình tĩnh trở lại.

Thẩm Giai dùng xong chè, ngồi ở trên giường lẳng lặng đọc sách.

“Ăn xong rồi à, có ngon không?” Đỗ Yểu Yểu lúng túng mở lời.

“Có.” Thẩm Giai đặt sách xuống nhìn nàng.

Đỗ Yểu Yểu trong lòng cảm thấy không được tự nhiên, cách xa hắn bài bước, do dự nói: “Cái kia…… Ngày mai ta đi đến nhà cô mẫu, ngươi có thể cùng ta đi hay không?”

Một chút ái muội lúc trước không còn sót lại chút gì, Đỗ Yểu Yểu đối mặt với hắn lại lộ ra bộ dáng sợ hãi.

Thẩm Giai thông minh thế nào, nghiền ngẫm một chút liền đoán được nàng hẳn đã phát hiện tâm tư phòng bị nàng của hắn.

Trong triều đình, ngươi lừa ta gạt, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng. Thẩm Giai sinh ra một chút hứng thú với Đỗ Yểu Yểu, nhưng cũng không thể hoàn toàn dễ tin tưởng nàng.

Nhưng không ngờ nàng lại sợ hắn. (Chỗ này không rõ là “không ngờ nàng sợ hắn” hay “không muốn nàng sợ hắn” nữa vì cái từ không muốn, không nghĩ, không ngờ nó lại có cùng cách ghi)

“Lại đây.” Thẩm Giai mỉm cười vỗ vỗ giường.

Đỗ Yểu Yểu thấy hắn cười, lập tức cảm thấy sởn tóc gáy. Người này ra bài quá không dựa theo lẽ thường.

Nàng căng da đầu, đi qua ngồi xuống.

“Nhờ người hỗ trợ, cần thể hiện thành ý.” Thẩm Giai ý cười càng thâm, tầm mắt ngừng trên người nàng đánh giá.

Nếu đôi mắt có thể cởϊ qυầи áo, chỉ sợ chính mình đã trần trụi. Đỗ Yểu Yểu chỉ coi như nhìn không thấy, phản bác nói: “Ta nấu chè cho ngươi.”

“Không đủ.” Thẩm Giai lắc đầu.

“ Vậy ta nấu cho ngươi suốt mười ngày, không, nấu một tháng.” Đỗ Yểu Yểu hứa hẹn.

“Đầu bếp nữ trong phủ nấu ngon hơn ngươi nhiều.” Thẩm Giai cười nói.

Mặt Đỗ Yểu Yểu đau khổ: “Vậy ngươi muốn thế nào?”

Thẩm Giai cười, *mày đậm mắt sáng*, có vài phần phong lưu phóng khoáng. Hắn xê dịch vào bên trong, chỉ vào chăn bông: “Đi lên.”

(Thành ngữ “mi thanh mục lãng” thời cổ đại đa phần ca ngợi vẻ đẹp trai của đàn ông, “đó là đặc điểm quan trọng của những anh chàng đẹp trai, cho thấy người xưa thích kiểu lông mày rậm và có tổ chức, mắt to, rõ ràng là người đàn ông khí phách)

Đỗ Yểu Yểu: “……”

Ta liền biết ngươi là cái quỷ háo sắc.

Chướng mắt, còn phòng bị, lại vẫn muốn mỹ nữ hầu hạ.

Đỗ Yểu Yểu cởi giày, không cởϊ áσ ngoài nằm vào ở chăn của hắn, cố tình nhắc nhở: “Bệnh ta vẫn chưa khỏi.” Không thể chơi trò gì quá sức.

“Miệng ngươi rất nhanh nhẹn.” Thẩm Giai cúi người nói tiếp.

Miệng? Là ý tứ nàng đang nghĩ sao? Đỗ Yểu Yểu ở trong lòng trợn trắng mắt, nhìn thấy hài hước trong mắt Thẩm Giai, đúng, chính là nó!

“Ta sẽ không……” Nàng vội vàng nói: “Sẽ cắn trúng ngươi.”

“Sẽ không cái gì?” Người nào đó giả ngu: “Cắn trúng cái gì?”

Đỗ Yểu Yểu không đáp.

“Mau nói.” Thẩm Giai dỗ dành.

Đỗ Yểu Yểu miễn cưỡng: “Sẽ không khẩu.”

“Cắn cái gì cơ?”

Dươиɠ ѵậŧ, dươиɠ ѵậŧ, chứ cái gì. Đỗ Yểu Yểu tức giận: “Ngươi cố ý!”

“ Đúng, là cố ý, không nghĩ tới ngươi hiểu được rất nhiều.” Thẩm Giai hào phóng thừa nhận, bắn ra một ánh mắt ý vị thâm trường.

“Không bằng ngươi.” Ngựa giống tương lai chết tiệt.

“Ngươi nói cái gì?” Nghi vấn.

“Không có gì.”

Thẩm Giai tay sờ eo nàng, thấp giọng cười nói: “Lần trước cho ngươi tới rồi, lần này có phải nên đến ta?”

Áo ngủ của hắn đơn bạc, nhiệt độ cơ thể t nóng bỏng ruyền tới trên người nàng, hơi thở cũng nóng, phun lên má nàng.

“Ta, ta không được.” Nàng yếu đuối mà lùi bước.

“Lần trước không phải gan rất lớn sao, nữ tử hai mươi như sói, 30 như hổ, 40 cố định có thể hút thổ?” Thẩm Giai hỗ trợ nhớ lại.

Đỗ Yểu Yểu chỉ muốn che mặt, đó là nghé con mới sinh không sợ cọp, không biết ngươi thật sự nguy hiểm như thế.

“Ta lạnh nhạt ngươi, không thỏa mãn ngươi, ngươi liền muốn đi tìm người khác?” Thẩm Giai tiếp tục lặp lại.

Vác đá nện vào chân mình. Đỗ Yểu Yểu duỗi tay di chuyển xuống dưới eo hắn, thương lượng nói: “Ta dùng tay giúp ngươi?”

Thẩm Giai bắt lấy tay nàng, hơi hơi ưỡn hông, chui tọt vào qυầи ɭóŧ.

Rất lớn, rất to, rất nóng, không hổ là nam chủ, dươиɠ ѵậŧ sinh ra cũng thiên phú dị bẩm, khác hẳn với ngươi thường.

Tay Đỗ Yểu Yểu suýt nữa cầm không được. Nàng không có kinh nghiệm vuốt trụ cho nam nhân, dựa theo phim cấm xem qua trước đó, bắt chước động tác của nữ chính trong đó kí©ɧ ŧɧí©ɧ trên dưới hai cái.

Thẩm Giai cằm để ở trên đỉnh đầu nàng, hô hấp dần dần nhanh hơn.

-----------------------------

Cám ơn bạn Anh Đào Hoàng đã donate nhá :>>>>