Sau Khi Coi Anh Trai Trở Thành Nam Thần

Chương 11: Để anh bắn cho em (H)

Hoàn toàn chính xác, đã nhiều năm cô không gọi anh là anh trai, thậm chí đơn phương xem anh là kẻ thù không đội trời chung.

Nhưng chuyện này có vấn đề gì không?

Tô Dư như lọt vào sương mù, không đoán ra ý tứ của Tô Cảnh Thâm, cho nên rốt cuộc anh có muốn cô gọi anh là anh trai không?

Tô Cảnh Thâm cố gắng tìm về lý trí còn sót lại.

Chỉ cần sống qua đêm nay là được, sau khi sống qua đêm nay, anh có thể giả vờ như chưa từng xảy ra chuyện gì, bọn họ sẽ khôi phục quan hệ anh em bình thường, dù sao trong người bọn họ chảy cùng một dòng máy, huyết thống là không cách nào dứt bỏ.

"Tô Dư, em buông lỏng một chút, anh không rút ra được."

Mặc dù cảm thấy khó mà mở miệng, nhưng muốn nhanh chóng giải quyết vấn đề, cô chỉ có thể thẳng thắn: "Anh trai... Em... Hình như âʍ đa͙σ em co rút, đây lại là lần đầu tiên của em, anh quá..."

Thô bạo.

Mắt đen hiện lên một tia kinh ngạc.

Anh cho rằng kinh nghiệm tìиɧ ɖu͙© của cô rất phong phú mới đυ. cô như thế, cho nên, trở ngại anh gặp phải lúc cắm vào kia... Là màиɠ ŧяiиɧ của cô?

Vậy mà anh lại xuyên phá màиɠ ŧяiиɧ của em gái ruột.

Đáy lòng đột nhiên tuôn ra cảm giác thoải mái.

Đệch.

Mẹ nó, đúng là anh điên rồi.

"Anh trai... Sao em lại cảm thấy anh cứng hơn vậy."

Tô Dư giận mà không dám nói gì.

Rốt cuộc anh đã xong chưa! Trong tình huống này còn có thể cứng hơn, đúng là cầm thú!

Trên gương mặt tuấn lãng đẹp trai của anh lộ ra vẻ mất tự nhiên.

Tô Cảnh Thâm tận lực tỉnh táo một chút: "Hiện tại là tình huống này, anh cứng ngắc, khẳng định không có cách nào rút ra được."

Không sai, anh cũng không muốn như vậy.

"Vậy phải làm sao?" Tô Dư muốn khóc, vừa rồi cô vụиɠ ŧяộʍ thử một chút, thật đúng là một chút cũng không động được.

Mà bọn họ đã giằng co lâu như vậy, anh cũng không có dấu hiệu mềm xuống, Tô Dư muốn tuyệt vọng.

"Hẳn là... Bắn là có thể mềm xuống, sau đó có thể rút ra thôi."

Gương mặt Tô Dư đỏ lên: "Vậy... Vậy anh nhanh bắn đi."

"Cũng không phải muốn bắn là bắn được."

Giọng nói buồn bực, không nghe ra cảm xúc.

Tô Dư bỗng nhiên nhớ lại, ngày đó ân ái qua video, anh bền bỉ cỡ nào... Khuôn mặt nhỏ đỏ hơn.

"Anh trai... Đã đ như vậy, có muốn làm một lần không?" Tô Dư nhỏ giọng nói bổ sung: "Nhưng anh không thể bắn bên trong, hôm nay không phải kỳ an toàn của em..."

Chỉ có biện pháp này...

Nếu cô yêu cầu, anh sẽ thỏa mãn cô.

Cơ bụng màu mật ong trần trụi dán lên lưng cô, anh cắn lỗ tai cô, giọng nói trầm thấp lại gợi cảm: "Ừm, để anh bắn cho em."

Lại đổi thành giọng nói của nam thần, Tô Dư nổi da gà.

Má ơi, anh thật biết làm a.

Bên tai, đầu lưỡi ướt sũng ôn nhu liếʍ láp mỗi tấc thịt, theo đó, tiếng thở có chút trầm thấp của người đàn ông chui vào trong tai cô.

Tô Dư khó nhịn nắm chặt ga giường, khẽ lên tiếng: "Ưʍ... Anh..."

Anh dịu dàng cũng quá muốn mạng.

Bàn tay thường xuyên chơi bóng rổ phủ lên cô, đẩy ngón tay của cô ra, nắm trong lòng bàn tay của mình, nhè nhàng xoa bóp từng ngón, Tô Dư cảm nhận được vết chai trong lòng bàn tay của anh, không khỏi nhớ lại dáng vẻ thành thạo điêu luyện lại tỏa sáng của anh trên sân bóng rổ...

Tô Dư đột nhiên phát hiện, anh của cô thật sự vừa đẹp trai lại vừa mê người, có cơ bụng, dươиɠ ѵậŧ cũng thật thô thật lớn, có thể ngủ với anh, chính là kiếm bộn rồi.

Nửa thân trên để trần, thân mật dán vào cùng một chỗ, nhiệt độ từ trên người anh không ngừng truyền đến, cảm giác này khiến Tô Dư khô nóng khó nhịn.

Trong thân thể giống như có một đám lửa được đốt lên.

Cô không nhịn được muốn càng nhiều...

Cảm giác được thiếu nữ dưới thân không tự giác nâng cao bầu vυ' to cọ lên người mình.

Tô Cảnh Thâm cong môi, cầm lấy đầṳ ѵú như ngó sen, lúc ẩn lúc hiện của cô, xoa nắn thưởng thức.

Đôi vυ' lớn mềm mại bị bàn tay giày vò thành đủ loại hình dạng, sắc khí bức người.

"Bảo bối ngoài, có thích anh chơi vυ' da^ʍ của em thế này không?"