Lão Chồng Hắc Bang! Đã Bị Thuần Phục

Chương 32: Tự Nguyện

Gia Kì bất lực trước cơ thể của mình, cô cảm thấy ngứa ngáy nóng ran vô cùng khó chịu nằm vặn vẹo trên giường.

Lão Lý cười khinh thường rồi ra lệnh mở cửa để đám đàn ông đi vào làm nhục Gia Kì.

Vừa mở cửa đã thấy đám đàn ông đó nằm bất động, hai tên vệ sĩ bắt đầu đề phòng rút súng từ trong áo ra, Phi Ưng xong lên đạp một tên ngã xuống sàn, tên còn lại vừa định chỉ súng bắn đã bị Vu Quân bẻ tay, hắn ta cầm khẩu súng bắn vào đầu tên vệ sĩ không thương tiếc, tên kia sợ hãi lùi về sau, Vu Quân lạnh lùng thưởng cho hắn một viên đạn, hai tên vệ sĩ nằm trên sàn máu bắt đầu chảy khắp sàn nhà, Vu Quân đã thật sự nổi giận hắn gϊếŧ người một cách lạnh lùng tàn nhẫn.

Lão Lý sợ hãi vừa định cầm điện thoại ra gọi người đến tiếp viện, Phi Ưng đã nhanh chóng tiến đến giật lấy điện thoại đấm vào bụng của lão một cái, khiến Lão Lý đau đớn ôm bụng quỳ xuống sàn.

Vu Quân đi về phía Lão Lý chỉa súng vào đầu Lão ta.

Lão Lý run rẩy nói.

" Bạch thiếu gia, có gì từ từ nói chuyện đừng quá kích động".

Vu Quân nhếch mép cười khinh miệt.

" Người phụ nữ của tôi ông cũng giám động đến, tôi nghĩ ông cũng không thiết tha gì với mạng sống của mình".

Lão Lý sợ hãi lạy lục vang xin.

" Tôi chỉ là nhất thời nóng giận nên hành xử ngu ngốc thôi xin cậu hãy bớt giận".

Vu Quân lúc này đã lạnh như một tảng băng hắn ta không nói nữa lời.

"Đùng"

Lão Lý ngã xuống sàn máu từ đầu tuôn trào, đôi mắt của hắn không thay đổi thay vào đó là sự tàn bạo.

Sau khi giải quyết xong, Vu Quân ra lệnh cho Phi Ưng dọn dẹp hiện trường, còn hắn ta đi đến bên giường để bế Gia Kì, bộ dạng của cô lúc này như cá bị mắc cạn thoi thóp, người đỏ như con tôm luộc chín.

Vu Quân cở áo vest ra quàng vào người Gia Kì rồi bế cô lên đi ra ngoài, Gia Kì nằm trong lòng Vu Quân do tác dụng của thuốc kí©ɧ ɖụ© cô không ngừng ngọ nguậy, đôi môi nhỏ cứ lướt trên cổ hắn hơi thở nóng bỏng phà lên cổ Vu Quân, hắn ta chao mày lại gương mặt đang rất kiềm chế.

Suốt quãng đường ngồi trên xe từ buổi tiệc về nhà, Gia kì luôn quấn lấy Vu Quân, cô ngồi dựa sát mặt người hắn để có cảm giác được an ủi phần nào, Gia Kì đưa tay sờ soạng khắp người Vu Quân, đến khi hắn ta không chịu nổi nắm lấy tay cô lại nói.

" Đừng làm loạn nữa "

Gia Kì tự đầu vào vai hắn nói

" Tôi khó chịu quá ".

Cô không ngừng rêи ɾỉ, khiến cho Vu Quân nổi hết gân xanh.

Về đến nhà, Vu Quân bế Gia Kì đi lên phòng, cô không ngừng lẩm bẩm.

" Giúp tôi, với tôi khó chịu quá".

Bế đến giường hắn đặt cô xuống, xong lùi người lại định đi ra ngoài, liền bị Gia Kì đưa hai tay ôm cổ lại, gương mặt cô đỏ bừng, đôi môi đỏ mọng đầy sự quyến rũ, cô đang thôi miên hắn bằng ánh mắt mê người, Vu Quân không nỡ rời khỏi vòng tay non nớt của cô gái nhỏ này, Gia Kì kéo cổ hắn xuống để người hắn chạm vào cơ thể cô rồi thì thầm nói.

" Anh đi đâu vậy, ở lại với tôi được không?"

Vu Quân đưa tay gỡ lấy hai cánh tay của Gia Kì xuống, hắn vừa định gỡ ra cô càng ôm siết chặt hơn miệng vẫn lẩm bẩm nói..

"Đừng đi mà".

Vu Quân như đạt đến đỉnh điểm của sự chịu đựng, người hắn lúc này cũng râm ran một ngọn lửa, muốn đem cô ăn sạch, nhưng vì lời hứa sẽ không động đến cô đến khi Gia Kì hoàn toàn tự nguyện, nên hắn không muốn làm tổn thương cô, Vu Quân dứt khoát đứng thẳng người dậy rời khỏi vòng tay của Gia Kì lùi về sau nói

"Tôi sẽ gọi người lau người cho em".

Lúc này dây áo của Gia Kì tuột xuống khỏi vai cô để lộ nữa phần đồi núi trắng muốt căng mọng đầy sự gợϊ ȶìиᏂ.