Phần Bổ Sung Của Tiểu Thuyết

Chương 9: Trong cuộc sống thường ngày(1)

Tiết học đầu tiên của thứ Tư là "huấn luyện đối kháng".

Trong buổi học kéo dài 2 tiếng đồng hồ này, cứ mỗi hai học sinh lại ghép thành một cặp để đấu với nhau. Học viên chỉ được sử dụng vũ khí đấu tập nên họ sẽ ít phải chịu đau đớn, và việc chấm điểm cũng dễ dàng hơn. Ở lớp này, Kim Suho cặp với Yi Yeonghan, còn Jonghak cặp với Kim Horak.

“Uwoooh.”

"Hạng 934 Kim Hajin, đứng dậy mau!"

"E, em không thể."

Còn tôi thì phải đấu với huấn luyện viên thay vì với một học viên.

Lý do là bởi không có súng cho việc huấn luyện. Vì người ta sợ dùng súng thật sẽ vô tình gây ra thương tích, tôi buộc phải đấu với huấn luyện viên.

"Không thể là sao hả!?"

Vị nữ huấn luyện viên ra lệnh cho tôi hãy tung hết sức.

Và đúng 1 phút sau, chính người huấn luyện viên đã phải tung hết sức. Dường như "Gift" của tôi đáng sợ hơn cô ấy tưởng.

"Đứng lên!"

Khi viên đạn của tôi sượt nhẹ qua cẳng tay cô ấy, cổ nổi giận và nắm lấy cổ áo tôi.

Giờ mọi việc lại thành ra thế này, tôi thấy hối hận vì đã chơi bời trong 2 tuần đầu tiên ở thế giới này. Tôi lẽ ra nên dành thời gian để luyện tập.

"Em không thể tiếp tục được nữa."

"Có, cậu có thể chứ!"

"Em không thể cử động được."

"Cậu có thể !"

Huấn luyện viên kéo mạnh tôi.

"Đứng dậy và làm gì đó đi!"

Cô ấy bảo tôi phải làm gì đó, nhưng cái tay cầm súng của tôi thật nặng nề. Tôi kéo cò súng một cách nửa vời. Vị huấn luyện viên chặn viên đạn bằng tay không. Sau đó, cô ấy xử tôi. Không thể phản kháng, tôi trượt chân và ngã nhào. Một cảm giác như điện giật chạy dọc cơ thể tôi.

"Em đầu hàng, em đầu hàng."

"Cậu không chịu di chuyển sau khi kéo cò. Tôi đã bảo là cậu phải làm gì đó kia mà!"

Chát! Cô vả vào mặt tôi.

"ĐỨNG LÊN!"

Chát! Tôi bắt đầu thấy bực mình. Mà nghĩ lại, chẳng phải người phụ nữ này còn nhỏ tuổi hơn cả tôi sao?

"Tôi bảo cậu :ĐỨNG LÊN!"

Tôi từ chối việc đứng dậy lần thứ ba. Tôi nắm lấy tay cô ấy và...

"Đồ quỷ."

Tôi cắn lấy tóc của vị huấn luyện viên.

"Á! Cậu làm cái gì đấy!? 934... Au! Nhả ra! Nhả ra! Nhả ra mau!"

Nghiến chặt tóc của cổ, tôi kéo giật lại như thể đời tôi phụ thuộc vào nó vậy.

Hành động kỳ quặc của tôi khiến xung quanh im phăng phắc, nhưng tôi chẳng có thời gian đâu để mà chú ý đến điều đó.

"T-tôi cảnh cáo cậu! Nhả ra! NHẢ RA MAU!"

Mái tóc này, tôi sẽ cắn đứt nó. Tôi thề là tôi sẽ cắn đứt nó.

"C-cậu...!"

Tôi có thể thấy nắm đấm của cô huấn luyện viên đang tiến đến.

Tôi không nhớ gì về việc xảy ra sau đó.

Nhưng vì tôi đã nhận được 40SP từ việc này, xem ra tôi chẳng lỗ gì hết.

**

Cube có các ‘câu lạc bộ".

Huấn luyện viên trưởng Kim Soohyuk bảo chúng tôi sẽ không thể tận hưởng thứ gọi là tuổi thanh xuân, nhưng tôi không thiết kế Cube thành một nơi đáng sợ như vậy. Dù liên tục bị bao phủ trong máu của quái vật và Ma nhân, Cube khuyến khích học viên tận hưởng sở thích của mình vì lý do sức khỏe tinh thần. Việc yêu đương bị cấm theo nội quy, nhưng mọi giảng viên đều ngầm cho phép việc này.

Mỗi câu lạc bộ ở Cube chẳng khác nào một trường đại học nhỏ. Học viên năm nhất sẽ được thăng chức trong tuần thứ hai tham gia.

Số lượng câu lạc bộ trong thiết lập của tôi là tận 100 cái, nhưng vì chỉ có 5000 học viên trong trường, có vẻ như điều này không hợp lý lắm. Trong bất kì trường hợp nào, có một câu lạc bộ cho nhiều chủ đề bất kì. Có các câu lạc bộ vì sở thích như bowling, bơi lội và VR, song cũng có các câu lạc bộ hàn lâm như nghiên cứu, võ kĩ và luyện tập.

Tôi định tham gia nhiều hơn 1 câu lạc bộ.

Mục đích đương nhiên là để được ở gần với các nhân vật chính.

Tôi biết người nào ở câu lạc bộ nào.

Câu lạc bộ của Kim Suho và Yi Yeonghan là du lịch, của Chae Nayun là du lịch và săn bắt, của Yoo Yeonha là du lịch và học thuật, của Rachel là đọc sách và Shin Jonghak không tham gia clb nào,.

Hiển nhiên tôi phải tham gia câu lạc bộ du lịch. Tiếp đến, tôi phải lựa chọn giữa câu lạc bộ săn bắt, đọc sách và học thuật.

Vì học viên được phép tham gia nhiều câu lạc bộ, tôi có thể tham gia cả 4 câu lạc bộ nếu tôi muốn.

Nhưng thực tế, điều này rất khó. Tôi chỉ có duy nhất một cơ thể mà thôi.

Trong số đó, câu lạc bộ giúp tôi nhận được SP dễ nhất có vẻ là câu lạc bộ học thuật. Và trong số các câu lạc bộ của học viện, nhóm học thuật mang tên Sự Thật kia lại là nơi sở hữu 1 nhân vật phản diện, 1 kẻ đóng vai trò quan trọng ngay từ phần đầu câu truyện.

"Câu lạc bộ VR, Làng Phong tục học... Thật thú vị."

Đột nhiên, tôi bỗng cảm thấy kì lạ.

Ngồi trên cách ghế dài ở Công Viên Anh Hùng Cube, tôi nhìn quanh. Có vẻ như vì mọi lớp học đều đã kết thúc nên công viên tấp nập người qua lại.

Thật quá huyền bí. Các thiết lập tôi viết nguệch ngoạc ra giờ đã trở thành cuộc sống của riêng chúng, tự lấp đầy các thiếu sót và tạo thành thế giới này. Có rất nhiều thứ mới mẻ đối với tôi. Câu lạc bộ VR tôi đã đề cập là một trong số đó, và cả cái cặp đôi đang lén lút đằng sau bụi cây nữa.

“Ơ, nó có hơi…”

Vì họ bắt đầu sờ mó nhau, tôi đứng dậy và cau mày.

Sau đó, tôi bận bịu đi khắp công viên để lấy đơn đăng ký vào câu lạc bộ.4 mẫu đơn. Tôi không nhận được một cái nhìn thiện cảm khi tôi nhận lấy chúng, nhưng dù sao thì tôi cũng đã thành công.

"Mình chắc chắn phải gia nhập clb du lịch."

Bốn nhân vật chính yếu đều ở trong clb du lịch. Đó là bởi vì tôi muốn khiến họ liên kết với nhau trong các sự kiện lớn nhỏ.

Nhưng trái ngược với tầm quan trọng của các clb trong cốt truyện, các học viên lại không ưa chúng lắm. Mỗi clb chỉ có 20 người từ cả ba khối, và năm ba chủ yếu đều bận rộn với việc phỏng vấn ở các guild và nhiệm vụ thực tập. Thực tế, mỗi clb chỉ có khoảng 14 người.

Tôi không thể giải thích được lý do cho thiết lập này. Chỉ là tôi cảm thấy nếu một câu lạc bộ mà có nhiều người quá thì rắc rối lắm.

Dù sao thì câu lạc bộ du lịch là cái chắc chắn. Khi nghĩ về những thứ khác, tôi quyết định chỉ tham gia thêm 2 câu lạc bộ. Loại câu lạc bộ đọc sách, tôi chọn săn bắt và học thuật.

Hoạt động câu lạc bộ bắt đầu khi mọi lớp học kết thúc, và cả 3 câu lạc bộ này đều không trùng lịch. Câu lạc bộ học thuật diễn ra vào thứ Ba, săn bắt vào thứ Năm, còn du lịch thì là thứ Sáu hoặc Bảy.

Rachel cuối cùng sẽ đi mất, nhưng giờ đây cô ấy vẫn là một sự tồn tại không thể thiếu đi được.

"Ok."

Thịch.

Sau khi lật giở qua các tờ đơn đăng ký, tôi đứng dậy. Bây giờ, đã đến lúc nhận lấy nhiều ánh nhìn tò mò hơn từ hội trưởng các clb.

**

Thủ đô Seoul của Hàn Quốc tràn ngập các bang hội. Chúng luôn tranh giành vị trí độc tôn trên thế giới. Các guild nổi tiếng như ‘Nan chi Bản chất’, ‘Đơn Nguyệt", và ‘Vụ Thiêng’ nằm ở quận bang công cộng ở Seoul, khiến cho nơi đó trở thành trung tâm của các yêu cầu chinh phục Ma nhân và quái vật, của sự phát triển công nghệ và kinh doanh.

"Các bang hội sẽ ghé qua vào thứ Sáu tuần sau nữa."

Quận guild của Seoul chỉ toàn các tòa nhà chọc trời. Nhưng cái nổi bật nhất, rực rỡ nhất thì lại chẳng cao lắm. Thiết kế hình dạng của tòa nhà này đã thu hút sự chú ý của người qua đường. Tòa nhà ấy thuộc về hội "Thánh Ân của Tạo Hóa".

Nhờ công nghệ ma kĩ tiên tiến nhất, phía bên trong tòa nhà thực chất rộng gấp đôi kích thước nhìn từ bên ngoài, trong khi tỉ trọng mana thì luôn duy trì ở trên bậc 3.

“Mm, hiểu rồi.”

Trong môi trường còn tối ưu cho cả Anh Hùng này, phó hội trưởng Yun Seung-Ah nhận lấy báo cáo từ thư kí của mình.

Ngay lập tức, Yun Seung-Ah chỉ tập trung vào việc tìm kiếm các "tài năng hứa hẹn".

Nhiều người công nhận rằng các tân binh Cube năm nay rất xuất sắc. Người ta nói rằng một số Gift còn có thể tráo cả thứ hạng của các guild. Nếu cô để cho các đối thủ lấy mất họ, địa vị mà cô nỗ lực lắm mới có được sẽ bị đe dọa.

Do đó, đôi mắt của Yun Seung-Ah dán chặt vào cơ sở dữ liệu nội bộ của guild, nơi chứa các video từ buổi huấn luyện chiến đấu đầu tiên của Cube.

“Kim Suho thật sự tuyệt vời.”

Hiện tại, trên màn ảnh là người đầu tiên hoàn thành buổi huấn luyện chiến đấu, Kim Suho.

Dù chiến đấu với một con quái vật, kiếm khí của cậu ta vẫn thật sắc bén. Nhưng kiếm khí của cậu không phải là điều duy nhất đáng kinh ngạc. Chuyển động lượn sóng của thanh kiếm trên tay cậu khiến người ta nhầm tưởng nó là một thanh thủy kiếm. Kiếm thuật của cậu không giống với bất kỳ ai khác, gần như là một kiếm kĩ vô hình. Với kỹ thuật này, cậu dường như có thể xé nát cả không gian cùng với mục tiêu của mình.

"Vâng, cậu ta cũng có vẻ không thân cận với bất cứ một guild nào khác. Cậu ta là ưu tiên hàng đầu của chúng ta."

“Tôi muốn có được cậu ta bằng mọi giá… Oh? Có người dùng súng sao? ”

Video của Kim Suho kết thúc, và Yun Seung-Ah nhìn lướt qua danh sách còn lại với ánh mắt tò mò.

"Vâng. Mọi người cũng đang bàn tán về việc này trong cộng đồng guild."

"Thật sao? Xin lỗi, gần đây tôi luôn quá bận."

"Nó được tải lên từ phía Cube. Cậu ta ở trong nhóm của Yoo Yeonha, và ngay từ đầu đó chính là lý do khiến nó thu hút được rất nhiều view. Theo thông tin nội bộ, cậu ta là một người khá kỳ quặc."

"Mm... một người khá kỳ quặc, hở?"

Vì tò mò về nhân vật kì lạ này, Yun Seung-Ah xem video của cậu.

[Đội 5]

[Jin Hoseung, Hazuki, Yoo Yeonha, Kim Hajin]

Mặc dù không đến mức đáng kinh ngạc, video dài 10 phút ấy cũng đã thu hút được sự chú ý của cô.

"Cậu ta không dùng súng trường tự động mà vẫn có thể bắn 60 phát chỉ trong 2.78 giây á?"

Về mặt vật lý, việc đó là bất khả thi. Dù cho bạn có đủ nhanh để kéo cò 60 lần, khẩu súng cũng không thể chịu đựng được. Nói cách khác, cậu ta đang sử dụng thứ gì đó phi vật lý.

"Vâng. Có vẻ như cậu ta đã thay đổi vũ khí của mình từ kiếm sang súng ngay trong ngày đầu tiên được nhận vào Cube."

"… Là khai sáng."

"Tôi cũng nghĩ vậy."

Khai sáng khi chỉ mới 17 tuổi... Dựa người ra sau, Yun Seung-Ah rơi vào trầm tư.

Thay đổi vũ khí sau khi trải qua khai sáng.

Dù hiếm hoi, việc đó cũng từng xảy ra.

Gift của các học viên khác nhau với từng người, nhưng trước khi khai sáng, không thể biết chính xác gift của một người là gì. Trong những trường hợp như thế này, khi mà phải đổi sang dùng một loại vũ khí xa lạ, người ta cần ba năm để bắt kịp.

Đây cũng là lý do tại sao học viện cấp dưới của Cube là Học viện Quân sự lại khuyến khích các học viên sử dụng nhiều loại vũ khí khác nhau. Biết cách vận dụng nhiều loại vũ khí khiến việc đổi vũ khí này sang vũ khí khác dễ dàng hơn nếu cần thiết.

"Cậu ta trải qua khai sáng từ rất sớm, nhưng nếu Gift của cậu ta cũng chỉ sử dụng được một khẩu súng thì không thể nói rằng cậu ta là một tài năng hứa hẹn được."

"Đúng vậy, nếu Gift của cậu ta có thể dùng với cung, cậu ta chắc hẳn đã chọn một cây cung rồi."

Yun Seung Ah đồng ý, nhưng được khai sáng ở tuổi 17 vẫn là một điều hiếm hoi.

"Chúng ta ít nhất vẫn nên để mắt đến cậu ta. Còn người tuyển dụng nào đang rảnh không?"

"Không ạ. Vì học viên năm nay cực kì xuất sắc, sức chịu đựng của mọi người đều đã tới giới hạn rồi."

Yun Seung-Ah do dự. Ngày nay, thuê các nhà tuyển dụng rất tốn kém. Ngay cả khi cô ấy thuê một nhà tuyển dụng mới vào nghề mà không gắn bó với guild, họ có thể bỏ sang một guild khác với thông tin của guild.

"...Vậy kệ cậu ta đi. Nếu cậu ta thật sự đặc biệt, tôi chắc chắn cậu ta sẽ lại vượt trội lên thôi."

Trước quyết định đó, người thư kí gật đầu đồng tình.

-OoO-