Tiểu Kiều Xuất Giá

Chương 4: Tiết

Triệu Ký nuốt nước miếng, lớn tiếng ra lệnh cho người bên ngoài: "Thay đổi tuyến đường hướng về phía rừng trúc!"

"Tuân lệnh!"

Xe ngựa chuyển hướng rời khỏi quan đạo, chạy trên con đường đầy bùn đất, thỉnh thoảng còn bị mấy hòn đá nhỏ làm vướng chân, khiến xe lắc lư dữ dội.

Tiểu Kiều cảm thấy rằng nam nhân kia đem thân thể nàng kéo lên, hắn đi tới phía sau nàng, ôm chặt lấy nàng từ phía sau, hai tay xuyên qua dưới nách nàng, phủ lên hai bên ngực nàng mà xoa nắn.

"A......" Thân thể nàng tại thời điểm này vô cùng mẫn cảm, hai bên ngực bị hắn đùa giỡn, chỉ cảm thấy càng tăng thêm cảm giác buồn tiểu nhiều hơn.

Triệu Ký nhìn hai bên ngực bị biến đổi thành đủ loại hình dạng khác nhau trong lòng bàn tay hắn, bị bóp nặn thành cái bánh tròn, hoặc là bị kéo dài ra, nàng đều rùng mình mà chịu đựng, cực kỳ nhu thuận.

Thế đạo hiện nay chiến tranh loạn lạc không ngừng xảy ra, tình hình hết sức nguy cấp, nữ tử thì bị bóc lột nặng nề có khi còn bị làm nhục. Những nữ tử xuất thân từ các danh gia vọng tộc càng coi trọng thể diện, thường không dám phát ra tiếng kháng cự, cắn răng mà phối hợp với bọn chúng.

Xe ngựa đã đi vào chỗ sâu trong rừng trúc, Triệu Ký hô dừng, lệnh cho tất cả ảnh vệ xung quanh đều quay lưng đi. Sau đó hắn nâng hai chân nàng lên từ phía sau, giống như đang giúp một đứa nhỏ đi tiểu, ôm nàng xuống xe ngựa.

Tiểu Kiều cảm thấy chính mình bị người khác ôm xuống xe trong trạng thái đang khỏa thân, liền kháng cự nói: "Đừng mà........."

"Yên tâm đi, nơi này hoang vắng không có người khác." Nghe nam nhân nói vậy, nàng chỉ đành thuận theo. Mặc cho hắn vừa đi vừa nâng chân nàng từ phía sau, nàng không nhìn thấy được xung quanh, chỉ cảm thấy bản thân như bị đặt ở một chỗ lạnh băng giống như bên trên một tảng đá lớn.

Trùng hợp là ở trên mặt đất bằng phẳng lại nổi lên đống đá lớn, nàng lại vừa vặn mà ngồi ở bên trên, hai bên chân bị nam nhân chia ra ôm lấy, hoa huyệt bị nâng lên hướng về phía không trung.

"Mau tiểu đi." Hắn nói.

Cái gì cơ! Hắn không tránh đi? Hắn muốn nhìn nàng đi tiểu?

"Đại nhân, ngài.........."

"Tiểu đi." Nam nhân ngắt lời nàng.

Tiểu Kiều hiểu được bản thân không có sự lựa chọn nào khác. Mà thôi, hôm nay cũng đã hoang đường đến vậy, nàng còn có thể đòi hỏi cái gì chứ.

Nàng nín lặng tập trung suy nghĩ, chỉ muốn giải quyết thật nhanh.

Bụng có hơi trướng trướng, âʍ ɦộ sau khi bị dâʍ ɭσạи lại đau đớn dị thường, nàng làm sao lại.......... Tiểu không ra rồi?

"Hử? Muốn mượn cơ hội chạy trốn có phải không?" Nam nhân thấy nàng thật lâu mà vẫn không tiểu, lạnh lùng nói.

"Đại nhân, ta tiểu không ra hu hu...... Phía dưới, đau quá, hu hu......"

Một tay nam nhân ôm lấy một bên bắp đùi nàng, tay còn lại mò tới âʍ ɦộ. Ngón tay hắn thâm nhập vào bên trong, bên trong đúng thật là bị sưng ghê gớm, nàng nhịn không được mà run nhẹ.

"Ha ha." Triệu Ký cười sâu nói, "Ta đến giúp Tiểu Kiều." Vừa dứt lời, ngón tay hắn liền rút khỏi âʍ ɦộ, thay vào đó lại mở ra môi âʍ ɦộ, làm lộ ra cuống thịt đã muốn có ngọn.

Ba ngón tay hắn khép lại, dùng mười phần sức lực, nhằm vào phần cuống thịt đỏ thẫm kia mà dập mãnh liệt!

"A a a.........." Tiểu Kiều đau đớn thét chói tai.

"Bẹp! Bẹp! Bẹp! Bẹp.........." Nam nhân vồ dập vừa nhanh vừa mạnh mẽ, cuống thịt bị dập nhiều lần, vừa bắn ra, lại bị dập, lại bắn ra..........

"Đừng dập nữa, a a a a........" Tiểu Kiều giương cao chiếc cổ thon dài của mình, nơi riêng tư đang đau nhức lại theo bản năng mà khao khát bị ngược đãi. Hắn không ngừng mà dập vào âʍ ɦộ và cuống thịt nàng, một lúc sau thì dâʍ ŧᏂủy̠ lại tràn ra ngoài, dọc theo âʍ ɦộ mà bắn tung tóe xuống tảng đá.

"Bẹp! Bẹp! Bẹp! Bẹp........." Ngón tay và âʍ ѵậŧ không ngừng va chạm, giống như là sinh cụ của bọn họ đang không ngừng giao hợp, nghe được những tiếng động này khiến cho nàng mặt đỏ tai hồng, tầm mắt bị che đi khiến cho hạ thân của nàng càng thêm nhạy cảm, ưm một tiếng, mật dịch trong suốt lại không ngừng phun ra ngoài, thật sự là bị nam nhân dập cho phun ra!

"Đại nhân, ta không được...... Tha cho ta......" Tiều Kiều hoàn toàn xụi lơ trong l*иg ngực của nam nhân ở phía sau. Hắn cũng đã dập nàng suốt năm sau phút mà không ngừng nghỉ, làm cho một cái âʍ ѵậŧ từ trắng nõn mịn màng biến thành một màu đỏ thẫm, làm cho phần cuống thịt bên trong sưng thành các hạt đậu lớn nhỏ khác nhau, đem từng đợt từng đợt mật thủy bức ra ngoài.

"Tiểu a! Ta giúp ngươi tiểu!" Nam nhân tàn nhẫn nói.

"Hu hu, hu hu hu.........." Tiểu Kiều ủy khuất rơi nước mắt, hạ thân đã đau đớn không chịu được, hoàn toàn xụi lơ ngay lập tức, dựa trong l*иg ngực của nam nhân, phun ra nướ© ŧıểυ màu cam vàng......

Nam nhân lúc này mới ngừng tay, nhìn chăm chú vào dòng nướ© ŧıểυ đang không ngừng phun ra, không cùng một màu sắc, không cùng một hơi thở, quyến rũ đến mức khiến cho người ta thất hồn lạc phách.

Nướ© ŧıểυ ra ít dần, bụng nhỏ của nàng co quắp, vẩy xong lần nướ© ŧıểυ cuối cùng.

"Đại nhân, ta, ta tiểu xong rồi, buông tha cho ta đi."

Nam nhân thế nhưng không có đáp lại nàng, mà nhìn chăm chú âʍ ɦộ sưng đỏ đang treo đầy chất lỏng trắng vàng, giống như điên cuồng, khàn giọng nói: "Tiểu Kiều, cho ta nếm thử nướ© ŧıểυ của ngươi đi."