Sớm Hay Muộn

Chương 2: Hắn chỉ không thích cô 2

Trong mắt hắn, cô là một người phụ nữ tầm thường như vậy, đến từ gia đình công chức, cả khuôn mặt lẫn năng lực đều bình thường, giữ khuôn phép, không làm ra chuyện khác thường nào.

Nếu không gặp được hắn, không ở bên hắn, có lẽ sẽ sống cả đời tầm thường vô vi.

Ưu điểm lớn nhất của Phó Nhứ có lẽ là tốt tính mà thôi.

Hoắc Thành Dư cầm ly rượu lên nhấp một hớp, mùi cồn nồng nặc trong khoang mũi.

Hắn hồi tưởng lại năm tốt nghiệp đại học, gia đình xảy ra biến cố.

Ba hắn đi tù vì tham ô, danh hiệu con trai độc nhất của bí thư tỉnh ủy đã không còn cung cấp sự tiện lợi cho việc học hành và cuộc sống, nhất thời hắn phải trải qua nhân tình ấm lạnh, thậm chí còn không tìm được việc.

Sau đó, hắn phải chuyển sang thành phố khác, nhận sự trợ giúp từ bạn cũ của ba mà dựng lên một công ty chuyên về phần mềm máy tính, Phó Nhứ đảm nhiệm tài vụ.

Vì kinh phát nghiên cứu phát triển, hắn uống rượu cả một tuần liền, đến mức ăn gì nôn nấy.

Rạng sáng Phó Nhứ chạy từ nhà tới, kéo hắn từ phòng vệ sinh lên giường. Cũng từ khi đó hắn bị bệnh dạ dày.

Sau đó, cô dứt khoát thuê trọ gian phòng bên cạnh.

Trai đơn gái chiếc, ở chung một thời gian, bạn bè xung quanh đều ngầm hiểu rằng bọn họ đang ở bên nhau.

Đó chẳng phải hồi ức tốt đẹp gì, so sánh với tình cảm như có như không với Phó Như, phần đa là sự uất ức và oán giận khi bị đè ép phải uống rượu.

Khi hắn cố ý quên đi, nhưng vẫn có vài hình ảnh không thể nào xua đuổi được, vẫn còn sót lại trong đầu.

Cô là người đã ôm đầu hắn vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ về lưng hắn, chờ khi cảm xúc của hắn dịu xuống, mới lại ôn hòa nói: "Hoắc Thành Dư, mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp hơn, có em luôn bên anh."

Lần đầu tiên hắn cảm nhận được sức mạnh của sự bao dung và thiện ý tới từ người con gái kiệm lời này.

Khi đó, Hoắc Thành Dư quả thực xúc động.

Đáng tiếc.

Mấy năm trôi đi, hắn đã không còn là tên ngốc nợ nần chồng chất, bước đi chông chênh. Cô vẫn lại tầm thường vô vi, cả ngày bận bịu mấy chuyện vặt vãnh, dẫn đến khoảng cách giữa hai người càng ngày càng lớn.

Bả vai của cô gái này thực sự quá yếu ớt, không có được năng lượng nắm tay cùng đi với hắn.

Mấy năm nay bọn họ cứ thế ở bên nhau, không chính thức, chăm sóc lẫn nhau, nhưng chưa hề xác nhận mối quan hệ yêu đương.

Có lẽ hắn đã sớm biết từ trước, cô không phải người có thể bầu bạn với hắn cả đời.

Kiểu phụ nữ như cô luôn không thể thu hút được hắn.

Lúc đưa ra lời chia tay, Hoắc Thành Dư ép giọng xuống thấp, nói chậm rãi và rành mạch, không chút chần chừ do dự.

P/s: Nếu yêu thích truyện thì các bạn hãy đề cử Ánh Kim để làm động lực cho nhóm dịch tăng tốc ra chương nha

Nhớ bấm theo dõi để được thông báo về chương truyện mới ra.

Mua vàng thì inbox Zalo 0339 902 357 để được hỗ trợ ^^