Lão Chồng Hắc Bang! Đã Bị Thuần Phục

Chương 62: Điên cuồng chiếm hữu

Hắn bóp đến khi Gia Kì không còn sức chóng cự nổi hơi thở cô trở nên yếu ớt lúc này hắn mới chịu buông cô ra, Gia Kì ngồi bệt xuống đất ho liên tục vị bị thiếu dưỡng khí, cô tức giận nhìn hắn nói.

" Đồ cầm thúi sao anh không gϊếŧ tôi luôn đi ".

Vu Quân càng tức giận hơn khi nghe Gia Kì chửi mình là đồ cầm thú, hắn nắm lấy cánh tay Gia Kì kéo cô đứng lên một cách đầy bạo lực lôi cô đi thẳng vào trong nhà, Gia Kì ra sức kéo ngược lại không chịu đi theo nhưng sức lực cô quá yếu ớt không thể làm gì được, hắn tức giận khi Gia Kì không chịu nghe lời còn chống cự, hắn quay người lại nhấc bổng cô lên vác trên vai một cách dễ dàng, đi thẳng lên phòng.

Suốt quảng đường đi cô ra sức giẫy giụa đấm vào lưng hắn nhưng cũng chỉ để gãy ngứa cho hắn mà thôi.

Lên phòng Vu Quân đi thẳng vào trong ném Gia Kì xuống giường đầy bạo lực rồi quay người đi đến khoá cửa lại, Gia Kì sợ hãi vội đứng dậy chạy theo hắn ra cửa nhưng không kịp cửa đã bị hắn khoá lại, rồi hắn quay sang nhìn Gia Kì bằng ánh mắt chứa đầy sự tức giận và bị du͙© vọиɠ chiếm hữu, Gia Kì sợ hãi lùi về phía sau cô càng lùi hắn càng tiến đến, cô mần mò trên bàn kiếm vật gì đó có thể khống chế hắn, Vu Quân vừa bước đi vừa cởi từng chiếc cúc áo trên người hắn ra, Gia Kì vô cùng sợ hãi nước mắt đã lưng tròng, cô đã tìm được thứ gì đó là con dao rọc giấy lúc trước cô đem ra hù doạ sẽ tự tử trước mặt hắn.

Gia Kì chỉa thẳng con dao về phía Vu Quân nhưng hắn ta dường như không dường bước hắn càng tiến đến gần Gia Kì khinh bỉ nói.

" Muốn gϊếŧ tôi sao, em phải đâm ở đây này ".

Rồi hắn nhanh chống bắt lấy tay Gia Kì đang cầm con dao chỉa thẳng vào ngực trái của mình, mũi dao đâm vào nhưng không sâu đủ làm cho hắn chảy máu.

Gia Kì thấy máu lan trên áo của hắn sợ hải buông tay để con dao rơi xuống, cô sợ hãi cầu xin.

" Xin anh đó, hãy nghe tôi giải thích đi ".

Vu Quân đã nắm được tay Gia Kì không cho cô cơ hội chạy trốn, hắn kéo tay cô lại khiến cô mất thăng bằng ngã vào người hắn, Vu Quân đưa tay siết chặt lấy eo Gia Kì, cô đau đớn sợ hãi khóc không thành tiếng, hắn đưa tay bóp chặt lấy cằm nhỏ của Gia Kì, khiến cô phải đối diện với hắn, Vu Quân lạnh lùng đưa môi chà sát vào môi Gia Kì, cô bị hắn hôn đầy bạo lực đôi môi đau rát ra sức vùng vẫy, nhưng hắn càng bạo lực xé chiếc váy cô đang mặc trên người rồi ấn cô xuống giường, Gia Kì thật sự bất lực với hắn, Vu Quân tiếp tục cởi luôn bộ nội y cô đang mặc trên người một cách nhanh chóng cơ thể cô loã lồm trước mắt hắn, Vu Quân mạnh bạo tách hai chân cô ra đưa vật nam cứng vào trong cơ thể cô một cái thô bạo, vì không có màng dạo đầu nên cơ thể cô vô cùng khô còn bị hắn xâm nhập bất ngờ khiến Gia Kì đau rát nước mắt tuông xuống không ngừng miệng nhỏ không ngừng vang xin.

" Đừng mà, xin hãy buông tha cho tôi "

Hắn dường như không muốn nghe những lời cô nói điên cuồng xâm nhập vào bên trong, không có một nụ hôn an ủi nào thay vào đó là sự giày vò tàn nhẫn, hắn liên tục ra vào cơ thể cô một cách đầy bạo lực, Gia Kì bất lực nằm đôi mắt trở nên vô hồn, mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm.

Trong đôi mắt Vu Quân lúc này chỉ có du͙© vọиɠ hắn điên cuồng chiến hữu Gia Kì, cô bây giờ như một con rối bị hắn chơi đùa, Vu Quân lật người cô lại nhấc bổng eo cô lên xâm nhập từ phía sau, hắn dễ dàng đi vào nơi sâu nhất của cô, Gia Kì không hề rêи ɾỉ thay vào đó là sự đau đớn và tuổi nhục cô cắn chặt gối nước mắt tuôn trào thấm ướt cả một mảng gối.