Chẩm Biên

Chương 4: Chúng ta đều là người một nhà

Điều kiện gia đình Trang Liễu vẫn luôn không tốt, Mật Mật cũng thực hiểu chuyện, sau khi học xong cao trung , liền chủ động xin đi làm trợ giảng , kết quả còn chưa tốt nghiệp khóa trợ giảng, liền gặp gỡ Lăng Nhiễm, bắt đầu câu chuyện tình yêu lần đầu tiên .

Mối tình này kéo dài còn chưa được hai tháng, Mật Mật đột nhiên về nhà cùng Trang Liễu nói, Lăng Nhiễm cầu hôn cô, chờ cô tốt nghiệp trợ giảng hai người liền kết hôn.

Kết quả đến hiện tại, Trang Liễu còn chưa hoàn toàn tiếp nhận được chuyện con gái mình đột ngột gả chồng sau đó chuyển đến đây sống.

Còn may là, từ ánh mắt đầu tiên khi bà nhìn thấy Lăng Nhiễm, Trang Liễu liền rất có hảo cảm đối với Lăng Nhiễm, hắn lớn lên thật giống với điều kiện con rể tiêu chuẩn trong miệng mẹ vợ thường nhắc vậy, không chỉ có tiền, còn đặc biệt sủng Mật Mật, điều kiện kinh tế gia đình phi thường tốt không nói, bản nhân Lăng Nhiễm cũng là một nhà nghiên cứu khoa học làm việc trong đơn vị quốc gia , nghe nói đãi ngộ một năm của hắn có thể còn cao hơn cả đãi ngộ nhiều năm của quản lý cấp cao của các công ty khác.

Lăng Nhiễm ngồi trên ghế sô pha , vẻ mặt có chút âm trầm, nhưng nó phảng phất tựa như chỉ là ảo giác, hắn nâng gương mặt tuấn tú lên, nhấc ngón tay, hơi hơi đem gọng kính trên mặt đẩy lên trên , rất văn nhã mà hướng về phía Trang Liễu cười cười, nói:

“Không có việc gì, mẹ, chúng ta đều là người một nhà, không cần khách khí như vậy .”

Ý của hắn là Trang Liễu quá cẩn thận rồi, Mật Mật là lão bà của hắn, cô cùng hắn bày ra tiểu tính tình cũng không có cái gì gọi là quá đáng, như nói đến hành đọng Mật Mật cự tuyệt để hắn ôm, trực tiếp đẩy hắn ra tự chạy về phòng là hành vi căn bản không cần Trang Liễu phải giải thích, cũng không cần phải xin lỗi.

Nhưng Lăng Nhiễm càng nói như vậy, Trang Liễu liền càng là cảm thấy Mật Mật làm không đúng, nội tâm của bà càng thêm bất an, đối với biểu hiện chịu đựng quá độ của Lăng Nhiễm, liền càng thêm áy náy.

Tình huống gia đình nhà con rể, Trang Liễu là người rõ nhất, rất nhiều người đều nói Mật Mật là gả cao cho Lăng Nhiễm, Trang Liễu cảm thấy mười phần có đạo lý, hai người bọn họ kết hôn, bên gia đình Mật Mật liền cho Mật Mật hai ngàn tệ môn coi như làm của hồi , còn lại xe ,phòng ở, tiền biếu, tất cả đều là Lăng Nhiễm ra tiền.

Trừ bỏ việc cha mẹ Lăng Nhiễm ở nước ngoài, không kịp về nước tham gia hôn lễ , Lăng Nhiễm vì cưới Mật Mật, tất cả lễ nghĩa đều đã làm được vô cùng toàn vẹn, hơn nữa còn làm tương đối phong phú.

Vì thế cũng không đợi Lăng Nhiễm lại nói thêm gì, Trang Liễu tìm cớ, buông xuống đồ ăn đang chọn trong tay, gõ gõ cửa phòng đang đóng chặt của Mật Mật .

Trong phòng ngủ chính to rộng , Mật Mật nằm trên giường tân hôn hình tròn , dùng chăn che đầu mình, đem thân thể cuộn tròn thành một đoàn, tránh ở bên trong chăn khóc, cô không dám khóc quá lớn, sợ Lăng Nhiễm cùng Trang Liễu bên ngoài phát hiện sự khác thường của cô sau đó lại truy vấn.

Giờ phút này Mật Mật như lâm vào hoàn cảnh hoang mang lo sợ như trời sụp đất nứt .

Cô vừa mới cùng Lăng Nhiễm kết hôn, lúc này đưa ra đề nghị ly hôn, Lăng Nhiễm khẳng định sẽ không đồng ý, nhưng cô cũng không thể nói cho Lăng Nhiễm biết tình hình thực tế, rốt cuộc loại chuyện tao ngộ này, cũng đã đủ khiến cô thống khổ , nếu nói ra, trên đời này chẳng phải lại nhiều hơn một Lăng Nhiễm thống khổ sao?

Hơn nữa, Trang Liễu mẹ cô phải làm sao bây giờ? Trang Liễu vất vả làm lụng cả đời, trừ bỏ đem Mật Mật nuôi lớn , khối tâm bệnh lớn nhất chính là bởi vì sinh hoạt gian nan lúc trước đã đem Mật Châm đưa cho người khác nuôi nấng.

Nếu để Trang Liễu biết, Mật Mật sau khi trưởng thành, thế nhưng lại gả cho chính anh trai ruột của mình, bà làm sao có thể tiếp thu được đả kích như vậy ?

Không chừng còn xảy ra mạng người.

“Mật mật, con hôm nay rốt cuộc là làm sao vậy? Nào, cùng mẹ nói một chút xem nào.”

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~