Làm Người Mẫu Của Anh

Chương 15: Có thể sờ vào được không?

15: Có thể sờ vào được không?

Trans: Vivians2

***

Môi âʍ ɦộ khép chặt, cho dù hai chân co duỗi đến mức tối đa như thế này, cũng chỉ có thể nhìn thấy một chút thịt mềm ở giữa hai vạt thịt hồng hào, mà cúc huyệt nhỏ nhắn cuối cùng cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, trọn vẹn.

Hạ Mân Phỉ vẽ một lúc, thấy cô có vẻ hơi yếu ớt, động tác bắt đầu không ổn định, lập tức đứng dậy đi tới giúp cô duỗi thẳng chân trở lại.

Lâm Diệu Giai tượng tượng thấy mình đang đối mặt với nam thần, không tự chủ để lộ ra hoa huyệt trước và sau, cảm thấy xấu hổ không thôi,

Nhưng bây giờ anh đang từ phía sau ôm lấy hông cô, đôi chân vốn đã đau nhức của cô càng thêm yếu ớt.

"Tôi... có thể sờ vào được không? Cậu quá đẹp." Bàn tay Hạ Mân Phỉ men theo mắt cá chân của cô, vuốt ve khắp bắp chân mảnh mai.

Giọng nói trầm và từ tính của anh vang lên sau lưng cô, trái tim Lâm Diệu Giai lệch một nhịp, thì thầm nói "Ừ".

Hạ Mân Phỉ nhận được câu trả lời, từ phía sau ôm chầm lấy cô, tay phải từ bắp chân của cô dần dần chạm đến tận đùi.

Nhận thấy cô không có ý định từ chối hay phản kháng nên anh ngập ngừng đưa tay lên lỗ nhỏ lúc này đã hoàn toàn mở rộng.

"Có thể chạm vào nó được không?" Hạ Mân Phỉ trầm giọng hỏi ở bên tai cô.

Hở thở nóng bỏng của anh làm cho vành tai cô nhột nhột, ngứa ngáy như bị điện giật.

Lỗ nhỏ non mềm bị anh nhẹ nhàng mơn trớn đã bắt đầu không kiểm soát được chảy ra mật nước, vậy mà anh còn cố tỉnh hỏi như vậy...

"Hửm?" Hạ Mân Phỉ đỡ phần mông của cô, hai tay dần dần di chuyển xuống bắt đầu nhào nặn cặp mông căng cứng của cô: "Nếu như cậu nói không, tôi sẽ buông ra..."

"Có... Có thể..." Lâm Diệu Giai đã bị anh sờ đến mức kí©ɧ ŧɧí©ɧ khó nhịn rồi.

Ngày đầu tiên, anh không làm gì, cô còn tưởng mục tiêu "muốn được nam thần sờ soạng toàn thân" đã thất bại. Lúc này, cô mới nhận ra được anh sờ huyệt, xoa bóp mông thật thoải mái, thoải mái hơn cả mong đợi, càng ngày càng thoải mái...

Hạ Mân Phỉ thật sự đã rất cố gắng kiềm chế ham muốn.

Ý thức đạo đức cùng ham muốn du͙© vọиɠ đang vật lộn trong sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Nội tâm anh không ngừng lặp đi lặp lại với chính mình, không được bắt nạt bạn học nhưng cô liên tục thuận theo hết lần này đến lần khác lại dụ dỗ anh tiếp tục xuống tay.

Trong sự phóng túng của bản thân, anh tự mình quay lại với lý trí. Cuối cùng, anh giao quyết định cho cô. Anh tự cảnh báo bản thân mình, nếu cô nói cô không muốn, anh sẽ ngay lập tức dừng hành động của mình lại. Hành vi như vậy cũng đã xem như hoàn toàn dâʍ ɭσạи...

Nhưng Lâm Diệu Giai không có ý phản kháng, thậm chí ngoan ngoãn gật đầu đồng ý với anh, cho nên sự lý trí cuối cùng đã dễ dàng bị phá vỡ.

Hạ Mân Phỉ dùng hết sức vuốt ve môi âʍ ɦộ non mềm trơn bóng của cô, dùng ngón tay linh hoạt chơi đùa với âm đế đang ẩn nấp, thỉnh thoảng đẩy ngón trỏ vào trong lỗ nhỏ, cảm nhận mị thịt bên trong mềm mại yêu kiều, càng sờ càng chảy nhiều mật dịch.

Chất lỏng khiến ngón tay anh rất trơn, tạo ra âm thanh ẩm ướt mỗi khi mơn trớn.

"Chắc đây là lần đầu tiên bị đàn ông chơi lỗ nhỏ, đúng không?" Hạ Mân Phỉ nghĩ đến đây, tay vuốt ve càng trở nên nhẹ nhàng: "Nếu cậu không thích thì cứ nói ra..."

" Tôi rất thích... " Lâm Diệu Giai lúc này đầu óc rối bời, hỗn loạn, chỉ là theo bản năng nói lên sự yêu thích trong nội tâm của mình, cả tinh thần lẫn thể xác đều thích...

Hạ Mân Phỉ chạm vào lỗ nhỏ ướŧ áŧ bắt đầu co rút từng đợt của cô.

Biết cô sắp bị anh sờ đến cao trào, vì vậy anh ôm cô nằm ngã xuống tấm thảm trên mặt đất.

Anh kéo hai chân cô sang hai bên, nghịch ngợm khảy môi âʍ ɦộ vài cái, để lộ âʍ ѵậŧ đang hưng phấn đến mức sưng cứng của cô.

"Đừng... Đừng nhìn nữa, thật sự rất ngại." Lâm Diệu Giai chịu không nổi bị anh nhìn huyệt từ khoảng cách gần như vậy, khuôn mặt đỏ bừng như sắp chảy máu.

"Huyệt nhỏ xinh như vậy, phải quan sát thật kỹ mới được." Hạ Mân Phỉ vừa nói vừa nhẹ nhàng kéo hai cánh hoa sang hai bên, nhìn kỹ cửa huyệt chưa từng bị đàn ông đâm vào của cô.

"Cậu thật sự quá đẹp... "