Tối hôm nay, cô vừa mới xem xong một cuốn tiểu thuyết SM, thì đã lăn ra ngủ một cách ngon lành.
Giấc ngủ này cô ngủ vô cùng êm, cả đêm không mơ.
Khi tỉnh dậy, cô liền phát hiện bản thân thế lại nằm ngủ ở bên đường. Cảnh vật xung quanh thật xa lạ. Cô bị doạ sợ đến tỉnh cả ngủ, có chút hoảng loạn nhìn xung quanh. Vào lúc này, một âm thanh máy móc vang lên trong đầu cô. “Chào mừng tiểu thư Phạm Điềm đến với thế giới Bá tổng, hệ thống 001 chúc bạn chơi vui vẻ ở đây.”(* Thế giới Bá tổng : thế giới của các bá đạo tổng tài)
“Ngươi, ngươi là ai, cái gì mà thế giới Bá tổng, tôi muốn về nhà.” Môi trường xa lạ xung quanh làm cô vô cùng bất an.
“Xin lỗi tiểu thư Phạm Điềm, một khi đã đến đây thì không thể trở về, nếu như cô chết ở đây thì cũng thật sự biến mất. Nhưng mà cô hãy yên tâm, cơ thể của cô đã được hệ thống cải tạo thành cơ thể phù hợp cho thân phận nữ chính của thế giới Bá tổng, không dễ dàng gặp nguy hiểm ảnh hưởng đến tính mạng.
?????
Phảng phất như nhìn thấy trên mặt cô đầy dấu hỏi chấm. Cỗ máy vô cảm lại lần nữa vang lên. “Bởi vì chỗ này là thế giới của Bá tổng.”
Bởi vì là thế giới của Bá tổng, vì vậy đến cả hệ thống cũng bá đạo như vậy sao….
“Thế giới Bá tổng khác biệt nhiều so với thế giới thực sao ?” Trong đầu Phạm Điềm tự hỏi.
“Thưa ký chủ, đúng là có sự khác biệt rất lớn, trong thế giới Bá tổng có 4 quốc gia và 8 đại gia tộc. Trong 8 đại gia tộc mỗi gia tộc lại có một Bá tổng đứng ra đại diện. Bọn họ nắm tất cả quyền hành.”
“Không có pháp luật sao??” Cô có chút bối rối, hoá ra đây là thế giới Mary Sue trong truyền thuyết sao. Thật là kì diệu.
“????Thế giới của Bá tổng, Bá tổng chính là pháp luật.”
“Vậy trước giờ không có ai đứng lên lật đổ họ sao?”
“Haha thế giới Bá tổng làm sao có cài đặt như vậy được, Bá tổng tung hoành ngang dọc 2 phái hắc bạch, hợp tác với nhau. Sức mạnh không phải cô có thể tưởng tượng ra được.” Cô thế mà lại nghe ra được âm thanh đầy kiêu ngạo từ hệ thống?
Cô nói không nên lời đối với cái thế giới hỗn loạn này. Càng tuyệt vọng hơn khi thấy bản thân nằm trên đường với bộ đồ ngủ. Vài tiếng trước cô còn đang chăn ấm nệm êm trong ngôi nhà của mình.
Ngay lúc đó, một chiếc Rolls Royce màu đen từ phía xa chạy đến, dừng lại ngay trước mặt cô. Cửa xe mở ra, một người đàn ông lạnh lùng khoác trên người bộ âu phục bước xuống. Ngoại hình số 1, cơ thể số 1, cô nuốt nước miếng hồi hộp nhìn anh.Các bạn tham gia group để trò chuyện, đọc những bộ truyện hay của team mình nhé: https://zalo.me/g/cqgjer965
“Điềm Điềm, không còn nhớ tôi sao ?” Người đàn ông ngồi xổm xuống trước mặt, nở nụ cười với cô.
Đại não cô đóng băng trong giây lát, nhưng rất nhanh phản ứng lại, người đàn ông này thật sự là một người quen cũ.
Năm đó cô 16 tuổi, từng cứu người con trai đang hôn mê. Người con trai đó ở nhà cô vài ngày thì đột nhiên mất tích, sau đó cô cũng không gặp lại cậu ấy nữa.
Sau nhiều năm gặp lại, thêm nữa là anh bây giờ ăn mặc rất khác cô mới không thể nhận ra.
Ở một thế giới lạ lẫm này lại gặp được người quen cũ, cô rất là vui vẻ. “Nhớ, nhớ chứ, Hàn Thần ca, là anh sao, năm đó anh đột nhiên biến mất khiến em lo lắng rất lâu.”
Người đàn ông cười mỉm, “Sự việc xảy ra quá đột ngột, không kịp nói với em liền đi rồi, tôi luôn áy náy.” Thực ra tôi không cảm thấy áy náy với em mà là áy náy bản thân mình, vì vậy mới nghĩ cách để đưa em đến đây. “Em mới đến đây còn chưa quen, đến nhà tôi trước đi.”
“Được, được” cô giống như một người ngốc nghếch, người khác không tốn chút sức lực nào là có thể đưa về nhà.
“Đây là tộc trưởng bộ tộc Kỷ của Hoa Quốc, gia tộc Kỷ là một trong 8 gia tộc lớn.” Hệ thống giới thiệu
“Waaa, tộc trưởng Kỷ, mình vừa đến đây thì đã ôm đùi trước sao ? Thật cool a~”
Trong tim cô tràn ngập niềm vui sướиɠ.
“Hehe sau này còn vui hơn nữa” Hệ thống cũng cười.
Người đàn ông giúp cô mở cửa xe, mời cô lên xe, một đứa trẻ mồ côi như cô đây vẫn là lần đầu được ngồi trên chiếc xe sang trọng như vậy, xe lại còn là ghế massage.
Xe chạy rất nhanh, đối với thế giới xa lạ cô tràn ngập tò mò, ghé lên cửa sổ nhìn ra ngoài. Thế giới ngoài cửa sổ chẳng khác gì với thế giới trước kia của cô, đường phố đông đúc, người người đi lại.
Cô đi theo Kỷ Hàn Thần đến biệt thự giống lâu đài ở trên núi của anh ấy.
“Chào mừng đến thế giới của tôi” người đàn ông lịch sự mở cửa xe giúp cô, một tay để sau thắt lưng, một tay giơ lên chắn ở nóc xe giúp cô không bị đυ.ng đầu,..
Được một người đẹp trai như vậy đối xử như thế, cô có chút ngại ngùng nói tiếng “Cảm ơn”
“Được phục vụ cho người đẹp là vinh hạnh của tôi.” Nụ cười của người đàn ông không rõ ý vị. Bạn chỉ đối xử với anh ấy một cách lịch sự, không có tình cảm khác lạ.
Biệt thự có rất nhiều người giúp việc, những người này hình như biết cô từ trước, bọn họ đều tôn trọng gọi cô một tiếng “Phạm tiểu thư”
“Bọn họ tại sao lại biết được em họ gì?” Cô tò mò hỏi người đàn ông, đối phương cười nói “Điều này không phải nên sao ?”
Rõ ràng lần đầu tiên cô đến đây, bọn họ làm sao biết cô tên gì mà có thể coi như điều đương nhiên được chứ, thế nhưng rõ ràng đối phương không muốn nói rõ, cô chỉ có thể đè nén lại nghi ngờ trong lòng.
Kỷ Hàn Thần đích thân đưa cô đến một căn phòng ở tầng 2 với màu hồng là chủ đạo. “Sau này em ở chỗ này, bên cạnh là phòng tôi và phòng sách, có chuyện gì em có thể tìm tôi bất cứ lúc nào.”
Màu cô thích nhất là màu hồng, tường màu hồng nhạt, thảm mềm mại, đèn chùm hoa lệ, chiếc kệ màu trắng sữa rộng hơn 2m, trên giường là bộ chăn ga màu hồng có ren màu hồng cánh sen. Phòng ngủ này như để sinh ra để dành cho cô. Đó vốn là căn phòng cô mơ ước đã lâu, nhưng không biết vì sao, rõ ràng nên vui vẻ nhưng trong lòng cô bắt đầu cảm thấy bất an.
“Thích không?”
“Rất thích, cảm ơn anh”
Thế giới hiện thực cô không có cha mẹ, một người sống một mình cô đơn 19 năm và không có nhiều mối bận tâm. Cô không quá lo lắng chuyện sau này ở hiện thực nhưng bây giờ cô lại có chút lo lắng tình hình của bản thân mình khi ở đây.
“Thích là được rồi” giọng Kỷ Hàn Thần trầm ấm dễ nghe, thích là được rồi, đây là căn phòng tôi đặc biệt làm cho công chúa nhỏ của tôi.
Lúc này, người giúp việc mang đến cho bạn rất nhiều quần áo “Phạm tiểu thư, đây đều là quần áo tiên sinh dặn tôi chuẩn bị trước cho cô, nước ấm đã được chuẩn bị xong, cô có thể đi thu dọn và thay quần áo.”
Kỷ Hàn Thần nở nụ cười dịu dàng với cô “Trước tiên đi tắm và thả lỏng chút đi, tôi ở phòng bên cạnh xử lý chút việc.” Nói xong anh tự ý thức ra khỏi phòng.
Nhìn chiếc váy lộng lẫy mà cô hầu đặt trên giường, cô cảm thấy như đang ở trong giấc mơ, giấc mơ thật đẹp, nhưng cũng thật viển vông.