Đã Từng Thích Anh

Chương 11: Từ Hoài Khoan anh chỉ là lốp dự phòng!

Ôn Doãn không biết tại sao mình đã cảm thấy được sự thấp hèn của anh, rất vui vẻ, trực tiếp từ chối anh.

Cô đã thu xếp xong xuôi, xuống nhà gọi di động , hẹn gặp anh chàng kia ở cửa quán lẩu, anh chàng rất dễ mến, biết giờ cao điểm đông người lắm. , cô đã giữ chỗ rồi, gặp trước cửa quán lẩu, anh ta đưa cho cô một ít trà sữa và nói: “Tôi nghe Cận Việt Việt nói em thích uống ít đá. Trà sữa kem hồng trà nên tôi mua cho em” giờ đông khách quá, tình cờ đến sớm nên cô xếp hàng mua kẹo bông gòn theo sở thích của mình.

Ôn Dã nghe được lời này đưa tay lấy ly trà sữa , vô cùng vui vẻ nhìn anh nói: "Cám ơn anh, anh thật giống như trên ảnh, rất đẹp trai."

Sở dĩ cô nói chuyện với anh chàng này rất vui vẻ,vì sở thích của hai người giống nhau , và chủ yếu là bởi vì cô cảm thấy trải nghiệm tình cảm của hai người khá giống nhau. Anh trai năm nay gần 30 tuổi, tên là Trình Tại.

Anh ta trông khá trẻ, đeo kính gọng đen và là lập trình viên nên tính tình hiền lành, tóc khá dày.

Khi còn học đại học, anh có bạn gái, hai người tính chuyện cưới xin, sau này do không thỏa thuận được tiền của hồi môn , người phụ nữ này cần 3 tỷ đồng tiền đính hôn, một chiếc xe hơi và một căn nhà.

Tôi mua nhà, xe hơi nhưng tiền hứa hôn không có, bố mẹ già rồi không muốn vay mượn nhiều nên định tặng 100 triệu quà đính hôn . Kết quả bên nhà gái cứng rắng không đồng ý gả cần phải đủ 3tỷ làm quà đính hôn, mua nhà chỉ cần ghi tên cô ấy thôi, dù sao cái này tôi thấy khôngđảm bảo.

Vì hoàn cảnh này mà cả hai đã chia tay.

Cô cảm thấy hai người giống nhau bởi vì họ đã yêu một người mà họ không nên yêu.

Vì vậy, bọn họ đã nói chuyện khá nhiều vào buổi chiều, và chúng tôi sẽ ăn tối cùng nhau vào tối nay.

Anh chàng này tuy là lập trình viên nhưng lại khá ít nói, hai đứa trò chuyện vui vẻ.

Khi Ôn Noãn đang ăn lẩu, điện thoại của cô ấy liên tục kêu, cô ấy mở ra xem thì thấy đó thực sự là tin nhắn Webchat mà Từ Hoài Khoan gửi cho cô ấy.

[Đã tám giờ rồi, em ăn gì vậy, muộn thế này rồi, khi nào về? Em có muốn anh đến đón em không? Con gái ở ngoài một mình không an toàn đâu, về sớm đi. 】

[Đã chín giờ rồi, em đi chơi về muộn vậy sao? Về muộn như vậy cũng không an toàn, nhắn lại ngay cho anh biết địa điểm, anh đến đón ngay. 】

Ôn Dã cũng cảm thấy người này quá phiền phức, liền khóa thông tin, cất điện thoại di động vào trong túi xách.

Cô và anh chàng này đi dạo quanh trung tâm mua sắm sau bữa tối, và anh ta chở cô đến cửa nhà Từ Hoài Khoan.

Sau khi xuống xe tạm biệt anh ta , cô quay lại thì thấy Từ Hoài Khoan đang đợi ở cửa.

Từ Hoài Khoan không biết tại sao mình lại tức giận như vậy, anh đứng trước mặt cô chất vấn cô: "Vừa rồi tôi nhìn rõ người đàn ông đó, sao cô lại đi xe với người đàn ông đó, chỉ có hai người thôi sao?"cô có biết sự khác biệt giữa đàn ông và phụ nữ, cô bây giờ đã là một người bạn trai. "

Ôn Dã lúc đầu cũng không muốn để ý tới anh, nhưng nghe xong những lời này liền cảm thấy buồn cười, đi về phía anh, đột nhiên đưa tay sờ lên mặt anh nói: "Từ Hoài Khoan , sau nhiều năm du học. , tại sao anh lại quay lại anh vẫn Có tư tưởng phong kiến

như vậy? Tại sao em khi có bạn trai lại không thể nói chuyện về ăn tối và tán gẫu với những người đàn ông khác? Hãy nghĩ xem, khi anh đã có bạn gái, anh vẫn không phải cùng em làm anh em tốt đó sao.tại sao anh có thể còn em lại không thể. Chẳng lẽ cho quan đốt lửa không cho dân thắp đèn sao”

Từ Hoài Khoan: "..."

Anh ta bị những lời này chặn lại không nói được, Ôn Dã cũng thoải mái đi vào, Từ Hoài Khoan đi theo cô đi vào, hỏi: "Hai người không có quan hệ đúng không? Tên kia chỉ là bạn bè đúng không? Chỉ là bạn bè thôi." Đi ăn và không làm gì khác, phải không? "

Sau khi Ôn Dã đi vào, cô ta tẩy trang, cô đẩy Từ Hoài Khoan ra ngoài và tự mình đi tắm.

Từ Hoài Thừa bị đẩy ra ngoài, chỉ có thể ngồi trên ghế sô pha trong phòng.

Lúc này điện thoại di động của Ôn Dã đổ chuông, đang ngồi trên sô pha liền nhìn thấy điện thoại di động của cô thông báo , là WeChat vang lên lời nhắc nhở. Tin nhắn được gửi đến là: [Anh về nhà rồi, hôm nay anh rất vui, rất mong được gặp em. lần sau, chúng ta hãy đi ăn nha. Anh cũng muốn ăn ở một nhà hàng nổi tiếng khác. 】

Từ Hoài Thừa thấy thông báo không nghĩ đến cũng không được , rốt cuộc điện thoại sáng lên sau lời nhắc nhở, anh nhìn thoáng qua, nhìn thấy thì rất tức giận , anh cầm lên mở điện thoại của cô , và nhập ngày sinh của Ôn Dã , không đúng . Sau đó nhập vào là ngày sinh của anh , và nó không đúng, anh ấy chỉ có thể nhập năm lần.

Anh tức giận đặt điện thoại xuống nhưng không thể làm gì được.

Ôn Dã lúc này mới đi ra sấy tóc sau khi tắm xong, trên người có mùi lẩu, tắm xong đầu liền cảm thấy thoải mái, cô đang dùng máy để sấy khô tóc, thi Từ Hoài Khoan đột nhiên đi phía sau Ôn Dã ôm lấy cô

Ôn Dã thật sự không chịu nổi hành vi nhẹ nhàng đột ngột của anh , vừa thấy anh đi tới liền dùng tay đánh tới tấp vào vai anh "Từ Hoài Khoan, anh bị bệnh sao! Sao lại ôm em?"

Từ Hoài Khoan càng tức giận hơn khi nghĩ đến WeChat vừa xem xong, lúc này anh mới nhìn mặt cô hỏi: "Ôn Dã , em dùng anh làm lốp dự phòng đúng không ? em có bao nhiêu lốp dự phòng ? "

Ôn Dã cũng đặt máy sấy tóc sang một bên khi nghe vậy, nhìn vẻ mặt tức giận của anh, cô gật đầu: "Đúng vậy, đúng vậy, dù sao anh cũng dùng em làm lốp dự phòng, hai chúng ta đang muốn hẹn hò." . Thời hạn chỉ có ba tháng. Nếu không thích hợp, em có thể tìm một người đàn ông khác. Hơn nữa, chúng ta không phải là bạn của nhau sao? Anh đừng lo lắng làm gì. "

Từ Hoài Khoan : "..."

Từ Hoài Khoan lúc này thật sự rất tức giận, nhìn chằm chằm cô đi đến bên giường, nhìn cô hỏi: "Vậy tôi chỉ là lốp dự phòng của cô thôi. Nếu hai chúng ta phù hợp trong vòng ba tháng, em sẽ bỏ hắn sao?”

Ôn Dã : "..." Không thể có một ngày như vậy.

Nhưng Ôn Dã thật sự muốn bình tâm , không muốn nghe anh nói lải nhãi nhức đầu, nên trả lời cho có: "đúng vậy."

Đây là lời nói của con người?

Từ Hoài Khoan muốn nổi giận, nhưng anh không nói được gì.

Ôn Dã dùng máy sấy tóc cảm thấy thật tuyệt, là máy sấy tóc của Dyson, lúc trước cô muốn mua, nhưng nghĩ vài trăm đô là quá đắt, nhưng bây giờ lại được dùng

Sau khi sấy khô tóc , Ôn Dã cũng mặc áo ngủ lên giường, chuẩn bị đi ngủ liền nghịch điện thoại.

Từ Hoài Khoan nãy giờ vẫn luôn giận dỗi, nhìn đến cô lại nhịn không được nói câu: “Trước kia là một cô gái đơn thuần trong sáng , hiện tại quen yêu phải có lốp xe dự phòng.”

Ôn Dã: “…”

Ôn Dã chịu không nổi anh, còn không phải là đem anh làm lốp xe dự phòng sao? Xem anh để ý có gì đó,cô thoát ra mấy tin nhắn cài đặt báo thức liền xoay người đi ngủ.

Từ Hoài Khoan nhịn không được xoay người vuốt lên lưng cô.

Anh chính là không nghĩ tới chính mình có một ngày có thể đối Ôn Dã như vậy cảm thấy hứng thú, cô ngủ ở mép giường, nghe mùi hương từ trên người cô, liền nhịn không được, anh nằm xuống tay sờ lên ngực cô.

Anh Vuốt ngực cô liền bị cô bắt lấy tay, Ôn Dã quay lại ,cầm gối đánh vào mặt Từ Hoài Khoan : “Tϊиɧ ŧяùиɠ này, đồ chó ! Cả ngày muốn làm!”

Từ Hoài Khoan nghe được nàng mắng chính mình đồ chó còn rất hoài niệm, rốt cuộc trước kia lúc học trung học , anh mỗi lần chọc cô tức giận, cô đều sẽ đánh anh, mắng anh là đồ chó , cho nên nhìn khi bị cô đánh chửi nhưng anh ta bất giác cười, lúc ở nước ngoài anh vẫn hay nhớ đến những lúc như vậy.



Ba phút sau.

Ôn Dã bị Từ Hoài Khoan cởi bỏ qυầи ɭóŧ xuống dưới, nhìn mặt Từ Hoài Khoan , cô nghĩ tới chính mình trước kia xem AV, nhịn không được , ngồi trên mặt anh , cởi ra qυầи ɭóŧ tiểu huyệt ra đưa vào miệng anh , cho anh liếʍ tiểu huyệt của cô.