Cô xong rồi.
Cô hoàn toàn không có cách nào cự tuyệt bất cứ mệnh lệnh nào của nam thần.
Chỉ nghe thấy giọng nói trầm thấp của nam thần, toàn thân cô đã run lên.
Tô Dư muốn khóc, bệnh thanh khống đúng là quá muốn mạng.
Cô lào đảo bò lên chiếc giường lớn của trên khách, quỳ gối trên chiếc giường đơn trăng tinh, Tô Dư chôn gương mặt đỏ bừng thật sâu vào trong gối.
Hai chân trắng nõn không biết làm sao ma sát xuống giường.
Làm sao bây giờ...
Cô... Cô không làm được.
Tự mình đẩy tiểu huyệt của mình ra cầu đυ. cũng quá xấu hổ đi.
"Đẩy ra."
Hgười đàn ông lạnh lùng phuan ra hai chữ, hiển nhiên không có kiên nhẫn.
Đầu giường, ngọn đèn tường chiếu ra tia sáng rất tối.
Từ thị giác của anh, mái tóc dài đen nhánh của thiếu nữ rối tung trên người, trên gối đầu, trên chăn, thân thể kiều nộn càng thêm mê người dưới ánh đèn hơn tối, hình thành chênh lệch rõ ràng, không có chỗ nào không kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh thị giác của người đàn ông thị giác thần kinh.
Cái váy đen lỏng lẽo mặc trên người cô, hoàn toàn không che nổi vυ' lớn lúc ẩn lúc hiện trước ngực, giống như đói khát chờ đợi anh vuốt ve, nhào nặn, đùa bỡn. Cái mông dâʍ đãиɠ đã ướt, giãy dụa, lung lay, không biết liêm sỉ câu dẫn anh.
Không còn tỉnh táo nữa, dươиɠ ѵậŧ của anh đã sắp cứng đến sắp nổ, vô cùng cần thiết cần một cái miệng phát tiết, hung hăng phát tiết du͙© vọиɠ!
"Vâng... Vâng."
Tô Dư sợ người đàn ông tức giận, vươn tay ra, lạng quạng mò về phía huyệt xử nữ ướt sũng, nhẹ nhàng đẩy ra...
Nhưng mà, ngay sau đó...
"A!"
Không nghĩ tới người đàn ông lại đột nhiên cắm vào tiểu huyệt, Tô Dư không kịp đề phòng, nghẹn ngào kêu đau đớn.
Đau!
Đau đớn xé rách!
Cô thật sự không nghĩ tới phá thân lại đau đớn như vậy!
Phần lưng giống như chim sợ cành cong lập tức căng thẳng lên, Tô Dư không nhịn được cầu khẩn: "Chồng... Nhẹ một chút... Đau quá..."
Cắm vào không thuận lợi như trong tưởng tượng của mình, bây giờ tâm trạng người đàn ông vô cùng khó chịu.
Thậm chí anh còn hoài nghi cái huyệt da^ʍ này cố ý kẹp chặt như thế, không muốn để anh đυ..
Cửa huyệt hút chặt qυყ đầυ to lớn, anh chầm chậm đâm vào một tấc, liền gặp một tầng trở ngại kỳ quái.
Không nghĩ đến phương diện sinh lý bình thường, lần thứ đầu tiên đυ. phụ nữ, thể nghiệm này khiến anh rất không hài lòng, đối với vốn liếng người đàn ông vẫn lấy làm kiêu ngạo của mình, không thể nghi ngờ là một loại kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Tên đã trên dây không phát không được, bàn tay thô ráp chế trụ eo nhỏ yểu điệu, l*иg ngực cực nóng dán chặt lên sau lưng thiếu nữ, thô bạo cắm đến cùng!
Phốc ——
"Không... Không muốn... A... Quá sâu!"
Tô Dư muốn khóc cũng không khóc được, khuôn mặt thống khổ vặn, âʍ đa͙σ kịch liệt co rút....
Quá sung sướиɠ!
Cắm vào tiểu huyệt dâʍ đãиɠ ướŧ áŧ, giống như có ngàn vạn cái miệng nhỏ lít nha lít nhít đói khát mυ'ŧ lấy côn ŧᏂịŧ của anh, người đàn ông sướиɠ đến tê cả da đầu.
Huyệt da^ʍ của tiểu dâʍ đãиɠ không hổ là vũ khí nổi tiếng.
"Ừm..." Người đàn ông trầm thấp kêu lên một tiếng đau đớn.
Đường hành lang của thiếu nữ chặt chẽ đến lạ thường, côn ŧᏂịŧ to lớn bị cắn chặt, không cách nào động đậy.
Người đàn ông đè ép du͙© vọиɠ mãnh liệt và phẫn nộ, không thể không nhẫn nại tính tình dỗ danhf cô.
"Bảo bối ngoan, buông lỏng một chút."
Cô... Cô cũng muốn buông lỏng.
Nhưng thật sự đau quá.
Tô Dư lắc đầu, cô đã đau đến mức nói không ra lời.
Mái tóc dài đen nhánh rũ sang một bên...
Mượn ánh sáng ảm đạm của chiếc đèn áp tường chiếu xuống, người đàn ông đột nhiên phát hiện trên gáy của thiếu nữ có vết sẹo màu đỏ vô cùng quen thuộc.
Anh, tuyệt sẽ không nhận lầm!
Trong nhát mắt khí huyết toàn thân dâng lên!
Đầu óc "Oanh" một tiếng, giống như tiếng sấm....
"Tô Dư?"
Toàn thân Tô Dư chấn động.
Cô, không phải nghe lầm chứ?
Cô hoảng sợ từ trong gối đầu ngẩng đầu lên.
Hai ánh mắt trần trụi chạm vào nhau!
...
Không khí đọng lại.
"Tô Dư, con mẹ nó không phải đầu óc em có bệnh chứ? ! Rốt cuộc em muốn làm gì? !"
Lần đầu tiên Tô Cảnh Thâm cảm nhận được phẫn nộ trước nay chưa từng có!
Vậy mà dươиɠ ѵậŧ của anh lại cắm vào tiểu huyệt của em gái ruột mình!
Trên đời này còn chuyện gì càng không hợp thói thường hơn không?
Tô Cảnh Thâm có trí nhớ kinh người, lập tức nhớ đến đủ loại mánh khóe trong quá khứ, ảnh chụp là giả, thân phận là giả, địa chỉ gia đình là giả...
Lừa gạt, cừu hận, căm ghét...
Trong khoảnh khắc, vô số tâm tình tiêu cực xông lên đầu anh.
Tô Dư, em gái ruột kém cỏi mà từ trước đến nay anh vẫn luôn xem thường kia, vậy mà vọng tưởng hủy hoại cuộc sống của anh!