Gia Kì sao khi tiễn Bà Hạnh Nghi về, thì đi thẳng vào phòng mình vì từ lúc Vu Quân bị thương cô và hắn không còn ngủ chung nữa, đây là điều Gia Kì cảm thấy thoải mái nhất, mấy ngày nay cô ngủ rất tự do không phải đề phòng lo sợ nữa.
Bỗng một lực tay kéo cô lại cô bị kéo vô căn phòng tối, cô hơi hoảng sợ nhưng bình tĩnh lại thì thấy Vu Quân hắn ta ép Gia Kì vào tường dùng hai tay chắn cô lại, cô bị hành động của Vu Quân làm sợ hãi.
"Này anh làm gì vậy, đi lại được rồi à?"
Vu Quân không nói gì cúi người xuống hôn Gia Kì một cách điên cuồng, hắn liên tục cắn lấy cánh môi đỏ mọng của Gia Kì, rồi mạnh bạo xâm chiếm khoang miệng cô đưa đầu lưỡi của mình quấn lấy đầu lưỡi của Gia Kì,
Gia Kì hơi bị bất ngờ khi bị Vu Quân hôn như bão táp, cô phản ứng lại đưa tay chống lên ngực Vu Quân đẩy hắn ra nhưng lại vô ích hắn ngày càng áp sát vào cô. Gia Kì bị hôn đến mức không thể thở nổi cô khẽ rên lên một tiếng, khiến bầu không khí ngày càng ám muội.
Vu Quân bế Gia Kì đến giường nhẹ nhàng đặt cô xuống, hắn đè lên người cô tiếp tục hôn ngấu nghiến, sau đó hắn luồng tay vào áo ngủ của Gia Kì vuốt ve tấm lưng mềm mại của cô, rồi dùng tay cởi khoá áσ ɭóŧ của cô một cách chuyên nghiệp, Gia Kì bị hôn đến đầu óc mê muội không còn sức kháng cự, Vu Quân rời khỏi đôi môi của cô thì đôi môi nhỏ đã bị sưng đỏ nhìn cô càng quyến rũ khiến cho hắn không thể nào dừng động tác, hắn di chuyển xuống cổ cô cắи ʍút̼ để lại trên đó giấu vết, rồi tiếp tục trượt xuống hôn lên xương quai xanh của Gia Kì mỗi chỗ hắn hôn qua đều để lại dấu vết như sự trừng phạt giành cho cô.
Hắn tiếp tục di chuyển đến ngực của Gia Kì, vùi đầu vào bờ ngực căng mọng của cô **** *** không ngừng, Vu Quân cắn nhẹ vào đỉnh đồi khiến Gia Kì giật mình rên lên một tiếng bờ ngực bị hắn trêu đùa đã bắt đầu căng cứng gợϊ ȶìиᏂ, cơ thể Gia Kì khiến cho Vu Quân khó lòng mà kìm chế lại, vòng eo thon thả, bờ ngực căng tròn đẩy đà khiến hắn như phát điên.
Gia Kì bắt đầu lấy lại lý trí, nhìn người đàn ông đang vùi đầu vài ngực mình,lòng đầy sự sợ hãi cô không muốn mình vượt quá giới hạn với hắn nên cố hết sức để nói
" Tôi............chưa sẵn sàng đâu anh hãy dừng lại đi mà"
Bờ ngực trắng nõn của Gia Kì bị hắn liếʍ lắp cắи ʍút̼ đến ửng đỏ, một lúc sau Vu Quân cũng dừng lại hành động của mình khi nghe Gia Kì nói, hắn ngẩn đầu lên nhìn Gia Kì ghé sát vào tai cô giọng khàn đặt đầy nam tính nói.
"Lần sau coi chừng cái miệng nhỏ của em đó"
Gia Kì bây giờ mới biết sợ là gì cô đã chơi đùa với lửa mà không biết hậu quả sẽ như thế này.
Hắn chồm dậy mυ'ŧ lấy đôi môi đang sưng đỏ của Gia Kì một cái rồi nằm xuống, một phần là để an ủi cho cơ thể không được khoả lấp được du͙© vọиɠ của hắn.
Gia Kì bị hắn ôm chặt chiếc áσ ɭóŧ bị hắn cởi ra vẫn lơ lửng trên khuôn ngực của cô, còn chiếc áo ngủ bị cởi ra gần hết phân nữa cũng chưa được cài lại hắn không cho Gia Kì cử động ghé sát vài tai cô đe dọa nói.
"Còn động đậy nữa thì đừng trách tôi"
Gia Kì lúc này nằm bất động không dám nhút nhít, rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.
Sáng thức giấc Gia Kì mở mắt đã thấy Vu Quân ngồi trên sofa xem báo trên tay cầm một điếu thuốc hít một hơi rồi nhã làng khói trắng bay vào không trung, Gia Kì vẫn còn bối rối về chuyện tối hôm qua không biết phải đối diện với hắn ra sao, bỗng Vu Quân lên tiếng.
"Dậy rồi à"
Gia Kì nghe hắn nói không thèm trả lời, cô cài lại áo rồi đứng dậy đi ra ngoài.
Về phòng mình Gia Kì đi vào nhà vệ sinh rữa mặt, nhìn vào gương thấy những đóm đỏ chi chít trên cô lại đỏ mặt nhớ đến hành động của Vu Quân tối qua, Gia Kì chỉ định trêu đùa với hắn một chút mà đã bị hành cho thê thảm thế này, cô cảm thấy hối hận vô cùng.