[12 Chòm Sao] Độc Chiếm

Chương 8

Tại Trung tâm Georges Pompidou, trên đoạn vỉa hè xinh đẹp có hai cô gái đang gắt gao ôm siết lấy nhau. Trông thì có vẻ vậy nhưng thực chất là một cô bé đáng yêu đang gào thét ôm ghì lấy chân của một cô nàng khác, mà cô nàng này lại vô tình làm như không biết còn cố tình bước đi, mặc kệ con đỉa dễ thương cũng rất dễ ghét kia đang bám chặt bên chân trái của mình.

Nếu như ở đây không có người, Ma Kết thật sự sẽ hung hăng đấm cho con bé này vài đấm. Thật tức chết cô, rốt cuộc thì nó là bạn của ai chứ, tại sao bạn của Nhân Mã lại theo cô, còn vòi vĩnh này nọ như thể cô là mẹ nó.

Hết trang sức, đồ ăn rồi còn cả quần áo. Hừ, như vậy thì thôi đi, ngay đến cả vụ giao dịch bí mật tối nay tại khu mua sắm nó cũng muốn theo là sao chứ. Thật không thể chấp nhận nổi.

" Chị à, làm ơn đồng ý cho em theo với a, em hứa sẽ không làm gì hết ngoại trừ im lặng. Ma Kết aaaaa " Song Tử nước mắt ngắn nước mắt dài ôm ghì lấy chân Ma Kết mà khóc lóc thảm thương, không được, có chết cô cũng phải theo cho bằng được. Ai mà không biết lịch sử ăn cướp của chị ấy chứ, mình thật sự muốn chứng kiến xem thế nào là tổ chức ngầm, thế nào là Mafia, thế nào là một cuộc giao dịch Hoàng Gia '.

Trông thấy những cặp mắt nhìn cô đầy dị nghị, chỉ trích như kiểu " Sao trên đời lại có cô chị như thế chứ, làm thế nào lại kéo lê em mình như vậy được " " Tàn nhẫn quá " " Cô bé kia đáng thương quá " Ma Kết thật sự chịu không được nữa, trong lòng cô lại thêm một ham muốn gϊếŧ chết con nhóc bên dưới chân này, mạnh bạo lôi Song Tử đứng lên, Ma Kết nghiến răng " Không là không "

" Oaaaaaa!! sao chị lại nỡ đối xử với em như vậy, chúng ta đã có những ngày tháng bên nhau hạnh phúc như vậy, chính chị đã nói yêu em suốt đời thế mà bây giờ chị tính đi lấy chồng ư? Ma Kết aaa, sao chị có thể tà..ưm ưm " Ma Kết hoảng hốt vội vàng bịt miệng Song Tử lại, bối rối nhìn những người xung quanh đang chòng chọc xì xầm bàn tán về mình thì cô chỉ có thể trừng mắt gằn nhẹ với Song Tử " Em nghĩ mình đang nói bậy bạ cái gì vậy "

Gỡ bàn tay đang bịt miệng mình của Ma Kết ra, Song Tử nhếch môi đe dọa " Nếu chị còn không dám đồng ý, em thề là sẽ gào như vậy cho đến khi chúng ta về tới nhà ".

" Muốn chết? " Ma Kết vươn tay tính đánh cô nhưng bất chợt khựng lại vì ánh mắt tròn to đang kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhìn mình kia. Con nhỏ này, cũng đâu có ngây thơ như vẻ bề ngoài. Ma Kết thật sự hết cách, đành miễn cưỡng phun ra từng chữ cái khiến mình hận tới thấu xương " Được "

Dứt lời, Song Tử liền ôm chầm lấy cô hét lên " Yahaa, chị Ma Kết tuyệt vời nhất "

Phải phải, ta cũng sẽ vô cùng tuyệt vời khi chính tay bóp chết ngươi a!!

Sau khi kết thúc chuyện của Song Tử, Ma Kết liền đau đầu vì chuyện của em gái mình. Lý do cô đang yên lành ở nhà nhấm nháp món ăn nhẹ vừa làm xong nhưng chưa kịp động đũa thì bị cuộc gọi của cô giáo viên chủ nhiệm tại trường đào tạo cảnh sát chính phủ gọi tới muốn gặp. Thật là, muốn dọa chết cô cũng chỉ cần hai từ "cảnh sát" mà thôi. Thế mà cô lại đồng ý cho Nhân Mã theo học cái ngành không đội trời chung với tương lai của mình mới đáng nói. Cơ mà đôi khi như vậy lại là một vỏ bọc hoàn hảo thì sao, cái nào cũng có xác suất trên 50%, cô bắt buộc phải liều thôi, ai bảo nó là em gái cô làm gì.

Thở dài, Song Tử đi bên cạnh thấy Ma Kết ủ rũ thẫn thờ thì không khỏi nhàm chán hỏi " Chỉ là phụ huynh đi gặp giáo viên và nhận được sự phê bình từ chủ nhiệm của con gái thôi mà, làm gì chị miễn cưỡng quá vậy "

" Vấn đề đâu phải ở chỗ đó" Ma Kết liếc mắt trừng Song Tử một cái sắc lẻm. Vấn đề cô quan tâm ở đây là, bất chợt dừng lại cước bộ. Ma Kết nhíu mày dơ lên tập hồ sơ thực tập của Nhân Mã trong tay.

Nhân Mã sẽ không bỏ lỡ buổi học quan trọng này đâu, nhất là hồi sáng con bé còn cuống lên như vậy. Thế thì vì cái gì nó không đến lớp, hiện tại cũng quá trưa rồi còn đâu. Trong đầu bất giác xẹt qua hình ảnh của lũ Hắc Bang hôm nọ, Ma Kết hoảng loạn chạy đi làm cho Song Tử không hiểu cái gì, giật mình đuổi theo " Có chuyện gì vậy Ma Kết, sao tự nhiên chị chạy nhanh thế chớ "

Nhân Mã! Nhân Mã!! Ma Kết vừa điên cuồng chạy vừa thầm cầu nguyện rằng những gì mình vừa nghĩ đều không phải là sự thật, em gái cô chắc hẳn là đang nằm ngủ ở nhà, con bé lười nhác này chắc chắn là trốn học về nhà ngủ nướng rồi.

Nhưng khi chạy về tới nhà, thứ mà Ma Kết trông thấy không phải là một Nhân Mã đang lười biếng ngủ nướng, sự thật hệt như những gì cô suy nghĩ, em gái cô với khuôn mặt đỏ tím tóc tai rối tinh rối mù cùng bộ quần áo bị xé nát gần hết, nếu không có lớp áo choàng lạ ở bên ngoài hẳn là chẳng có gì có thể che đậy được sự tàn tạ bên trong. " Nhân Mã "

Nghe được tiếng gọi đầy quen thuộc, Nhân Mã khẽ quay đầu qua liền bị Ma Kết lôi tuột vào lòng mà thương tiếc " Chuyện gì xảy ra, Nhân Mã! nói chị nghe, Nhân Mã "

Vòng tay qua siết chặt lấy Ma Kết, Nhân Mã mếu máo bật khóc nức nở. Cô không cần gì hết, chỉ cần vòng tay của chị gái lúc nào cũng che chở cho cô như vậy là cô có thể yên tâm rồi, không cần ơn huệ của ai, chỉ cần chị cô mà thôi. Nhân Mã không trả lời, chỉ vùi mặt vào vai Ma Kết mà thỏa sức khóc, thật đáng sợ, những con người Hoàng Gia kia. Đúng là ác quỷ sống.

Thoáng một cái, trong căn nhà nhỏ liền tràn ngập mùi thuốc sát trùng kèm tiếng hét kinh người của ai đó " AAAAAAAAAAAAAAA "

" Này, cậu có thể đừng hét như kiểu mình sắp bị người gϊếŧ thế được không " Song Tử một bên cười gượng, một bên cố gắng kiềm chế ngăn không cho Ma Kết đang bôi thuốc một đường lao đến bóp chết cô em của mình. Vừa mới nãy còn khóc thút tha thút thít, sau khi nghe Ma Kết nói về vụ làm ăn tối nay, con nhỏ kia liền thay đổi thái độ, hai mắt sáng như đèn pha oto đòi đi theo.

Dĩ nhiên Ma Kết nhà ta không đồng ý, đổi lại Nhân Mã cố tình càn quấy nãy giờ, ha ha thật đúng là bạn thân của cô, ngay cả chiêu trò bẩn thỉu như vậy cũng làm giống y hệt.

Trừng mắt nhìn Song Tử đang nở nụ cười nham nhở ở đằng sau một cái, Ma Kết khó chịu ném tập hồ sơ thực tập trên bàn vào giữa mặt Nhân Mã ngay khi cô định hét tiếp. " Cái gì đây " Nhân Mã ngơ ngác hỏi.

" Không phải mở ra thì liền biết sao " Ma Kết hằn học, bất đắc dĩ mang khay đựng thuốc ra ngoài.

Hồ sơ thực tập. Sau khi nhìn lướt qua dòng chữ này, Nhân Mã liền nhíu mày, phải rồi, hồi sáng cô không có đến lớp, vậy là cái này được mụ tóc chỏm gửi tới đây sao. Lần này chết chắc rồi, sau đợt thực tập này tỉ số đậu tốt nghiệp của cô chắc không lên nổi 10% quá.

" Nằm vùng ư? " Bên tai vang lên giọng nói kinh ngạc của Song Tử, Nhân Mã khẽ gật gù, điểm mạnh của cô chính là lừa đảo, nằm vùng cũng cần giỏi về khoản này a. Nhưng nơi mà cô sẽ nằm vùng là chỗ nào đây. Lật ra trang đằng sau, Nhân Mã ngay tức khắc há hốc mồm

" Đừng đùa, sao lại là thư kí bên cạnh chủ tịch khu mua sắm thương mại, như vậy là cậu sẽ theo dõi một ông già sao " Phải rồi, trong con mắt ngây thơ của Song Tử, các chủ tịch hay giám đốc đều là hiện thân của các lão già. Nhân Mã cốc đầu cô một cái, thật là cái con nhỏ này. Dù có suy nghĩ như vậy, cũng đâu cần nói ra miệng cơ chứ.

" Tớ nói không đúng sao, nhưng mà như vậy cũng không phải không tốt, Ma Kết đã nói tối nay tại khu mua sắm sẽ diễn ra một vụ giao dịch hàng cấm, đây chính là cơ hội của cậu, không cần chị ấy đồng ý cậu cũng có thể đường hoàng mà xuất hiện ở đó rồi đấy " Song Tử nhún vai phun ra một tràng tỏ vẻ như ý kiến của mình rất không tồi.

Nhân Mã thừa biết điều này có bao nhiêu thuận lợi, nhưng điều cô muốn không phải là xuất hiện ở đó thôi đâu, thứ mà cô muốn chính là phải theo sát Ma Kết. Chuyện ban sáng đã khiến cô đủ sợ hãi rồi, Nhân Mã cũng không muốn chuyện như vậy sẽ diễn ra với Ma Kết, phải làm sao nhỉ, Nhân Mã nhăn trán suy nghĩ, nhìn cánh hoa đung đưa run rẩy bên bệ cửa sổ, cô thật sự rối trí. Cho tới khi Song Tử vô ý lọt vào ánh nhìn chăm chú đó. Trong đầu Nhân Mã chợt lóe lên một ý tưởng không mấy tốt đẹp.

Mà Song Tử ngây thơ lại không hề để ý rằng cái nhếch mép mờ nhạt bên khóe môi của cô bạn sắc sảo kia chứa toàn là tà ý hướng thẳng về mình. Nhân Mã khẽ cười, cô cần Xử Nữ giúp a, vươn tay cầm lấy điện thoại nhưng chưa kịp gọi thì người mà cô vừa nghĩ tới liền ngay đã liên lạc với cô. Thật là một đường suôn sẻ " Alo Xử Nữ "

Tại phòng chờ, Xử Nữ hớn hở vui vẻ, tâm tình nhộn nhạo nhịn không được mà chạy vào nơi này lén lút gọi điện thoại " Nhân Mã hả, chị có chuyện này cực kỳ sốc muốn thông báo cho mọi người biết đây "

Tâm tình hào hứng mới trỗi dậy của cô ngay lập tức bị câu nói tiếp theo của Nhân Mã dập tắt không thương tiếc " Gạt cái sốc của chị qua một bên đi, em đang có chuyện quan trọng muốn nhờ chị giúp đây "

Đâu đó trong phòng chờ vang lên tiếng rú gào của một cô y tá. Xử Nữ như không dám tin vào tai mình. Con nhỏ kia dám thờ ơ trước lời nói vàng ngọc của cô, thật đáng chết. Thật đáng băm vằm.

" Xử Nữ, chị sẽ được nhận một vé mua sắm thả ga tại trung tâm thương mại nếu như tối nay chị đồng ý đi theo em " Xử Nữ sẽ thật sự mắng chửi nếu như Nhân Mã không mau lẹ nói ra hai từ Mua sắm. Cô nàng xinh đẹp liền bị một câu nói như vậy dụ dỗ " Đi đâu "

" Vậy là đồng ý rồi nhé " Nhân Mã cười dài một tiếng sau đó liền ngắt điện thoại. Xử Nữ đơ ra không hiểu cái gì nhưng cũng vui vẻ cất điện thoại vào túi. Cô không quan tâm Nhân Mã sẽ đưa mình đi đâu, cô chỉ cần cái vé mua sắm kia là đủ rồi.

Nói gì thì nói, dù sao hôm nay cô cũng vinh dự được gặp cháu gái của Nữ hoàng Anh, công nương Song Ngư. Cô ấy thật đẹp, quý phái hệt như cái tên vậy a. Xử Nữ mơ màng nghĩ nếu như cô được đặt chân vào tòa nhà London, ôi tưởng tượng thôi cũng đủ ngượng chín cả mặt rồi a. Ế, còn chàng trai đi theo cô ấy là ai vậy nhỉ, vệ sĩ sao.

Xử Nữ xua xua tay, làm gì có chàng vệ sĩ nào lại đẹp trai đến vậy chứ. Ôi thôi không nghĩ nữa, hết ca làm của cô rồi a, cũng nên trở về thông báo cái tin này cho Ma Kết mới được.

Ngay khi Xử Nữ vừa ra khỏi gara thì sau đó liền có ngay một chiếc Benz đắt tiền chạy vào, trông thấy chiếc xe thời thượng ấy sượt qua bên cạnh, Xử Nữ cũng chỉ có thể tròn mắt nhìn nhưng so với tìm hiểu chủ nhân của nó là ai với thái độ ngơ ngác của Ma Kết thì ắt hẳn bên phải liền nặng hơn a.

Thật đáng tiếc cho cô, nếu như nán lại một vài giây nữa thì Xử Nữ đã có thể thêm vài câu chuyện để khoe khoang nữa rồi. Bước xuống xe chính là người đàn ông của thế giới ngầm - Thiên Bình, theo sau chính là Thiên Yết, chàng trai yêu mị lạnh lùng.

Chỉ trong vòng một buổi sáng, toàn bộ y bác sỹ trong khu A đều choáng ngợp bởi vì liên tiếp nhìn thấy những nhân vật danh tiếng trong Hoàng Gia xuất hiện tại đây, có thể nói rằng Khu A chắc chắn trong tương lai sẽ là khu đông bệnh nhân nhất.

Sau khi lấy thông tin từ y tá, Thiên Bình cùng Thiên Yết một đường đi thẳng tới nơi mà Song Ngư đang nằm. Bảo Bình đang ngồi trên ghế trong phòng bệnh thì bất ngờ nhìn thấy anh mình đi vào, chưa kịp ngạc nhiên đặt câu hỏi tại sao anh đến đây thì cậu lập tức kinh ngạc khi Thiên Bình không nói không rằng, một bước đi đến giường bệnh tháo tung mớ dây lộn xộn đang gắn trên bàn tay Song Ngư ra, sau đó bế thốc cô lên mang ra ngoài.

Bảo Bình nhìn Song Ngư đang nhắm nghiền mắt trong vòng tay của Thiên Bình thì lập tức nhăn mặt nhíu mày, cậu một bước chặn đứng ngay trước cửa " Anh nghĩ là mình đang làm cái quái gì vậy, Thiên Bình "

Thiên Yết vốn im lặng đứng đằng sau lại vì nghe được câu nói mang đậm hơi hướm cảnh cáo kia thì không khỏi chớp mắt. Nhưng Thiên Bình thì lại khác, hắn khe khẽ nở nụ cười, vòng tay còn cố tình trước mặt cậu xốc Song Ngư vào sát lòng mình thêm một tí nữa " Gọi thẳng tên như vậy, em thật sự muốn biết anh đang nghĩ gì hay sao "

Bảo Bình trầm mặc trừng mắt nhìn hắn, đôi tay chợt vươn ra hướng Thiên Bình cất giọng " Em không cần biết anh muốn cái gì nhưng mà, đưa Song Ngư đây "

" Ha ha ha " Đáp lại cậu chính là tràng cười ngả ngớn của hắn, Thiên Bình thật sự là một tên yêu tinh chuyên chọc ghẹo người khác. Sau khi đã yên vị vào xe, Bảo Bình liền tức xì khói vì thái độ của anh mình. Thiên Yết ngồi cạnh cũng chỉ nhàn nhạt mỉm cười. Thật là..

" Em nghĩ gì mà lại đưa công nương vào bệnh viện, lại còn là bệnh viện Hoàng Gia nữa. Em tính thông báo trực tiếp cho cả thế giới cùng đại sứ quán Anh quốc rằng, gia tộc bá tước Louis kém cỏi cùng không đáng tin cậy như vậy sao "

" Thế anh công khai ôm cô ấy đi như vậy thì được gọi là gì? " Bảo Bình nghiến răng.

Thiên Bình bật cười một hơi thật dài " Chỉ là muốn xem xem. thái độ của em "

Tức giận đạp vào lưng ghế một cái, Bảo Bình không thèm trả treo nữa, đến khi về tới biệt thự. Cậu mới nhẹ nhàng ôm lấy Song Ngư mang lên phòng. Bảo Bình biết đây chính là lỗi của mình, không biết sau chuyện này, cô gái Hoàng Gia này sẽ lại dùng thêm thái độ gì để đối diện với cậu đây.

Sau khi dặn dò ông quản gia cùng đầu bếp Mie làm vài món ăn nhạt, Bảo Bình đơn giản chỉ là ngồi xuống bên cạnh giường mà Song Ngư đang nằm, mái tóc màu đất vì ngồi đối diện mặt trời mà ngả sang một màu nắng ấm áp long lanh, đôi mắt xanh bạc tĩnh lặng ngắm nhìn gương mặt tái nhợt của cô gái trên giường. Từng lọn tóc vàng mềm mại buông rủ hai bên tai ôm trọn khuôn mặt vốn đã nhỏ rồi lại càng thêm mong manh.

Trong một phút giây ngắn ngủi đó, Bảo Bình chẳng thể nào lý giải nổi tâm tình khác lạ trong lòng mình lúc này, cậu đối với cô là thứ tình cảm gì, là khát khao chinh phục hay còn là một thứ gì khác nữa mà cậu không hề biết. Cậu chưa từng như vậy, chưa từng mất kiểm soát vì ai, chưa từng điên cuồng vì ai cũng như, Chưa từng hỗn láo vì ai trước mặt Thiên Bình như vừa rồi. " Thật đáng ghét "

Bảo Bình tự mỉa mai chính mình, cười một cách đầy giễu cợt, bàn tay thon dài bất giác vươn đến chạm nhẹ vào khuôn mặt nọ, xúc cảm khác lạ đột nhiên truyền thẳng lên đại não khiến Bảo Bình không kiểm soát được nhịp tim của mình. Ban đầu chỉ là nhẹ nhàng vuốt nhẹ, nhưng bởi vì sự tham luyến khác thường nhen nhóm từng chút một, cậu trượt ngón tay của mình một đường xuống cánh môi mềm mại như cánh hoa sắp tàn ấy.

Bảo Bình ngơ ngác mà nhìn khuôn mặt Song Ngư gần kề trong gang tấc, yết hầu một trận miệng khô lưỡi khô.

Hôn một cái thôi, chỉ một cái thôi a!

Khả năng kiềm chế của tam đại thiếu gia cứ từng chút từng chút tan vỡ, hắn từ từ cúi người hôn xuống, cẩn thận không để cho hơi thở của mình quấy nhiễu đối phương.

Cuối cùng nhắm mắt lại, dấu môi mỏng lạnh lẽo khẽ ấn lên đôi môi hồng nhuận của người nọ.

Bảo Bình tinh tế ma sát cặp môi ấy, thật ôn nhuận, mang theo hương vị thuần túy, mềm mại không nói nên lời.

Song Ngư trong mơ màng liền cảm giác được có gì đó khác lạ, đôi môi giống như là bị người khác cố ý hôn xuống, sức nặng trên người ngày một lớn dần bức bách cô chậm chạp mở mắt.

Khuôn mặt của hắn sao lại gần đến như vậy! Khoan đã, có gì đó không đúng. Môi mình, Song Ngư giật mình kinh hoàng ngay khi đôi mắt đang khép hờ của Bảo Bình bật mở chăm chú nhìn thẳng vào cô.

Không một chút hòa nhã, đôi mắt đó hiện tại chỉ chứa toàn dục niệm khao khát nóng cháy như muốn thiêu đốt đôi mắt cô. Hơn nữa...

Hắn còn đang hôn cô.

Sự tỉnh táo bất ngờ khiến Song Ngư không tự giác mà vùng vẫy tránh thoát khỏi nụ hôn đầy ý chiếm đoạt kia, nhưng bàn tay Bảo Bình đã tiến tới siết chặt lấy cổ tay đang múa máy loạn xạ nọ một hơi đè chặt xuống giường.

Cứ vậy cho đến khi cô sắp ngạt thở thì cậu mới chậm chạp tách môi mình ra khỏi. Song Ngư nhân cơ hội mà há miệng tham lam hít lấy chút ít ỏi không khí tràn ngập khoang phổi của mình.

" Thật ngốc, cô rõ ràng có thể thở bằng mũi mà " Bảo Bình nhẹ buông hai tay cô ra, cúi đầu chạm trán mình vào trán cô mà bâng quơ! Cậu hiện tại cuối cùng cũng hiểu được vì sao mình lại không kiềm chế được bản thân khi ở cạnh người con gái này, một phần nào đó. Cậu sẽ làm tất cả để có được cô.

Song Ngư sau khi lấy lại hơi thở cùng sức lực liền vươn tay đẩy Bảo Bình ra nhưng chàng trai trước mắt một chút chuyển dịch cũng không có " Ngươi.. ngươi nghĩ mình đang làm gì chứ "

Bối rối cùng lúng túng, đó là tất cả những gì Bảo Bình nhận ra được từ cô sau khi kết thúc nụ hôn. Cậu nhẹ cong khóe môi " Song Ngư "

" Chết tiệt! Ai cho phép ngươi gọi thẳng tên của ta, tên người Pháp khó ưa. Ta sẽ hủy bỏ hiệp định giữa hai nước, quay về London. Ta sẽ khiến ngươi, khiến ngươi.. a " Song Ngư lung tung nói, khuôn mặt đỏ bừng tới mức có thể đốt cháy cả tòa biệt thự, giọng điệu lắp bắp nói ra những câu từ đe dọa một cách đáng yêu đến khó tả, chiếc mặt nạ lạnh lùng ngày nào cuối cùng cũng có dịp phải ngây ngô tháo ra.

Bảo Bình chính là ngăn không được trước vẻ mặt đáng yêu đó cúi thấp người xuống hôn một cái ngọt ngào ngay bên má cô. Song Ngư lại một lần nữa không biết làm sao, chỉ có thể tức giận hét lên " Ngươi dám.. dám "

Cậu khẽ nhướn mày " Nếu như công nương đã dám hủy bỏ hiệp định thì Bảo Bình tôi có gì mà không dám đắc tội với cô. "

Tại sao tên khốn này, cô, sao cô lại không gϊếŧ hắn. Song Ngư có thể tức giận tát Bảo Bình vì dám vô lễ cắn vào tai cô, vậy mà lại chẳng thể làm gì được khi hắn hôn cô. Tại sao lại như vậy.

Cô không biết cũng không muốn biết, hiện tại cô chỉ muốn ngày mai trôi qua thật nhanh để cô có thể quay về London, nơi mà con người thật của cô tồn tại.

Vị công nương lạnh lùng.

Bầu trời Paris theo thời gian đã bắt đầu ngả màu tối dần. Khi màn đêm buông xuống, cũng là lúc những ác quỷ khẽ trút bỏ vỏ bọc trong sạch bên ngoài, khoác lên mình những thứ đồ dơ bẩn xấu xa, chúng sa mình vào những nơi mà con người thật của chúng thuộc về.

Bên dưới khu thương mai mua sắm lớn nhất Paris - France, hàng tá những ông hùm tai to mặt lớn, thương nhân có, Chính phủ có. Ngay đến cả các chính trị gia đều tụ về một nơi. Xử Nữ sau khi lái xe đến trước cổng thì lập tức trợn to mắt, không thể tưởng tượng ra được những con người của giới thượng lưu một đêm đều quy tụ về đây.

Ma Kết thì lại trầm lặng không nói. Hừ, đúng là những con người vừa sinh ra đã ngậm chìa khóa vàng, ngay cả một vụ giao dịch cũng được che đậy xa hoa tới mức xa xỉ. " Nhân Mã, vé mời đâu "

Nhắc thì mới để ý được, bên cạnh một Ma Kết toàn thân trên dưới màu đen thì Nhân Mã với bộ váy bó sát màu bạc tao nhã nhưng cũng đầy nóng bỏng. Nhẹ cười một tiếng, cô nắm lấy tay Song Tử bên cạnh bước xuống xe, trước khi đi còn khẽ nói với Ma Kết " Chị cứ yên tâm mà trà trộn vào bên trong, em sẽ canh chừng Song Tử "

Ma Kết tuy không an tâm nhưng cũng chỉ biết gật gật đầu, con nhỏ này hồi sáng còn làm quá đòi đi theo. Bây giờ ngoan ngoãn như vậy thật không giống nó. Nhưng cô cũng lười suy nghĩ, hiện tại là đóng giả một thương nhân trà trộn vào đám người kia a.

Song Tử sau khi bị Nhân Mã lôi tọt vào bên trong, chưa kịp choáng ngợp cùng ngắm nghía các món đồ xa hoa kia liền đã bị cô bạn kéo vào trong toilet. " Song Tử! cậu hiểu tớ nói chưa "

" Tại sao tớ phải đóng giả cậu chứ, khó khăn lắm tớ mới vòi vĩnh được theo chị Ma Kết a " Song Tử phụng phịu gằn gọc với Nhân Mã phía đối diện đang lấy tập hồ sơ từ trong túi ra đưa cho cô.

" Sao cậu ngốc quá vậy, chuyện đó thì có gì đáng xem đâu. Tớ hứa sẽ kể cho cậu nghe được chưa. Cậu sẽ tha hồ ngắm nghía cùng mua đồ thỏa thích khi lên phòng giám đốc nhận chức thay tớ " Nhân Mã cười ngọt cố gắng mua chuộc Song Tử, trời ạ, con nhóc này ngây thơ nhưng mà bướng quá đi.

" Tớ hứa lần sau sẽ đưa cậu theo " Thấy Song Tử vẫn còn một chút do dự, Nhân Mã liền thêm mắm thêm muối " Bất kì cậu muốn cái gì, tớ đều đáp ứng "

Chỉ vậy thôi, Song Tử đơn thuần trong sáng đến vậy là cùng. Chỉ một lời hứa suông liền đáp ứng thay Nhân Mã lên nhận chức thư kí để cô bạn có thể thoải mái thả mình vào bữa tiệc Hoàng Gia bên dưới tòa nhà kia.

Như có chút gì đó không an tâm, Nhân Mã liền quay lại dặn Song Tử một số điều " Song Tử, dù có chuyện gì xảy ra. Cậu phải nhớ sử dụng những mánh khóe mà tớ đã chỉ cho cậu mấy ngày trước. Tuyệt đối đừng để ai bắt nạt mình, biết không "

Song Tử hì hì nở nụ cười gật mạnh đầu cái rụp. Chẳng phải cái chiêu ăn vạ hồi sáng cô sử dụng với Ma Kết cũng là do Nhân Mã dạy đó sao. Rất thành công a, cô mới không sợ tên nào bắt nạt hết.

Trước khi thật sự rời đi, Nhân Mã còn không yên tâm quay đầu nhìn Song Tử một cái nữa, Aish, khuôn mặt đó, nụ cười đó. Đúng là quá mức trong sáng.

Trên tầng cao nhất của tòa nhà, Cự giải hiện đang bắt chéo chân ngồi xoay mình ra ngoài phía cửa kính, trên tay là ly rượu vang cùng tập hồ sơ của cô thư ký mới. Nhân Mã, mười chín tuổi ư??

Ngón tay nhẹ nhàng gõ từng nhịp trên thành ghế, chỉ thấy hắn thoáng nhếch đôi môi mỏng một cách đầy tiếu ý. Nhưng không được bao lâu, bên ngoài liền phát ra tiếng gọi của ai đó " Cậu chủ, chúng ta không xuống hầm ư? Bữa tiệc hiện tại cũng đã bắt đầu rồi a "

Xoay bật chiếc ghế lại đối diện với cánh cửa phòng mình. Cự giải lười nhác phun ra một câu " Ta sẽ xuống "

Nhưng là cùng với thư ký mới a!!

*************

P/S: Vậy là Song Song đáng thương đã bị chính bạn thân nhất của mình dâng lên miệng sói. Amen...