Làm Người Mẫu Của Anh

Chương 4: Anh đột nhiên cảm thấy mình thật sự thiếu một người bạn gái

04: Anh đột nhiên cảm thấy mình thật sự thiếu một người bạn gái

Trans: Vivians2

***

Lâm Diệu Giai chạy xong một phần deadlines, sau tắm xong đã là nửa đêm.

Cô đi chân trần trên tấm thảm dài đến phòng khách, thấy Hạ Mân Phỉ đang ngủ say trên ghế sô pha. Bóng dáng tuấn mỹ cao thấp trong ánh đèn mờ ảo, thậm chí cô còn có thể nghe thấy nhịp tim đang đập của mình.

Vốn dĩ cô muốn ngủ trên ghế sô pha, nhưng đánh thức anh lúc này cũng không tiện, vì vậy đành cô một mình trở về phòng ngủ.

Phòng ngủ của Hạ Mân Phỉ rất đơn giản, giống như hầu hết các nam sinh, chăn gối bừa bộn.

Lâm Diệu Giai khoả thân nằm xuống giường, chui vào trong chăn, cầm chăn bông không ngừng xoa nắn cơ thể.

Chăn bông của anh khá sạch sẽ, nhưng có thể ngửi thấy rõ ràng mùi cơ thể đàn ông đặc biệt trên người anh, quyện với mùi thơm nhẹ của bột giặt, cô cảm thấy vô cùng dễ chịu.

Cô nhắm mắt lại, chăn bông mềm mại cọ xát vào da thịt toàn thân.

Cô không thể nhịn được, bắt đầu tưởng tượng ra cảm giác được anh vuốt ve toàn thân, mật huyệt nhanh chóng đã chảy nước ướt đẫm.

Cô đưa tay vuốt ve huyệt nhỏ trống rỗng, thèm khát của mình, tưởng tượng Hạ Mân Phỉ đang chơi huyệt nhỏ.

Kể từ khi biết thủ da^ʍ, cô luôn nghĩ về Hạ Mân Phỉ, nhưng lần này thì khác, lần này cô thật sự ngủ trên giường của Hạ Mân Phỉ.

Nhưng mà sau khi cọ xát được năm phút, cô đã không thể khống chế được đạt đến cao trào, kéo theo đó là cảm giác cô đơn.

Cô rất muốn được anh làm, muốn bị anh xâm nhập thật sâu vào trong lỗ nhỏ, xuất tinh...

Lâm Diệu Giai không vui, ủ rũ nghĩ, sau đó, phần dưới cơ thể cô lại trở nên nóng không thể chịu nổi, cô trở mình tạo thành tư thế quỳ giống buổi chiều, vừa xoa nắn hoa huyệt vừa tưởng tượng ra cảnh anh vẽ được một nửa, không kiềm chế được mà tiến vào trong cô.

Cặp mông trần trắng nõn của cô bất lực chịu đựng sự tàn phá của gậy thịt lớn. Lỗ nhỏ của cô ướt nhẹp căng mọng phun ra nuốt vào gậy thịt, bị cây gậy nhét tràn đầy.

Cô hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, tưởng tượng ra những ngón tay thon dài xinh đẹp của anh đang vuốt ve vùng nhạy cảm xung quanh cúc huyệt.

Ngay lúc này, kɧoáı ©ảʍ ập đến, cô nhanh chóng đạt đến cao trào. Huyệt nhỏ co rút, mật dịch tràn ra làm ướt tấm chăn bông của anh.

Trong lòng cô căng thẳng, cảm thấy xấu hổ, nhưng rồi cô nghĩ sáng mai chăn sẽ khô ráo nên cô mới thả lỏng người ra, thở phào nhẹ nhõm.

Thậm chí cô còn tưởng tượng ra Hạ Mân Phỉ khi ngủ trên chiếc giường này sẽ dính lấy mật dịch của cô.

Cô không khỏi hưng phấn, tiếp tục tưởng tượng, thủ da^ʍ thêm một lần nữa.

Lâm Diệu Giai thủ da^ʍ rất nhiều lần trong một đêm, cô kiệt sức ngủ thϊếp đi, may mà ngày hôm sau là cuối tuần nên cô đã ngủ đến tận khi mặt trời đã lên cao.

"Cậu có ăn trưa không?" Hạ Mân Phỉ đợi một lúc lâu vẫn không thấy cô định thức dậy nên trực tiếp gõ cửa phòng.

Lâm Diệu Giai sững sờ ngồi dậy từ trên giường, nhìn chằm chằm vào đôi mắt hoang mang của anh một lúc, nhất thời tưởng cô vẫn đang ở trong một giấc mơ.

Cô đã nhiều lần mơ thấy Hạ Mân Phỉ gọi cô thức dậy, chào buổi sáng với cô.

Lúc này, ánh mắt của Hạ Mân Phỉ không tự chủ được rơi vào bầu ngực đầy đặn của cô lộ ra khi cô đứng lên.

Vυ' bự căng mọng thẳng tắp hình quả đào, núʍ ѵú hồng hào, tinh xảo va chạm với bầu ngực như hai cánh hoa.

Hạ Mân Phỉ suýt thì phụt máu, nhanh chóng nhìn đi chỗ khác, không biết bao lần hối hận vì quyết định chọn cô làm người mẫu.

Mặc dù từ nhỏ đến lớn Hạ Mân Phỉ đều được công nhận là nam thần trong trường, thường xuyên được các nữ sinh dùng đủ mọi cách theo đuổi, nhưng anh chưa từng yêu đương.

Không phải anh quá cấm dục, chỉ là anh nghĩ mình không nhất thiết cần phải có một người luôn ở bên cạnh. Hầu hết, mọi việc trong cuộc sống, anh đều thích tự mình khám phá, học hỏi.

Tuy nhiên, vào lúc này, anh đột nhiên cảm thấy mình thật sự thiếu một người bạn gái...