Đỗ Yểu Yểu trở về phòng, thong thả tắm sữa bò với cánh hoa, trái lo phải nghĩ, quyết định muốn đem vị tôn đại phật Kim Chi này đưa đến bên người Thẩm Giai trước.
Nàng không thích bị người khác giám thị, đặc biệt cái người giám thị này, trong lòng nói không chừng còn coi nàng là tình địch.
Đương nhiên, nếp sống cổ đại có tập tục nam tôn nữ ti, thấy Kim Chi mặt không đổi sắc giúp nàng thu thập một bãi bị nam chính làm ra tới bộ dáng minh bạch, rõ ràng…… Đỗ Yểu Yểu tưởng giúp nàng ấy cầu một khoảng bóng ma tâm lý.
Yêu nam chính, cũng muốn hầu hạ nữ nhân bị nam chính làm qua. Thuần nữ cao thủ, Thẩm Giai, không hổ là ngươi.
( Thuần ở trên nằm trong thuần phục ấy)
Đỗ Yểu Yểu tìm ra khế ước bán mình của Kim Chi, sắp xếp vàng bạc vào một cái hộp nhỏ. Nàng bày ra thái độ cực kỳ hào phóng, tìm Kim Chi tâm sự.
“Kim Chi, ngươi theo ta nhập phủ đã ba năm, hiện giờ tuổi đã hơn hai mươi đi?”
Đỗ Yểu Yểu dựa người vào tiểu tháp, làm ra một gương mặt chủ mẫu hiền từ.
Dung mạo của Kim Chi và Ngân Diệp đều không tầm thường, là nha hoàn do mẫu thân nguyên chủ cố ý chuẩn bị trước khi nàng xuất giá.
Nha hoàn hồi môn không chỉ mang ý tứ hồi môn, khi nguyên chủ thân thể không tiện, nha hoàn còn có thể bồi nam chính ngủ, sau đó làm thông phòng hay di nương đều dựa vào tâm ý của chủ mẫu.
Kim Chi có chút thấp thỏm, khom người cung kính dâng cho Đỗ Yểu Yểu tách trà ngon mới pha, cúi đầu nói: “Hồi phu nhân, nô tỳ năm nay đã ngoài hai mươi.”
Nữ tử hai mươi ở cổ đại xem như gái lỡ thì. Đỗ Yểu Yểu nhận lấy tách trà, không chút để ý nhấp một ngụm, nhàn nhàn đáp: “Ừ, tuổi không nhỏ, ta chuẩn bị thả ngươi và Ngân Diệp ra khỏi phòng để gả chồng, trong phủ này ngươi có coi trọng ai không ?”
Trong phủ trừ Thẩm Giai, các nam nhân khác đều là hộ vệ, sai vặt linh tinh. Trong lòng Kim Chi có người, không quá tình nguyện, do dự nói: “Nô tỳ…… Muốn tiếp tục hầu hạ phu nhân.”
“Thật ra ta cũng muốn giữ ngươi.”Đỗ Yểu giả vờ thất vọng thở dài.
“Nhưng hôm nay ngươi cũng nhìn đến, thân thể bệnh tật ốm yếu này của ta, Thẩm Giai muốn, ta hầu hạ không được hắn. Thời gian lâu rồi, trong lòng hắn khó tránh khỏi oán ta. Vừa lúc bên người hắn không có người nào thận trọng, ta đưa ngươi đến bên hắn, ngươi thay ta hầu hạ hắn nhiều hơn?”
Một tia vui mừng loé lên trong mắt Kim Chi, nhưng sợ trong đó có trá. Kinh thành ai không biết Thẩm phu nhân ghen tuông, không cho phép nữ tử đến gần Thẩm đại nhân.
Kim Chi không dám nhận chiếc bánh có nhân từ trên trời rơi xuống này, chối từ nói: “Tiểu thư, nô tỳ chỉ nghĩ đi theo tiểu thư……” Xưng hô trước khi thành hôn đều thốt ra.
Đỗ Yểu Yểu nghiền ngẫm tâm ý Kim Chi, ra vẻ sinh khí, “Khi nương ta đem ngươi cho ta, nói ngươi có thể ta vì ta phân ưu giải sầu, ta đây bất quá kêu ngươi giúp ta hầu hạ cá nhân, ngoài việc pha ly trà và thêm chén nước, ta đều sai sử không được ngươi.”
Kim Chi lo sợ không yên: “Tiểu thư……”
Chủ mẫu đưa tỳ nữ bên người cho nam chủ tử, bản thân liền mang theo sự ái muội, chọc người mơ màng. Huống chi, Kim Chi còn có nhiều việc quan trọng hơn khi ở bên Đỗ Yểu Yểu.
Đỗ Yểu Yểu nói rõ ràng từng lời: “Hắn coi trọng ngươi, ngươi liền thuận theo, sau này hầu hạ hắn cho tốt. Tương lai nếu có một đứa con, liền ghi dưới danh nghĩa của ta, thân thể ta kém, ai biết hài tử có thể sinh ra được hay không? Nhà Lâm tướng công sớm xem ta không vừa mắt.”
Lâm tướng công vừa ra, Kim Chi cứng họng.
-----------------------
Chương này nữ 9 đưa nữ nhân cho nam 9 nên Mị cứ quạo quạo ko muốn edit: