Đã Từng Thích Anh

Chương 3 : Ôn Dã, chúng ta kết hôn đi

Cận Việt Việt nghe vậy cũng rất đau lòng: [Thật là lãng phí, anh ấy là một người đàn ông, và có vẻ như không có vấn đề gì với việc này. Người ta nói đàn ông cao lớn đều ngược lại đàn ông cao 188 thì phải 18cm, có phải vậy không? 】

Ôn Dã cũng không biết đúng không, nhưng dươиɠ ѵậŧ của anh ấy trông thật dài, thật dài và thật to.

Nhưng đó là vấn đề kỹ thuật, để lâu như vậy cũng vô ích.

Ôn Dã ban đầu cũng không tin là cô có vấn đề gì với chuyện này, nhưng hóa ra cô cảm thấy không ổn chút nào, và anh có vẻ không được tốt cho lắm, anh ấy không tiến bộ gì cả dù đã quan hệ nhiều lần với bạn gái cũ , nhưng kỹ năng giường chiếu anh quá yếu ...

...

Ôn Dã ngồi cùng bàn với Từ Hoài Khoan ngay từ khi còn là học sinh năm nhất cấp 3. Thật tình cờ khi hai người họ học cùng lớp và trong 3 năm học trung học họ vẫn ở cùng một bàn.Giáo viên sắp xếp chúng lại với nhau theo ý muốn.

Ôn Dã nhìn thấy ấn tượng đầu tiên về Từ Hoài Khoan là anh ấy cao ráo, đẹp trai và thích sạch sẽ, điều này cô rất thích.

Ôn Dã tính tình tốt, Từ Hoài Khoan tính tình tốt, hai người đều có thể nói chuyện, vì vậy sau khi ở cùng bàn, liền trở nên thân thiết hơn.

Ôn Dã ngồi cùng bàn với anh ba năm, hai người thuận lợi trở thành anh em tốt, sau này khoa học tự do phân thành lớp, Ôn Dã cũng chọn môn nghệ thuật tự do , Từ Hoài Khoan theo cô chọn môn nghệ thuật tự do. Lúc đó mọi người trong lớp đều nói hai người là một cặp, Từ Hoài Khoan học cùng lớp với cô, lúc đó cô thân với Từ Hoài Khoan thì bị bạn học truyền miệng như vậy. Cô ấy nghĩ rằng Từ Hoài Khoan thực sự thích cô ấy.

Sau khi chia lớp, hai người lại ngồi lại với nhau vì thói quen, trước kia cô cảm thấy Từ Hoài Khoan thích mình, Từ Hoài Khoan đã nhìn chằm chằm vào cô nữ sinh trước mặt , cô ấy tên là Tô Lưu, anh hỏi Ôn Dã "Cô ấy đẹp ha?”

Ôn Dã cũng không quen nữ sinh này, nhưng cô cũng biết cô ấy rất ưa nhìn, hầu như không có nam nhân nào không thích cô, vì vậy gật đầu, "Cô ấy xinh đẹp."

"Vừa nhìn đã muốn đuổi theo cô ấy, cô ấy là người tình trong mộng của tôi."

Lúc này sắc mặt Ôn Dã có chút cứng ngắc, thậm chí còn không biết mình lạc đường, "Cậu muốn theo đuổi cô ấy sao, sao lại nói với tớ.”

"Vớ vẩn, không phải hai chúng ta là anh em tốt sao. Nếu không nói cho cậu biết thì tớ nói cho ai biết? Không phải tớ đã báo trước cho cậu biết cô ấy là bạn gái tương lai của tớ sao?"

Sau đó, Ôn Dã cũng biết được từ miệng của Từ Hoài Khoan rằng Từ Hoài Khoan chọn lớp học nghệ thuật tự do bởi vì Tô Lưu nhất định chọn môn nghệ thuật tự do, và anh chọn môn nghệ thuật tự do để theo đuổi cô.

Từ Hoài Khoan đẹp trai, điều kiện gia đình tốt, theo đuổi Tô Lưu được vài tháng thì cả hai đã ngang nhiên yêu đương, cô cũng bắt gặp Tô Lưu cũng ngồi trên đùi của Từ Hoài Khoan. Vào buổi học, hai người cùng làm bài tập.

Ôn Dã nhìn hai người bọn họ mỗi ngày biểu lộ tình cảm, đáy mắt chua xót.

...

Ôn Dã về nhà ngủ bù, cô ngủ một giấc đến chiều , cũng may là cuối tuần nên cô dậy mặc một bộ quần áo thể thao rộng rãi, chuẩn bị xuống lầu đi dạo, sau đó đi ăn.

Khi Ôn Dã trở về sau bữa tối, cô đi siêu thị mua một cây kem, quay lại thì thấy Từ Hoài Khoan ở dưới nhà cô.

Từ Hoài Khoan đang đợi cô ở dưới nhà, anh cứ nhìn cô chằm chằm khi thấy cô về , Ôn Dã cũng không biết anh đến tìm cô vì chuyện gì, chẳng lẽ là vì chuyện ngày hôm qua.

Cô muốn bỏ lơ Từ Hoài Khoan, nhưng Từ Hoài Khoan lại chặn trước mặt cô, giọng điệu không vui hỏi cô: "Ôn Dã, em thật tốt, ngày hôm qua hai người chúng ta đã xảy ra chuyện như vậy, thế nhưng em lại quay lưng bỏ đi không chịu trách nhiệm . Anh , sáng sớm không thấy ai, có chuyện gì sao? Không trách anh sao?

Bộ dáng tức giận của Từ Hoài Khoan khiến Ôn Dã khó hiểu, anh ta đi học ở một trường đại học nước ngoài có nền giáo dục mở ở nước ngoài, vậy tại sao lại nói từ "chịu trách nhiệm"?

Ôn Dã cũng đẩy tay nắm cửa, mở cửa đi vào, "Còn có trách nhiệm gì? Ngày hôm qua hai chúng ta chỉ là tai nạn. Anh say rượu, em cũng vậy, hiện tại có rất nhiều người tình một đêm. . "

Dù có trách thì cô ấy cũng không muốn ở bên anh, kỹ năng giường chiếu của anh kém và cô không thể thoải mái, cô không muốn ở bên anh. Thật khổ sở làm sao. Thà bỏ ra một số tiền để tìm một người đàn ông điêu luyện ...

Từ Hoài Khoan bị cô đẩy ra, tâm trạng không vui, anh vội vàng hỏi cô: "Ôn Dã, em giận anh sao, lúc trước a xuất cảnh nhiều năm anh không liên lạc với em rồi, anh có nói với em lúc nào anh đi nước ngoài sẽ liên lạc về cho em . nhưng anh đã mất số điện thoại di động của em sau khi tôi ra nước ngoài, và tất cả QQ, WeChat, v.v. của em đã xóa anh và amn không liên lạc được với em, vì vậy anh đã mất liên lạc. "

Lúc đó cô cố ý xóa anh đi, nếu không cô sẽ chỉ có thể thấy trên trang cá nhân của anh thể hiện tình cảm của mình và bạn gái trong vòng bạn bè, làm cô ấy lại khó chịu, thẳng tay xóa đi.

Vì vậy, nên 10 năm qua tâm cô rất thanh tịnh.

Cô muốn đi vào, nhưng Từ Hoài Khoan không chịu, đè cô xuống, sau một lúc im lặng, anh nói với cô: "Ôn Dã, chúng ta kết hôn đi."

Ôn Dã nghe vậy cũng cảm thấy buồn cười, quay đầu không tin nhìn anh, "Anh bị bệnh sao, hai chúng ta sao lại kết hôn?"

"Ôn Dã, em không thích anh sao? Anh thích em. Hôm qua hai chúng ta đã quan hệ rồi. Sao không kết hôn?"

Anh không biết Ôn Dã cũng thích anh, nhưng có người nói với anh trong buổi họp lớp ngày hôm qua rằng Ôn Dã cũng thích anh mười năm rồi từ hồi cấp ba lận.

anh ấy không hề biết chuyện này.

Anh chưa bao giờ biết điều đó và cứ cho rằng hai người họ là bạn tốt của nhau, vì vậy anh cảm thấy có lỗi khi để cô ấy thích anh ấy suốt mười năm, và anh ấy không có bạn gái trong hai năm qua.m., Anh ấy đã nghe cuộc nói chuyện của Ôn Dã và Cận Việt Việt ngày hôm qua, và biết rằng Ôn Dã cũng thích anh ấy.

Cho nên anh nghĩ, dù sao Ôn Dã cũng thích anh, hơn nữa gia đình giục cưới, cho nên anh mới ở bên Ôn Dã, cũng coi như là để bù đắp tội lỗi vì để Ôn Dã thích anh nhiều năm như vậy.

Anh cảm thấy sau này nếu thật sự cùng với một số người không quen biết do gia đình giới thiệu, anh cũng có thể kết hôn với Ôn Dã.

Hai người đã là bạn tốt của nhau trong ba năm trước đó,nên gia đình Từ Hoài Khoan biết Ôn Dã và họ không từ chối Ôn Dã làm dâu của họ.

Nên mới có sự việc xảy ra ngày hôm qua như vậy, cả hai đều chìm vào giấc ngủ, rồi lại ở bên nhau tự nhiên, anh vốn dĩ muốn ngủ thϊếp đi, hôm sau nói với cô là anh phụ trách hôn lễ, nhưng anh đã để mất cơ hội vì cô đã bỏ đi từ sớm.

Ôn Dã cũng cười vài lần khi nghe anh nói câu này: "Anh nghe tin đồn em thích anh ở đâu vậy? Em thích anh từ khi nào? Hơn nữa, đừng tưởng rằng em không biết tại sao bạn gái của anh lại chia tay với anh,chính là bởi vì kĩ năng giường chiếu của anh quá kém , anh còn muốn kết hôn với em sao? Anh với em không oán không thù , anh lại làm hại cả đời em!”

Từ Hoài Khoan nge cô ấy nói như vậy sắc mặt biến đổi: “ em nói anh cái gì không được?”

Ôn Dã thở dài một tiếng rồi đáp : “ nãy giờ em đã nói như vậy còn chưa rõ ràng sao , không phải vì tình cảm bạn bè cho nên mới không đành lòng đã kích anh. Em biết, anh và bạn gái cũ chia tay vì kĩ năng giường chiếu của anh quá yếu , hôm qua em đã trải nghiệm rồi , thật sự rất tệ”

Ôn Dã xem bộ dạng anh ấy cứng đờ ra không nhúc nhích thì chuẩn bị đi vào, đột nhiên Từ Hoài Khoan xông tới nhấc bổng cô lên dùng chân đóng cửa lại , đem Ôn Dã vứt lên giường , rồi nhào tới đè lên bắt đầu cởϊ áσ ra

Ôn Dã cảm thấy anh ta có tật xấu đã đè cô ấy lên giường roi còn cởϊ qυầи áo ra.

Anh đè chặt cô xuống giường cởi đồ anh quăng xuống đất sau đó kéo quần cô xuống và nói : “ Ôn Dã, hôm qua anh đã say và sai lầm, hôm nay anh sẽ cho em thấy e sai ở đâu cho e biết kêu rên như thế nào”

Ôn Dã giãy giụa nhưng anh ta khôg buông anh ta cởϊ qυầи cô ra tới chiếc qυầи ɭóŧ ra để lộ âʍ ɦộ ra cho anh nhìn ngắm.

Ôn Dã còn chưa kịp giãy giụa , anh ta liền sờ vào âʍ ɦộ nào dùng tay mở âʍ ɦộ nàng ra để nhìn cho kĩ hơn bên trong.