Sau Khi Yêu Đương Qua Mạng Với Sếp Sòng

Chương 45

Edit & beta: MeanChan

(Truyện đăng tại s1apihd.com MeanChankhongvui và clairdelaluneblog.wordpress.com)

Khâu Ninh ngừng lại ở giao diện đăng nhập rất lâu, từng đám pháo hoa nổ tung trong đầu.

Có con rối nào có thể trâu bò bằng con mà anh đang cầm trong tay không??

Không có!!

Bảo bối nhà anh là xịn nhất!

Khâu Ninh tải xong, vừa hấm hứ hát vừa vào trò chơi, sau đó xin tổ đội với Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo.

Vừa mới vào đội ngũ, Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo còn chưa kịp đánh chữ thì kênh đã cập nhật một tin tức mới.

【Búp bê rối bé bỏng của Thu Ninh rời khỏi đội ngũ 】

?

【 Búp bê rối bé bỏng của Thu Ninh xin gia nhập đội ngũ của bạn, có đồng ý hay không 】

??

【 đội ngũ 】 Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Sao cậu cứ ra ra vào vào thế, chúc tết à?

【 đội ngũ 】 Búp bê rối bé bỏng của Thu Ninh: Ngại quá, lỡ tay ấn nhầm thôi.

Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo nghẹn họng.

Có điên tôi mới tin cậu!

Lúc lui đội còn phải ấn xác nhận, cậu lỡ tay kiểu gì mà lỡ tận hai lần thế?

Bớt diễn, chân thành lên giùm, nghĩ gì thì nói thẳng đi.

Khâu Ninh nhìn đội ngũ, Ưu Nhạc Quả, Thanh Khê mấy độ, còn có cả Phong Vũ Lâm Lâm nữa.

【 đội ngũ 】 Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: ID của cậu......

【 đội ngũ 】 Búp bê rối bé bỏng của Thu Ninh: Đừng hâm mộ 【 khốc 】

【 đội ngũ 】 Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Tôi hâm mộ cái búa ấy, cậu sửa tên ID của nữ thần loạn xạ như vậy là ngại hôn nhân bình ổn quá à?

【 đội ngũ 】 Búp bê rối bé bỏng của Thu Ninh: Đừng dùng mấy cái suy nghĩ xấu xa của cậu để đoán mò tôi, cái này là do bảo bối nhà tôi tự tay sửa đấy.

【 đội ngũ 】 Búp bê rối bé bỏng của Thu Ninh: Tự tay!

Anh chạy đến bên đồng đội, đặc biệt chạy quanh hắn mấy vòng, làn váy của thiếu nữ bay bay trông cực kỳ nữ tính.

Sau đó không nhịn được mà thở dài.

【 đội ngũ 】 Búp bê rối bé bỏng của Thu Ninh: Mấy tên chó độc thân các cậu sẽ không hiểu được đâu.

【 đội ngũ 】 Thanh Khê mấy độ:......

【 đội ngũ 】 Phong Vũ Lâm Lâm: Ha ha.

【 đội ngũ 】 Ưu Nhạc Quả: Em còn nhỏ, không được tính là chó độc thân =_=

【 đội ngũ 】 Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Nói thì nói, sao tự dưng lại làm tổn thương anh em thế?!

Có đánh chết Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo thì cậu ta cũng không tin nổi là một người vững vàng, ổn trọng, cao lãnh, bình tĩnh như nữ thần lại có thể chơi trò ấu trĩ này với đồ quá đáng kia?

Cậu ta hoài nghi Thu Ninh đang ô danh hóa nữ thần của cậu ta.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. TruyenHD

2. TruyenHD

3. TruyenHD

4. TruyenHD

=====================================

【 đội ngũ 】 Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Có phải cậu kết hôn xong nên vui đến độ choáng váng, bắt đầu nói mê sảng không?

Khâu Ninh vui nên cũng chẳng thèm so đo với hắn, trực tiếp mở mic: "Không đi phó bản à? Anh hùng hay bình thường?"

Không chờ đồng đội mở miệng, anh đã khua Thần Khí Quỷ Vu hai cái, giọng điệu khoe khoang: "Mà đội ngũ chúng ta cũng chẳng hề bình thường, đừng để BOSS bình thường làm hạ giá trị của chúng ta."

Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: "......"

Sao cậu ta lại nghĩ quẩn đến độ tìm cái đồ dở hơi này đi đánh phó bản.

Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: "Nữ thần đâu?"

"Gọi chị dâu đê," Khâu Ninh cực kỳ tự tin chỉnh lời cậu ta, "Ngủ rồi."

"Đêm tân hôn mà không nói chuyện thâu đêm với nhau à? Nói mấy lời này nọ của vợ chồng son ý?" Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo cười khẩy: "Cậu không được rồi."

"Đừng có bậy bạ, vẫn còn trẻ vị thành niên trong đội ngũ đấy."

【 đội ngũ 】 Ưu Nhạc Quả:...... Mọi người không cần quan tâm em, cứ tiếp tục, tiếp tục.

Phó bản hằng ngày hôm nay có giấu mấy trạm kiểm soát, có tỷ lệ rơi ra vật liệu chế tạo Thần Khí, tài khoản Hành Cẩn đang cần, cũng may là vật liệu thì không trói buộc, có thể giao dịch qua lại.

Khâu Ninh thương lượng với mọi người trong nhóm trước, vật liệu Thần Khí sẽ thuộc về anh, những cái khác anh sẽ không tranh giành.

Tài khoản của bọn họ đều là tài khoản lớn, tốc độ đánh phó bản rất nhanh, mọi người dứt khoát dùng tất cả số lần chơi để cày vật liệu. Nhóm người cày đi cày lại mấy lần, vì liên quan đến Hành Cẩn nên Khâu Ninh đặc biệt chú ý Phong Vũ Lâm Lâm.

Sau đó đã phát hiện vài chi tiết không tầm thường.

Chắn đại chiêu của BOSS cho Thanh Khê mấy độ, vật liệu rơi ra từ trạm kiểm soát ẩn cũng cho y hết, dù là mấy cái Sủi cảo roll được cũng đoạt sạch, chọc cậu ta tức đến độ gửi mấy biểu cảm tức giận trong đội ngũ.

Phong Vũ Lâm Lâm và Thanh Khê mấy độ ầm ĩ kinh khủng thế nào anh là người chính mắt được chứng kiến, sau khi giải quyết xong hiểu lầm hai người tuy thường xuyên chơi cùng nhau nhưng chưa từng thấy Phong Vũ Lâm Lâm ân cần với Thanh Khê mấy độ như vậy.

Khâu Ninh lựa lời hỏi một câu: "Hai người làm hòa rồi à?"

Thanh Khê mấy độ sửng sốt một giây, nhận ra Khâu Ninh đang hỏi mình thì nhẹ giọng cười: "Xem như là vậy, ít nhiều cũng là nhờ Hành Cẩn chứng minh được chuyện có người trộm tài khoản của tôi, không thì cái nồi mắng chửi người khác này tôi vẫn đội dài dài."

Giọng điệu Phong Vũ Lâm Lâm có chút biệt nữu: "Tôi cũng xin lỗi cậu rồi, việc này cho qua đi không được à... Cmn, thử để tôi biết là thằng nào trộm tài khoản của cậu xem, tôi mà không gϊếŧ nó đến độ bỏ game thì tôi không phải là Phong Vũ Lâm Lâm!"

Thanh khê mấy độ an ủi cậu: "Chờ một chút, sắp kiếm ra ID rồi."

Khâu Ninh đi theo đội ngũ hướng về phía trước, làm bộ lơ đãng hỏi: "Phong Vũ Lâm Lâm, nhà cậu có ai chơi trò này với cậu không?"

"Không, sao lại hỏi cái này?"

Động tác Khâu Ninh hơi ngừng lại, giọng điệu không nhìn ra có gì bất thường: "Thuận miệng hỏi thế thôi."

Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo mới diệt xong một con quái nhỏ, tiếp lời: "Tình cảm của cậu với bố mẹ khá tốt nhỉ, chúng tôi thăm hỏi gia đình nhau trong game không biết bao nhiêu lần, chẳng ai nghiêm túc được như cậu."

Thanh Khê mấy độ mở miệng cắt đứt cuộc nói chuyện của hai người: "Trạm kiểm soát phía trước cần phải nhớ số, bên tôi không đi được, Sủi cảo đi được không?"

Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo than một tiếng: "Tôi dốt toán lắm, để Tiểu Thu Thu hoặc là Ưu Nhạc Quả đi đi."

Nói xong lại tiếp tục đề tài vừa rồi: "Cha mẹ cậu có đứa con ngoan như cậu chắc là rất vui đấy."

"Có lẽ vậy."

"Nghe giọng cậu chắc là cũng không lớn tuổi lắm nhỉ, chắc vẫn đang đi học, chơi game khuya vậy mà họ để kệ cậu hả?"

"Họ không quản được." Thích Lâm dứt khoát nói: "Họ đã qua đời từ lúc tôi còn rất nhỏ."

Đội ngũ lập tức im lặng.

Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo câm lặng hồi lâu mới gian nan mở miệng: "Rất xin lỗi, tôi không cố ý..."

"Không sao, cũng đã qua mười mấy năm."

Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo à một tiếng, được một lát lại không nhịn được mà lo lắng hỏi: "Cậu nhỏ như vậy, có người chăm sóc cậu không?"

"Ở nhà bà ngoại tôi." Thích Lâm nghe tiếng đồng đội từ tai nghe, tính ấu trĩ của trẻ con lại nổi lên: "Cậu tôi chăm sóc tôi, tuổi không lớn nhưng làm màu ghê lắm, hơn ba mươi tuổi mà vẫn không kết hôn, tôi rất lo cho tương lai của ổng."

"......"

"Tính tình thì xấu, lại còn ngang ngạnh bá đạo, này không cho chơi, kia không cho chạm, nhân sinh quả thực chẳng còn ý nghĩa gì!"

"......"

Cuối cùng còn hừ một tiếng: "Về sau có người phụ nữ nào chịu được ổng chớ."

Sự oán giận của Thích Lâm cũng không phải là vô lý, nó đã lớn như vậy nhưng chưa từng thấy cậu nó yêu đương cùng người phụ nữ nào.

Một lần cũng không có!

Thích Lâm càng nghĩ càng cảm thấy không ổn, vì thế quyết định hỏi xin kinh nghiệm cùng những vị người lớn ở đây: "Mọi người nói xem tuổi này rồi mà ổng vẫn không kết hôn là có ý gì?"

Không đợi trả lời, bản thân lại tự hít một hơi khí lạnh trước: "Không phải ổng thích con trai đấy chứ?"

"......"

Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo không nghĩ tới mình chỉ thuận miệng hỏi mà lại phải ngồi nghe Phong Vũ Lâm Lâm xả bực.

"Có lẽ vậy." Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo hàm hồ đáp lời, sau đó nhắn tin riêng cho Khâu Ninh.

【 chat riêng 】 Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Cảm giác cậu của thằng bé này không giống người tốt lắm.

Trong quãng đường sau đó, mọi người không hề nói lời nào, chỉ là mọi người đều ăn ý mà chăm sóc Phong Vũ Lâm Lâm hơn nhiều.

Khâu Ninh khổng thể nói rõ cảm xúc trong lòng mình là gì, chắc hẳn cha mẹ của Phong Vũ Lâm Lâm là thân nhân rất quan trọng của Hành Cẩn, nếu không thì chắc chắn "cô ấy" sẽ không chạy theo cậu nhóc vào tận trò chơi, cẩn thận đến nỗi thân phận cũng không dám để lộ.

Số lần chơi hôm nay được dùng hết, vật liệu Thần Khí cũng chẳng cày ra được mấy cái. Trước khi thoát game, Khâu Ninh cố ý hỏi: "Phong Vũ Lâm Lâm cậu muốn thêm WeChat với tôi không?"

"...... Hả?"

"Tiện chơi trò chơi hơn ấy mà." Lý do của Khâu Ninh rất đầy đủ: "Đánh đấu trường hoặc là cày phó bản, dễ gọi cậu hơn thôi."

Khâu Ninh bớt thời giờ cắt nối biên tập đoạn ghi hình hôn lễ của hai người thành video, gửi cho bảo bối của mình một phần, cho nhóm phù dâu phù rể một bản, cũng không quên gửi cho cả diễn đàn.

Không bao lâu, video hôn lễ đã được biên tập của Nguyện Quân Hảo Mộng và Xuân phong mãn diện cũng được đăng lên.

Khác với trình độ cắt nối biên tập siêu nghiệp dư của Khâu Ninh, vừa nhìn hôn lễ của Nguyện Quân Hảo Mộng là biết có người chuyên nghiệp làm cho, góc độ, thấu kính, vị trí đứng của cặp tân nhân, mỗi chi tiết đều có sự nghiên cứu cẩn thận.

Không có đối lập sẽ không có thương tổn.

Thật ra Khâu Ninh thấy chẳng sao cả, anh chỉ định lưu lại làm kỷ niệm, nếu nhỡ mà anh và bảo bối gặp mặt thành công thì sau khi kết hôn, lúc cả hai đã già, hai người cùng mang kính lão thị xem đoạn video ngắn năm đó, trò chuyện về tuổi trẻ sôi nổi nhiệt huyết, vui vẻ hạnh phúc biết chừng nào.

Hai cặp tân nhân kết hôn cùng ngày đã bị đem ra so sánh một lần, nhà giàu thì thích hôn lễ của Nguyện Quân Hảo Mộng, cảm thấy đủ phô trương, người chơi bình dân lại thích hôn lễ của Khâu ninh, ngoại trừ hơi tốn thời gian thì tiện nghi và có thành ý hơn, nghe nói còn có cả diễn tập tiền hôn lễ.

Lại bị đem ra so sánh một lần nữa thì cũng chẳng sao.

Nhưng các người chơi khác lại không nghĩ như vậy.

Server cũ và server mới có những điểm khác biệt nhất định, hoàn cảnh đã trở nên khá ổn định, không còn cạnh tranh quá kịch liệt cho nên hai đám cùng kết hôn một ngày là chuyện khá hiếm có, coi như là để cho đối phương thể diện. Người xa lạ đã biết thế, càng đừng nói là người chung một bang.

Thiên trường địa cửu lớn như vậy nhưng drama vừa mới phóng lên diễn đàn một phát mà cả server đã biết hết.

Có người thậm chí còn suy đoán rằng có phải Ngàn sát các sắp giải tán hay không.

Nguyên lão bang hội đối đầu với nhà giàu, tình huống trông có vẻ không tốt lắm.

Khâu Ninh chỉ cảm thấy thật vô nghĩa, sau đó chia sẻ bài viết cho Hành Cẩn, không nghĩ tới bảo bối nhà anh lại bảo: "Nói không chừng."

Trong lòng Khâu Ninh chợt lạnh, hỏi: "Nói vậy là sao?"

"Nguyện Quân Hảo Mộng vì muốn làm chúng ta khó chịu mà đồng ý tiếp nhận cả Xuân phong mãn diện, hẳn là ghét chúng ta đến không thể chịu nổi nữa, đến cuối cùng nếu không phải cô ta đi thì là chúng ta phải đi."

Sao Khâu Ninh lại có thể không nhận ra đạo lý này.

Anh hỏi: "Em có nên tu sửa bang hội của mình lại một lần nữa, miễn cho chúng ta không có nhà để về không?" rồi ngừng lại, hỏi tiếp: "Không thể để vợ em phải chịu khổ với em được."

Tất Dục Cẩn nghe xưng hô này, không kìm nổi mà liếʍ nhẹ môi dưới.

Khâu Ninh còn đang nhọc lòng: "Đến lúc đó không biết có ai chịu đi với mình không, mấy hôm trước Sủi cảo nói vài người bạn của cậu ấy bỏ game rồi, đến lúc đó phải lôi cậu ấy về làm công cho bang chúng ta... Ưu Nhạc Quả hẳn là muốn chơi chung Ánh nến..."

Anh mở danh sách bạn tốt ra xem, lải nhải nói cái này có khả năng, cái đó không thể.

Khi ánh mắt đặt lên ID Phong Vũ Lâm Lâm thì đột nhiên nhớ tới cái gì, "Bảo bối, chị biết cậu của Phong Vũ Lâm Lâm không?"

Cái tay cầm báo cáo của Tất Dục Cẩn ngừng lại nửa giây, sau đó tiếp tục xem: "Ừ, sao vậy?"

"Vậy chị có thể nói với hắn là hãy đối xử tốt với Phong Vũ Lâm Lâm lên tí được không?"

Tất Dục Cẩn cau mày: "Hử?"

Khâu Ninh thở dài: "Đừng để hắn ta ngược đãi trẻ em nữa, này không được, kia cũng không cho, lại còn lạnh lùng, tính tình còn xấu..."

Tất Dục Cẩn cau mày: "Chính miệng Phong Vũ Lâm Lâm nói thế?"

"Đúng vậy." Khâu Ninh nghĩ nghĩ một lát, cảm thấy đứa bé này thật sự quá đang thương, nhịn không được mà mắng một câu: "Cầm thú mà."

Tất Dục Cẩn nhìn ô chữ ký trên báo cáo, chỉ muốn từ chối quách đi cho xong.

- ---------Hết chương 45----------

P/s: em bé Lâm Lâm: bất ngờ chưa ông dà:))))))

Tự nhiên mất điểm trong mắt người iu, hẳn là chị Cẩn phải cay lắm.

Thật ra còn chẳng biết ai mới là người phải ngỡ ngàng, ngơ ngác và bật ngửa.