"Thế nào lại là anh?"
"Sao anh lại ở đây?"
Tô Dư muốn điên rồi.
Sao lại là anh?
Tại sao kẻ cô ghét nhất trên đời này, lại cướp đi tấm thân xử nữ mà cô muốn hiến cho nam thần của cô?
Cô hận chết anh!
Hận anh từ nhỏ đã giỏi ngụy trang, hận anh cướp đi tất cả chú ý và yêu thương, hận anh luôn có dáng vẻ cao cao tại thượng, hận anh lại là người đàn ông đầu tiên của mình!
Thù mới hận cũ gặp nhău, Tô Dư còn có lòng muốn gϊếŧ chết Tô Cảnh Thâm!
"Tô Cảnh Thâm, anh mới có bệnh! Cả nhà anh đều có bệnh! Anh rút ra cho tôi!"
L*иg ngực ba động chập trùng, Tô Dư phẫn nộ đến mức hô hấp cũng không trôi chảy, trở tay muốn đánh anh phát tiết lửa giận, vô ý lại khiến hạ thể đau hơn.
Đau quá.
Âʍ đa͙σ co rụt mãnh liệt hơn...
"Ừm. . . Em đừng nhúc nhích." Anh cũng kêu lên một tiếng đau đớn.
Bị tìиɧ ɖu͙© không cách nào thả ra tra tấn, anh nhịn đến mồ hôi đầm đìa, dứt khoát cởϊ áσ, lộ ra cơ bụng màu lúa mỳ gợi cảm.
Tô Dư không dễ chịu, anh cũng không dễ chịu, huyệt của cô ăn quá chắt, lúc tức giận căn bản không rút ra được, ngược lại còn bị kẹp chặt hơn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hưng phấn hơn...
Quá đau khổ, mỗi phút mỗi giây đều đang khảo nghiệm nhẫn nại không nhiều lắm của anh.
Tô Dư rõ ràng cảm giác được côn ŧᏂịŧ thô to kia lại nở ra một vòng trong tiểu huyệt của mình, Tô Dư phẫn uất, tiện tay cầm điều khiển điều hoà đập loạn về phía sau!
"Anh là biếи ŧɦái sao! Còn không mau rút ra! Đồ biếи ŧɦái chết tiệt! Đồ khốn khiến! Tôi muốn tố cáo anh tội cưỡиɠ ɠiαи!"
Tức chết cô!
Cũng không biết cái dươиɠ ѵậŧ bẩn này của anh đã đâm bao nhiêu cô gái rồi!
Vừa rồi cô lại xem dươиɠ ѵậŧ của anh như bảo bối mà liếʍ... Phi phi phi!
"Tố cáo anh cưỡиɠ ɠiαи?"
Anh lạnh lùng cười.
Điện thoại nhãn hiệu quả táp bị ném trên gối đầu, trên mà hình hiện lên cuộc trò chuyện của hai người trên Thiên Giới.
"Tô Dư, em nhìn cho rõ ràng, rốt cuộc là ai câu dẫn ai trước?"
Từng tấm ảnh tiêu chuẩn bỗng nhiên hiện ra trước mắt, đều là ảnh cô chụp, lộ huyệt không lộ mặt... Còn có rất nhiều ghi chép từ ngữ xấu hổ mà bọn họ đã nói với nhau.
Thình thịch, thình thịch.
Trái tim đập nhanh như muốn nhảy ra ngoài.
Cô nghĩ tới đêm nay có khả năng sẽ lật xe, nhưng không ngờ lại lật xe theo hình thức này.
Một bên khác, Tô Cảnh Thâm giống như đã thăm dò rõ tình trạng.
Anh vốn tưởng rằng Tô Dư từ trước đến nay luôn ngây thơ phản nghịch muốn lừa anh lσạи ɭυâи, sau đó uy hϊếp trả thù anh, để anh thân bại danh liệt.
Nhưng hiện tại xem ra...
Dường như cô cũng không có dự định ngốc nghếch kia, thậm chí còn không biết chuyện này.
"Đây là tài khoản của anh?"
Tô Dư ngổn ngang.
"Nickname là Jason, em cảm thấy sẽ là ai?"
Tô Cảnh Thâm nhíu mày.
J, S... Cảnh Thâm.
Đây không phải tài khoản của Trác Dịch Phàm sao?
Cô đột nhiên cảm thấy trời đất như sụp đổ!
Làm sao cô lại tin tưởng tên gay không đáng tin cậy kia chứ!
"Nickname là Jason rất nhiều, tôi... Tôi thật không biết đó là anh!"
Tô Dư vội vàng giải thích.
Cô thích giáo thảo nam thần Trác Dịch Phàm, làm sao cô có thể câu dẫn anh trai ruột của mình được chứ?
Nhìn qua Trác Dịch Phàm còn rất thân với anh, cô rất sợ anh bôi đen mình trước mặt Trác Dịch Phàm.
"Bây... Bây giờ anh có thể rút ra không, chúng ta coi như chưa từng xảy ra chuyện này được không? Anh tuyệt đối đừng nói cho người khác biết."
Tô Dư rất chột dạ, giọng điệu không cường ngạnh nổi, trong đầu loạn thành một đoàn.
Vậy mà cô và anh trai mình còn nói chuyện với nhau nửa năm, thậm chí còn mở video tự an ủi với anh, còn bị... Bị anh cắm vào trong huyệt xử nữ.
Cứu mạng!
Hiện tại cô chỉ muốn chết tại chỗ!
Cái gì mà tuyệt đối đừng nói cho người khác biết?
Cô cho rằng đυ. em gái ruột của mình là chuyện rất vinh quang sao?
"Anh có thể coi như chưa từng xảy ra chuyện gì, nhưng sau này em phải học tập thật giỏi, nhất định phải thi lên đại học, đừng để cha mẹ lo lắng, biết không?"
Nghe đi, dối trá cỡ nào, nghĩ cho cô cỡ nào chứ?
Trên thực tế anh và cô căn bản không quen, ngay cả kết bạn xã giao đơn giản nhất bọn họ cũng không có.
Ngoại trừ vết sẹo trên gáy lúc còn nhỏ anh đã làm cô bị bỏng ra, ngay cả dáng người chân thật của cô thế nào, anh cũng không biết.
Tô Dư thống khoái đầu đồng ý: "Tôi biết rồi, sau này tôi sẽ sẽ ngoan ngoãn nghe lời!"
Hiện tại cô chỉ muốn nhanh chóng kết thúc chuyện hoang đường này tôi.
Rõ ràng anh vẫn luôn muốn em gái nghe lời như vậy, nhưng lúc này anh lại cảm thấy bực bội, khó chịu đến đỉnh điểm.
Cho nên người đàn ông mà em gái ruột của anh suốt ngày lên trên Than Than phát tình, thuận theo và muốn câu dẫn kia là ai?
.... Tô Cảnh Thâm không ý thức được suy nghĩ này của mình rõ ràng đã vượt qua giới hạn.
Anh đổ tất cả cảm xúc không vui này là vì muốn quản giáo em gái, anh chỉ là tiếc rèn sắt không thành thép.
"Anh trai, em đau quá, anh có thể rút ra không?"
Tô Dư mang theo một tia lấy lòng nói.
Dù sao đã mất mặt đến tận nhà bà ngoại rồi, cô cũng không để ý tạm thời hòa hảo với kẻ thù của mình, hiện tại cô sắp bị đau chết rồi.
Đệch.
"Ai bảo em gọi anh trai?"
Tại sao cô có thể cởi truồng, quỳ gối trên giường, đung đưa bầu vυ' to, gọi anh là anh trai được.
Tô Dư đang quỳ bên trên, hoàn toàn không biết, đôi mắt đen nhánh sáng chói sau lưng mình đã trở nên càng thâm trầm...