Trà Xanh Nhỏ

Chương 4

Lười tốn nước miếng với người ở đầu dây bên kia, Lan Khởi trực tiếp cúp máy, sau đó gọi cho Vu Thư Hạc.

“Làm gì? Đói bụng thì tự mình gọi cơm hộp, đừng làm phiền tôi.”

“Em mà không ra, anh sẽ gọi điện thoại cho ba, anh nói được thì làm được.”

Chiêu này quả thực trăm trận trăm thắng, chưa được vài phút, Vu Thư Hạc đã mở cửa ra, trong tay còn cầm sách chuyên ngành, hắn mặc quần áo ở nhà, tóc vừa mới gội xong, còn mang theo độ ẩm của hơi nước, trông dễ nói chuyện hơn ngày thường, nhưng cũng chỉ là trông mà thôi.

Một tay hắn chống cửa, cúi đầu nhìn Lan Khởi, mất kiên nhẫn nói: “Lúc trước anh không thích đeo bám tôi như vậy?”

“Ai muốn đeo em? Tránh ra, đưa chìa khóa cho anh, anh muốn ra ngoài.”

“Anh đi đâu?”

“Anh đi bắt ghen!”

“Anh bắt ghen ai? Không ai tới bắt chúng ta, anh nên thấy đủ đi, anh còn muốn bắt ai nữa?”

“Vậy phải hỏi em rồi. Hôm qua lúc em chơi bóng rổ, người bạn bắt máy thay em là ai? Có phải cũng quen biết Cố Bân Dương không?”

Ánh mắt Vu Thư Hạc lập tức trở nên lạnh lẽo, Lan Khởi giật mình, còn muốn nhìn kỹ lại, Vu Thư Hạc đã khôi phục lại vẻ mặt kiên nhẫn hồi nãy: “Cậu ấy chính là một người bạn bình thường của tôi, cùng nhau đánh vài trận bóng, cũng có Cố Bân Dương ở đó, đương nhiên là quen nhau rồi. Anh nói bắt gian chính là bắt hai người bọn họ ư?”

Lan Khởi tiếp tục truy hỏi: “Cố Bân Dương đối xử với cậu ta thế nào?”

“Cố Bân Dương và cậu ấy thật sự có thể nói thêm vài câu.”

Vu Thư Hạc dựa vào cạnh cửa, thấy vẻ mặt đầy giận dữ của Lan Khởi, cười nhạo một tiếng: “Anh đã chia tau với Cố Bân Dương rồi mà còn quản chuyện cậu ta ở người khác ư? Không phải là nói không thích cậu ta sao? Chẳng lẽ sau khi chia tay mới thấy tiếc à?”

“Chia tay không sao cả, Cố Bân Dương và ai ở bên nhau cũng chẳng sao. Nhưng nếu Cố Bân Dương dám chơi anh, lúc yêu đương với anh mà lại nɠɵạı ŧìиɧ, anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cậu ta. Hiện tại, anh sẽ qua đó bắt gian bọn họ tại trận, xem thử xem cậu ta còn ngụy biện như nào nữa!”

Lòng dạ Lan Khởi luôn luôn hẹp hòi, lại hay ghi thù. Cậu có thể đùa giỡn tình cảm của người khác, nhưng người khác không bao giờ được lừa cậu.

“Đừng đi gây thêm chuyện nữa. Dù Cố Bân Dương thật sự nɠɵạı ŧìиɧ, hai người cũng là kẻ tám lạng, người nửa cân, anh cũng không thiệt gì. Hiện tại, anh qua đó quậy, ép Cố Bân Dương nóng lên, nếu cậu ta nói ra chuyện của chúng ta, anh đừng nghĩ sẽ sống trong yên bình.”