Tại Sao Nhóm Nam Chủ Đều Dùng Loại Ánh Mắt Này Nhìn Tôi

Chương 51


Sau khi vệ sinh xong quay về, cảm giác khẩn trương của Hoắc Thành càng mãnh liệt hơn.

Đều là kình địch.

Nghiêm Chấp thì anh không cảm thấy kỳ quái gì, ngoại hiệu quá cỡ kia của Nghiêm Chấp anh đã sớm biết được qua bình luận, còn đặc biệt đi tìm hiểu.

Nhưng thật ra Bùi Úc càng khiến anh ngoài ý muốn.

Xem ra thực lực của đối thủ mùa này đều phi thường mạnh mẽ.

Thừa dịp xe còn chưa đi, Hoắc Thành dự định ở bên ngoài hút một điếu thuốc, anh móc bóc thuốc trong túi, rút một điếu đưa cho Bùi Úc và Nghiêm Chấp.

Bùi Úc nói: "Tôi không hút thuốc."

Nghiêm Chấp cũng xua tay.

Hoắc Thành ngậm điếu thuốc trong miệng, thấy Nghiêm Chấp và Bùi Úc lên xe, đanh định bật lửa, quay đầu liền bắt gặp sau cửa sổ xe Địch Tinh Thần và Hồ Anh đang nhìn mình.

Anh do dự một lúc, cất bao thuốc đi theo sát lên xe.

Bắt đầu từ giây phút này, bất kể một chi tiết nhỏ nào đều có khả năng liên quan đến thành bại.

Thời buổi này người không thích hút thuốc ngày càng nhiều, tuy Địch Tinh Thần không phản cảm với hành vi hút thuốc nhưng không chán ghét không đại diện cho việc sẽ thích, nếu anh chỉ vì chi tiết này mà bị thất bại, vậy cũng thật mất mặt.

Nghiêm Chấp không hút, anh cũng có thể nhịn không hút.

Anh lấy viên kẹo cao su trong tui bỏ vào miệng rồi lên xe.

Thấy Hồ Anh ngồi cạnh Địch Tinh Thần, Nghiêm Chấp nhìn thoáng qua sau đó ngồi xuống ghế phía trước Địch Tinh Thần.

Anh ngoài mặt nhìn rất ôn hòa, quân tử nhưng thật ra nội tâm còn ác liệt hơn cả Hoắc Thành, anh không muốn thấy hình ảnh Địch Tinh Thần và Hồ Anh ngồi cạnh nhau.

Hoắc Thành ngồi ghế phía sau bọn họ.

Từ phía sau có thể tùy thời nhìn ngắm Địch Tinh Thần ở khoảng cách gần.

Bùi Úc không ngồi bên phía bọn họ mà ngồi xuống một bên còn lại.

"Vừa rồi Hồ Anh chạy nhanh vậy." Hoắc Thành nói.

Hồ Anh nói: "Lạnh, vẫn là ở trong xe ấm áp hơn."

"Lạnh à." Hoắc Thành nói: "Cảm giác nếu tiểu lâu hơn chút nữa có khả năng sẽ bị đông lạnh."

"Chúng ta đang ghi hình đấy." Nhân viên ngồi phía trước nói: "Mọi người nói chuyện phải chú ý dùng từ."

Hồ Anh cười một tiếng.

"Giúp tôi cắt đi." Hoắc Thành ngượng ngùng nói.

"Anh không cho bọn họ cắt thì bọn họ cũng không dám phát." Hồ Anh nói.

"Tập đầu tiên ai tiêu âm nhiều nhất vậy?" Địch Tinh Thần hỏi.

Hồ Anh quay đầu nhìn cậu: "Ai cơ?"

"Em đang hỏi anh đó, em không xem chương trình."

"Cậu không xem?" Hồ Anh hỏi: "Sao vậy?"

"Em cảm thấy rất xấu hổ." Địch Tinh Thần nói.

"Không đâu, cậu rất được chú ý đến, thật nhiều người thích cậu."

"Anh xem hết rồi sao?"

Hồ Anh gật đầu: "Tôi xem không chỉ một lần."

Càng xem càng thích Địch Tinh Thần.

Vừa nhẹ nhàng mềm mỏng vừa tài giỏi, không kiêu ngạo không siểm nịnh lại tự nhiên thoải mái. Hồ Anh duyệt qua vô số người, tại sao ngay từ đầu có thể nhìn lầm được chứ, cư nhiên lại cùng Địch Tinh Thần trở thành chị em tốt.

Chỉ chốc lát bọn Lâm Thanh Ninh và Ôn Nặc cũng quay lại xe, mọi người lục tục lên xe, Ôn Nặc mặt mày đỏ bừng.

Từ nhỏ y đã nhút nhát rồi, lúc đi học cùng các nam sinh khác đi vệ sinh y đều có chút xấu hổ, hiện tại có chung hoàn cảnh khi đó xuất hiện trong luyến tống càng khiến y thẹn thùng.

Khi y vào nhà vệ sinh công cộng nếu có gian ngăn cách thì sẽ vào gian ngăn cách, nếu không có chỉ có thể đến tận gian cuối cùng.

Bởi vì trên xe còn nhiều chỗ trống, trừ Hồ Anh và Địch Tinh Thần thì những người khác đều tách ra ngồi. Mười phút sau, xe bus chậm rãi lăn bánh, Hồ Anh kêu một tiếng: "Bắt đầu rồi!"

Cả người đều phô trương tùy ý, nhìn ra được rất vui vẻ.

Nhưng đây không thể xem là quá đáng nhất.

Quá đáng nhất chính là, Địch Tinh Thần dựa vào cửa sổ xe ở chỗ ngồi, Hồ Anh ngồi ở lối đi nhỏ, bởi vì phong cảnh bên ngoài rất đẹp, Hồ Anh luôn lay bả vai của Địch Tinh Thần, dựa sát lên người cậu cùng xem khung cảnh tuyết phủ trắng ngoài cửa sổ.

Rất khó nói y có phải cố ý hay không.

"Cậu nhìn bên kia, cậu thấy ngọn núi cao cao kia không, đó là núi Bạch Ngọc, cậu nhìn thử đỉnh núi có phải rất giống bạch ngọc hoàn(1)?"

(1) Bạch ngọc hoàn 白玉环: Là di vật văn hóa từ thời Tống.

"Oa, Địch Tinh Thần cậu mau nhìn chỗ kia, thật nhiều ngựa, tôi nghe nói ở đây có thể ngồi xe trượt tuyết ngựa kéo, còn có thể cưỡi ngựa nữa. Cậu biết cưỡi ngựa không?"

Địch Tinh Thần nói: "Không biết cưỡi ngựa."

"Không sao, kỹ thuật cưỡi ngựa của tôi siêu cấp tốt, nếu có cơ hội cưỡi ngựa tôi sẽ dẫn cậu đi."

"Tạo hình căn nhà của bọn họ đều thực đặc biệt, vừa thấy còn tưởng đã đến nước ngoài chứ, bên này gần biên giới quốc gia, cho nên phong cách kiến trúc rất phức tạp."

Trên xe bus chỉ có Hồ Anh đang nói chuyện, bởi vì những khách mời khác đều lạnh nhạt ngồi một mình, cũng không có gì đáng ghi hình, người quay phim cũng chỉ có quay Hồ Anh và Địch Tinh Thần.

Cặp đôi này rất hấp dẫn nha.

Chẳng lẽ mùa này vẫn theo truyền thống cũ thành cặp Hồng Lam sao.

Địch Tinh Thần quay đâu nhìn người quay phim của bọn họ, lại nhìn thoáng qua đám Ôn Nặc và Bùi Úc ngồi đối diện.

Ôn Nặc đang nhìn ra bên ngoài cửa sổ, trên khuôn mặt nho nhỏ lộ ra vẻ kinh diễm, ngồi trước y là Bùi Úc vẫn luôn quy củ nhắm hai mắt tựa như đang ngủ, khuôn mặt nghiêng trầm tĩnh như thần, lông mi nồng đậm, sống mũi vừa cao vừa thẳng.

Cậu lại nhìn Đoan Nghệ Hoa ngồi ghế sau, vừa lúc đối diện với tầm mắt của Đoan Nghệ Hoa.

Đoan Nghệ Hoa vẫn mang chiếc khẩu trang thật dày, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Địch Tinh Thần vỗ nhẹ lên cánh tay của Hồ Anh.

Hồ Anh nghiêng đầu nhìn cậu.

Địch Tinh Thần không nói gì, chỉ duỗi tay ý bảo nhìn Nghiêm Chấp ngồi phía trước bọn họ.

Từ góc độ này của bọn họ, vừa hay có thể nhìn được cái ót của Nghiêm Chấp.

Chỉ nhìn cái ót này thôi có thể thấy được đây là một người đàn ông hoàn mỹ.

Hồ Anh mím môi hơi nhướng lông mày.

"Cơ hội." Địch Tinh Thần nhỏ giọng nói.

Hồ Anh nhất thời không biết nên trả lời thế nào, cảm giác trước đây mình quá chủ động với Nghiêm Chấp, thật sự sơ xuất, khả năng chờ đến khi chương trình phát sóng không chỉ có cư dân mạng mắng y, ngay cả Địch Tinh Thần sau khi biết được sự thật, không chừng cũng sẽ bất ngờ.

Nói làm chị em tốt, anh lại muốn ngủ với tôi.

Tâm tình vốn rất hưng phấn lập tức yên lặng đi rất nhiều.

Nghiêm Chấp ngồi phía trước, tháo tai nghe xuống.

Tốt rồi, cuối cùng cũng an tĩnh.

Dục có thể sinh ra tàn bạo, dục càng mạnh, càng khó chiếm được thỏa mãn, người càng dễ nóng nảy, đối với tính hiếu chiến của nam nhân càng trở nên mãnh liệt hơn. Hiện tại anh khó có thể kiềm chế được cảm xúc đối địch đối với Hồ Anh, ngẫu nhiên trong đáy mắt sẽ xuất hiện sự thù địch đỉnh điểm, hận không thể biến Hồ Anh thành đối thủ trong trò chơi, đánh y đến khi không còn mảnh giáp.

Trong xe quá mức yên tĩnh, nhân viên đành bật nhạc lên, tiếng hát vừa vang lên mọi người liền nở nụ cười.

Bài bọn họ bật chính là 《 Ngôi sao sáng nhất trong bầu trời đêm 》của nhóm nhạc Escape Plan(2).

(2) Escape Plan 逃跑计划: Hay còn gọi là nhóm nhạc Kế Hoạch Chạy Trốn, là một ban nhạc pop rock ở đại lục Trung Quốc, bao gồm Mao Xuyên, Mã Tiêu Đông, Cương Ngang, Hearts.

Bài hát này rất phù hợp với một nơi rét lạnh lại trống trải như thế này, bài hát của Escape Plan rất thích hợp để nghe khi đi du lịch hoặc lái xe.

"Các anh đặc biệt bật cho Tinh Thần nghe sao?" Hồ Anh hỏi.

Địch Tinh Thần cười nói: "Đây là bài hát chủ đề của em."

"Lần trước bọn tôi đến trường học của cậu xem biểu diễn, bọn họ cũng bật bài hát này."

"Đây là bài hát rất nổi tiếng, đài phát thanh của trường thường xuyên phát nó." Địch Tinh Thần nói.

【 Tôi tình nguyện giữ lại mọi thống khổ ở trong lòng, cũng không muốn quên đi đôi mắt của em. 】Hồ Anh hát theo.

Y hát hay hơn so với Địch Tinh Thần, ít nhất cũng không lạc điệu, bài hát này có âm điệu cao lại khoáng đạt, thích hợp với y.

Đoan Nghệ Hoa bỗng nhiên ho khan, lúc này ho khan rất kịch liệt, mọi người đều nhìn về phía y.

Đoan Nghệ Hoa lấy trong túi một lọ thuốc họ, ngửa đầu lên uống, uống xong y xách túi đi xuống ghế sau cùng ngồi xuống.

Hồ Anh nhìn thoáng qua Địch Tinh Thần.

"Hình như Đoan ca bị cảm rất nặng." Địch Tinh Thần nói.

Đoan Nghệ Hoa vốn không phải người nói nhiều, hiện giờ bị cảm, cả người đều có vẻ như mất tinh thần.

Hồ Anh không rõ lắm về tình hình hiện tại của Địch Tinh Thần đối với Đoan Nghệ Hoa, vì thế thấp giọng hỏi: "Cậu mau tới xem anh ấy xem."

Địch Tinh Thần lắc đầu.

Bỏ đi, bọn họ có bác sĩ, bọn họ có thể quan tâm sẽ quan tâm nhưng vẫn không cần quá tận tâm.

Gánh nặng trong lòng Hồ Anh được cởi bỏ, nói: "Thật lạnh, ngồi sát chút."

Nói xong liền cảm thấy có người đến gần.

Hoắc Thành bỗng nhiên duỗi tay chen vào trong mũ áo khoác của y.

Hồ Anh quay đầu: "Làm gì vậy."

"Tay lạnh, mượn mũ cậu sưởi ấm."

Hồ Anh cảm thấy Hoắc Thành đang kéo mình sang một bên, liền đánh tay Hoắc Thành một cái.

"Không cho sưởi ấm?" Hoắc Thành nói rút tay ra khỏi mũ áo của y, sau đó chen vào trong mũ của Địch Tinh Thần.

Như vậy có thể danh chính ngôn thuận.

Cái áo khoác lông vũ này là khi gặp Địch Tinh Thần đầu tiên anh đã cảm thấy Địch Tinh Thần mặc sẽ rất hợp, vành mũ được phủ một lớp lông màu xám trắng, rất mềm mại tinh mịn, anh nhẹ nhàng nắm lấy giống như đang vuốt ve Địch Tinh Thần, điều này giúp anh an ủi rất nhiều.

Xe chậm rãi rời khỏi con đường quốc lộ tiến vào một con đường nhỏ, thân xe lung lay, một thị trấn nhỏ phương bắc mơ hồ hiện lên trước mắt bọn họ, nơi xa là đỉnh núi tuyết trắng chiếu ra tia nắng, đẹp đến mức khiến tâm người run lên.

"Mọi người chuẩn bị một chút, hơn nửa giờ nữa chúng ta sẽ đến nơi, ở đó đã chuẩn bị sẵn phát sóng trực tiếp."

"Vừa xuống xe liền phát sóng trực tiếp à?" Lâm Thanh Ninh hỏi.

"Đúng vậy."

Lâm Thanh Ninh nghe vậy lập tức móc chiếc gương nhỏ ra chiếu thẳng vào mặt mình.

Hôm nay mọi người đều không trang điểm, ngay cả người luôn thích xinh đẹp như Hồ Anh cũng không trang điểm, trên mặt lộ ra vài chỗ tàn nhang nho nhỏ, ngược lại càng thêm sinh động tươi sống.

Đám người Quách Băng đã đã đứng chờ họ ở bãi đậu xe khu du lịch cấp 5A của Tiểu Bắc cực.

Sau khi xe dừng lại, mọi người nối đuôi nhau xuống xe lấy hành lý.

Đa số hành lý của mọi người đều đã được giao cho tổ chương trình, mỗi người chỉ chừa lại một vali hành lý, duy chỉ có Hồ Anh để lại hai cái.

"Vì sao các anh chỉ có một cái vali thôi vậy, tổ chương trình nói tôi giữ lại hai cái!"

"Bởi vì hành lý của cậu nhiều nhất." Nhân viên nói: "Hồ Anh có sái cái vali."

Hoắc Thành nói: "Cậu dứt khoát gọi quản gia dọn đến đây luôn đi."

Tuy nói như vậy nhưng anh vẫn duỗi tay giúp Hồ Anh xách một cái vali.

Hồ Anh cười nói: "Cảm ơn Hoắc ca."

Địch Tinh Thần quay đầu nhìn Đoan Nghệ Hoa đang ho khan, Bùi Úc theo ánh mắt cậu nhìn sang, duỗi tay cầm vali của Đoan Nghệ Hoa lên.

Đoan Nghệ Hoa nói: "Cảm ơn, tôi tự xách được."

"Không có việc gì." Bùi Úc vẫn như cũ lạnh lạnh nhạt nhạt, xách hai cái vali đi theo Địch Tinh Thần.

《 Hồng Lam tín hiệu 》 đã phát sóng trực tiếp trên được hơn mười phút rồi, mười mấy phút trước hình ảnh trong phát sóng trực tiếp chỉ là đỉnh núi tuyết trắng cùng quảng trường trống trải.

【 Chuyện gì thế này, nếu không có nhân viên thỉnh thoảng đi qua màn hình tôi còn tưởng mạng của tôi đang bị lỗi cơ, tổ chương trình muốn cho bọn tôi ngắm phong cảnh à? 】

【 Nói 6 rưỡi sẽ phát sóng trực tiếp, không đề cập sẽ muộn hơn mười phút, phỏng chừng các khách mời còn chưa chuẩn bị tốt. 】

【 Bên kia trời tối muộn thật, vào giờ này trời vẫn còn sáng. 】

【 Mùa đông ở Bắc Thành tối muộn sáng sớm. Trước kia tui có đi rồi! 】

Bởi vì các khách mời vẫn chưa tới, làn đạn cũng không nhiều nhưng số lượng người xem vẫn đang gia tăng mãnh liệt, rất nhanh đã sắp phá trăm vạn người.

Đúng lúc này, hình ảnh trong camera bỗng nhiên chuyển động, ngay sau đó bọn họ nhìn thấy một nhóm nam nhân cao gầy, kéo vali hành lý đi về phía bọn họ.

Các khách mời lộ diện, làn đạn lập tức bạo, nháy mắt được tốc hỏa.

【 Tới rồi tới rồi tới rồi. 】

【 Trạm Bắc Thành chính thức được mở màn, rải hoa rải hoa! 】

【 Sao đám nam nhân này mặc áo khoác lông dày như vậy vóc người vẫn có thể tốt đến như thế! 】

【 Quả nhiên chương trình yêu đương đỉnh cấp danh bất hư truyền, đám nam nhân này quả thực là nhan cẩu mùa xuân! 】

【 Tôi đệt, Hồ Anh cắt tóc rồi? Thật đẹp trai! 】

Quách Băng đứng giữa hàng máy quay, đội mũ Lôi Phong đeo khẩu trang lớn: "Hoan nghênh mọi người đã đến Tiểu Bắc Cực."

Hồ Anh hỏi: "Vị đại ca này là ai vậy, lộ mặt đi."

Quách Băng cười nói: "Cậu đừng có mạnh miệng, đợi lát nữa cậu sẽ la hét muốn đeo khẩu trang đấy."

Bởi vì mời từ trên xe xuống, cảm giác đặc biệt lạnh, tay Địch Tinh Thần lộ ở bên ngoài vài phút liền bị đông cứng đến đỏ bừng. Lúc này đã là chạng vạng, trời tối ở đây tuy rằng đến tương đối trễ, mặt trời vẫn còn xán lạn như cũ nhưng nhiệt rõ ràng còn muốn lạnh hơn nhiều so với thời điểm bọn họ xuống máy bay.

Mọi người đứng thành một hàng, Địch Tinh Thần bỗng nhiên phát hiện Bùi Úc kéo mũ của cậu, cậu vừa quay đầu, mũ áo khoác được Bùi Úc kéo lên che cho cậu.

Áo khoác của cậu đặc biệt dày, mũ cũng đặc biệt lớn lại còn rất sâu nữa, quanh viền mũ đều là lông tơ mềm mại, vừa đội lên liền che đi đôi mắt của cậu, Địch Tinh Thần buộc chặt mũ lộ ra cặp mắt đen, cậu quay đầu nhìn Bùi Úc, Bùi Úc lại nhìn thẳng về phía trước như đang nghe đạo diễn nói.

Tuy rằng quay toàn cảnh mà động tác này bất quá cũng chỉ mất nửa giây, nhưng vẫn bị mắt sắc của cư dân mạng tóm gọn.

【 Có ai chú ý tới động tác nhỏ vừa rồi của Bùi Úc không?! Chậc chậc chậc! 】

【 Xú mặt ca có động tác nhỏ gì?!! Tui đã bỏ lỡ cái gì rồi? 】

【 Mũ của Địch Tinh Thần là Bùi Úc giúp cậu ấy kéo lên! 】

【 Thất rồi thấy rồi, vừa điệu thấp vừa sủng nịch, còn có chút bá đạo. 】

【 Phát sóng trực tiếp đáng ghét, không xem lại được! 】

【 Húc Nhật Tinh Thần(3) xông lên! 】

(3) Húc Nhật Tinh Thần 旭日星辰: Trong thịt vặt 日 có nghĩa là làm, Húc 旭 và Úc 勖 đều được đọc là xù. Nói một cách chính xác hơn chính là Bùi Úc thao Tinh Thần.

【 Húc Nhật Tinh Thần là cái quỷ gì? 】

【 Là tên CP của Bùi Úc và Địch Tinh Thần. 】

【 Húc, Úc? Nhật? Tôi đệt, tên CP thật vàng chói. 】

【 Thắng rồi thắng rồi, tên CP thật sự đủ thắng rồi. Tui cũng muốn đứng về phe CP này. 】

【 Ha ha ha ha, fan Bùi lại đến đây thanh thế rồi à? Làm phiền các người đi xem lại tập một, hắn đối với Địch Tinh Thần khó coi cỡ nào? Sao Băng CP mới là YYDS! 】

【 Tôi cũng cảm thấy fan Bùi thật biết cách thanh thế, bất quá tôi không ủng hộ lầu trên, Sao Băng CP cũng đi theo người ta xem lại đi? Hỏa Tinh CP của chúng tôi vừa mới có cảnh đặc sắc trên ván bay! Cái gì là tình yêu, tính dục tràn đầy mới là tình yêu! 】

【 Hoắc Thành lưu manh thì thôi đi, chơi ván bay cũng có thể nổi thành cái bọc lớn, ha ha ha ha. 】

【 Ngượng ngùng, Hoắc ca nhà tôi là thiên phú dị bẩm. Mắt cậu có khả năng nhìn thấu sao, còn có thể nhìn ra được người ta có phồng hay không phồng được à? 】

【 Không hiểu thì hỏi, hiện tại fan CP đã bắt đầu đánh nhau rồi sao? 】

【 Đánh nhau đi đánh đánh nhau đi, khách mời và fan CP đại chiến mới vui! 】

【 Mặt của một số fan của khách mời Lam phương thật lớn, Địch ca của chúng tôi là 1, cảm ơn. 】

【 Ha ha ha ha ha ha, bình luận thật buồn cười. 】

Hình ảnh lúc này vừa hay quay đến Địch Tinh Thần.

Khuôn mặt của Địch Tinh Thần bị mũ bao lấy, nhìn như rất nhỏ nhưng dáng người cậu lại cao, bởi vì do đế giày của cậu nữa cho nên đứng cạnh Nghiêm Chấp thoạt nhìn đặc biệt anh tuấn thẳng tắp.

Đạo diễn bỗng nhiên CUE cậu, Địch Tinh Thần liền nở nụ cười.

Cậu vừa cười, fan CP lập tức đại hỏa.

Đây là bộ dáng mà nam chủ trong tiểu thuyết sẽ có.

Đẹp trai, trắng trẻo. Đặc biệt là cặp mắt kia, chưa từng thấy đôi mắt hai mí nào đẹp như vậy, linh động tự nhiên, liễm diễm sinh quang.

Khói thuốc súng tan đi, dưới bình luận đều là rắm cầu vòng (4).

(4) Rắm cầu vồng 彩虹屁: Một từ thông dụng trên mạng, có nghĩa người hâm mộ thích chào mời thần tượng.

【 Đệt cười lộ lên thật đẹp, thật soái thật soái! 】

【 Tinh ca YYDS, xông lên, mau giúp nhà đầu tư ác độc thu phục đám phú nhị đại! 】

【 Giá trị nhan sắc này, nổi tiếng cho tôi, trở thành ngôi sao hạng nhất! 】

"Em không mang bao tay sao?" Nghiêm Chấp hỏi Địch Tinh Thần.

Địch Tinh Thần nói: "Có mang nhưng ở trong túi."

Hoắc Thành nghe hai người nói chuyện lập tức quay đầu nhìn hai người một cái.

Vì có nhiều người, hơn nữa còn xách theo hai cái vali, anh không thể đứng bên cạnh Địch Tinh Thần.

Quách Băng nói: "Bởi vì ở đây rất lạnh, đợi lát nữa có thể sẽ hạ xuống khoảng ba bốn mươi độ, sợ ngày đầu tiên mọi người không thể thích ứng được cho nên chúng tôi cũng không nhiều lời nữa, mọi người nhanh chóng chọn phòng ở, hôm nay nghỉ ngơi sớm một chút."

"Rốt cuộc cũng tới phân đoạn này." Hồ Anh nói.

Quách Băng mỉm cười, vẫy tay liền có nhân viên ôm mấy cái bìa cứng tới.

"Vì muốn cho mọi người có nhiều cơ hội tiếp xúc hiểu biết với nhau nhiều hơn, chúng tôi sẽ sử dụng mô hình chỉ định bạn cùng phòng hai ngày một lần, ở đây tám ngày tổng cộng sẽ chia lại bốn lần."

Quách Băng vừa nói xong, làn đạn tràn đầy màn hình đều là: 【 ĐM. 】

【 Tổ chương trình thật biết chơi. 】

【 Năm nay Tu La tràng thật sự sắp xuất chiến rồi. 】

【 Cho nên mỗi người thay phiên ngủ với nhau một lần, hai là một người ngủ nhiều lần, sau đó làm những người khác đó kỷ đỏ mắt? 】

【 Đm người chị em này vừa nói, tui cảm giác bất luận hình thức nào cũng thực kí©ɧ ŧɧí©ɧ! 】

-----------

Lạy chúa, chương này dài kinh khủng, lưng như sắp gãy đến nơi luôn ấy. Mình thì rất thích kiểu bạn trai như Bùi Úc, cẩn thận từng chi tiết cho người mình thích.