Mỹ Nhân Trắng Mềm Năm 80

Chương 42

Thời tiết mùa hè cực kì nóng, người bình thường đều không có cảm giác thèm ăn.

Đồ ăn khai vị là rất cần thiết, Ôn Hinh lấy thịt bò từ tủ lạnh cắt thành khối vuông được ăn kèm với rất nhiều loại gia vị và nước sốt, rồi làm nước sốt khai vị mùa hè sở trường của mình. Sau khi xào xong nó sẽ có vị cay tươi ngon, ăn một lần sẽ không thể quên được.

Mùi hương nồng đậm gần như tràn đầy toàn bộ phòng bếp và đại sảnh.

Lúc Diêm Trạch Dương trở về, ở sân đã ngửi thấy, liếc mắt về hướng phòng bếp một cái, Ôn Hinh còn đang bận rộn, cô xào thịt bò với nước sốt cay trước, nhưng Hà Văn Yến và Diệu Diệu không thể ăn cay nên còn phải xào với nước sốt nấm hương và một số món ăn kèm mới lạ.

Trước bàn ăn đã đặt sẵn một chén cơm lớn, trong chén là những hạt cơm trong như pha lê vừa mới chưng xong vẫn còn bốc khói nghi ngút, trên nền cơm trắng tuyết được rưới lênhai muỗng sốt thịt bò.

Vừa nhìn đã thấy rất ngon miệng.

Diêm Trạch Dương chưa từng thấy qua cách ăn này, hắn cầm đôi đũa do dự hạ xuống, trộn lớp cơm và nước sốt thịt bò đậm mùi thơm lại, nhìn những hạt cơm dần bị nhuộm sang màu tương đỏ bởi nước sốt, màu sắc và hương vị đều đầy đủ, thật sự rất thơm.

Yết hầu Diêm đoàn trưởng giật giật, cuối cùng cắn một ngụm.

Hương vị thơm ngon khó có thể miêu tả.

Lần này Ôn Hinh cũng không dám làm cho hắn một chén nhỏ nữa, nếu không lại lấy ra một túi quả phỉ bắt cô bóc làm sao mà chịu nổi, cho nên lần này đã đổi thành một cái chén lớn.

Kết quả trong nháy mắt Diêm đoàn trưởng đã ăn xong rồi.

Ôn Hinh vì muốn ăn cơm sốt thịt nên mới làm, mùa hè cô rất thích ăn món này, đổ hai muỗng sốt lên cơm trắng, cô có thể ăn thêm một chén nữa, đương nhiên là chén nhỏ.

Sau khi ăn xong, Diêm đoàn trưởng phá lệ mang chén đũa vào phòng bếp?

Ôn Hinh bước lên nhận lấy, đôi mắt nhìn hắn cong thành ánh trăng, cười nhiệt tình nói: “Có ăn đủ không? Ở đây vẫn còn đó.” Ngữ khí ôn nhu khác hẵn hôm qua như hai người khác nhau vậy.

Con ngươi Diêm đoàn trưởng nhẹ quét qua mắt cô một lát, mới nhàn nhạt “Ừm” một tiếng.

Ôn Hinh: “……”

Thái độ của hắn đây là người cứng rắn, không bao giờ chịu khuất phục, lời nói thiện ý, nghe lời sao?

Có thể tận dụng được, hắn ăn mềm không ăn cứng!

Diêm ma đầu vùi đầu không lên tiếng ăn liền một lúc hai chén....

Một chén bỏ thêm nước sốt bò cay, một chén trộn sốt nấm với đậu phộng, bên trong thả thêm vài cục thịt viên, vừa thơm vừa ngon. Lúc Ôn Hinh rưới nước sốt lên cơm, trời ạ, chính cô cũng sắp rớt nước miếng luôn rồi.

Diêm ma đầu ăn đến mỹ mãn, hiếm thấy mà ban cho Ôn Hinh ánh mắt tán thưởng, sau đó cầm mũ ra cửa.

Ôn Hinh: “...” Sao tự nhiên có cảm giác thành tựu thế nhỉ?

Nhưng mà cô cũng không chỉ có tay nghề nấu nướng cao siêu, kể cả nếu năm đó không nhặt được hệ thống thì món nào cô làm cũng ngon tuyệt.

Sau đó cô tự mình lăn lê bò lết, ngành nghề nào, dù dài hay ngắn cũng từng thử làm một khoảng thời gian. Ngay cả kỳ nghỉ đông hay nghỉ hè hồi cấp ba cô cũng đi làm, đi học thêm rất nhiều kỹ năng. Mấy công việc đó nếu làm dăm ba bữa thôi thì không nhiều, nhưng làm cả ba năm tháng thì cũng chả ít, cả tay nghề mát xa cô cũng từng học nửa năm nữa cơ.

Lúc ấy ở Hoàn Tây có một khu nghỉ dưỡng suối nước nóng tên là Nhã Vận, nhờ một chị khoá trên đề cử cô mới nhận được công việc ở đó.

Theo lý thuyết thì những học sinh như cô, thời gian làm việc không cố định, chỗ du lịch chính quy như người ta sẽ không nhận đâu. Nhưng cô thì được cái quá xuất chúng, dung mạo xinh đẹp, tỉ lệ cơ thể hoàn mỹ, quan trọng nhất là vòng nào ra vòng đó, người phỏng vấn vừa nhìn thấy lập tức đồng ý để cô mỗi tối qua đây làm 6 tiếng, lương rất cao, một giờ làm phải bằng một ngày công bình thường của cô luôn ấy.