một ngày sau khi kết hôn.
Lục Nhiễu thực sự không chịu nổi Cận Nam Dữ , hôm nay vừa dậy đi làm đã bị Cận Nam Dữ lên giường.
Sau đó anh trực tiếp vén váy cô lên , chạm vào cặp đùi mịn màng và tiểu huyệt của cô cách lớp qυầи ɭóŧ, hỏi: " bảo bối , hôm nay muốn đi làm sao ?"
Lục Nhiễu nghĩ thầm hôm nay thứ hai ai không đi làm, còn tưởng muốn tới sờ đùi, hôm nay cô có cuộc họp quan trọng nên không thể đến muộn, cô muốn đá anh đi , nhưng anh nắm chặt lấy chân cô.
Cận Nam Dữ nắm lấy chân cô, thân thể đến gần tiểu huyệt của cô , qυầи ɭóŧ ren của cô vẫn chưa được cởi ra, anh ngửi chính giữa qυầи ɭóŧ của cô rồi cười nói: " bảo bối , thật tao , anh mới sờ đùi thôi mà đã chảy nước da^ʍ rồi , còn có mùi tao như vậy ”.
Cô đã được anh huấn luyện trong vài năm qua nên ngay cả khi anh chạm vào đùi cô cũng nhạy cảm như vậy.
Cô không muốn gây náo loạn với anh, "Cận Nam Dữ , để em đi. Hôm nay em có cuộc họp quan trọng. Em phải đi họp."
Cận Nam Dữ nghe vậy gật đầu, sau đó thích thú đi tới mở chiếc tủ bên cạnh lấy ra một quả trứng rung bên trong, sau đó không cởi hẳn qυầи ɭóŧ của Lục Nhiễu mà chỉ cởi một nửa, sau đó anh mở tiểu học huyệt của cô và nhét trứng rung vào trong.
Lục Nhiễu đột nhiên bị nhét trứng rung này vào người, sợ tới mức ngồi bật dậy, túm lấy tay anh, mặc qυầи ɭóŧ vào, Cận Nam Dữ hỏi cô: " hôm nay bảo bối có cuộc họp quan trọng như vậy nên mang trứng rung đi họp , anh muốn xem em có thể đạt cao trào bao nhiêu lần, chắc chắn nó rất thú vị."
"Cận Nam Dữ , anh chơi vừa phải thôi. Hôm nay em thực sự có cuộc họp rất quan trọng. Nếu bị phát hiện em phải làm sao đây?"
Lục Nhiễu thực sự bội phục kiểu gây sự vô cớ của anh , cô vươn tay muốn đem trứng rung lấy ra.
Cận Nam Dữ nắm lấy tay cô không cho phép cô cử động, "Không sao cả, cái này không có tiếng , sẽ không ai nghe thấy, chỉ cần em chịu đựng thì sẽ không sao đâu, rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ . Bảo bối chắc chắn sẽ chảy rất nhiều nước . Qυầи ɭóŧ của em sẽ đầy nước. Khi vừa trở về chồng có thể thao em , chỉ cần vén váy lên là đút côn ŧᏂịŧ vào. "
Lục Nhiễu: "..."
Lục Nhiễu không còn cách nào khác, bỏ vào trong để tắm rửa, sau đó trang điểm, bất quá anh khong khởi động trứng rung nên cũng thấy bình thường , chỉ là cảm thấy hơi lạ vì bị nhét trứng rung vào bên dưới. Chỉ có thể chọn một chiếc váy dài, sợ nước chảy ra sẽ bị nhìn thấy.
Cô mặc quần áo rồi Cận Nam Dữ chở cô đi làm, chuẩn bị xuống xe thì đè đầu hôn cô nói: "vợ à hôm nay phải đạt nhiều kɧoáı ©ảʍ một chút , như vậy khi em quay về chồng mới thao em được."
Lục Nhiễu không thèm phản ứng với anh , buông lỏng tay anh ra rồi cầm túi đi vào công ty.
Khi cô đến công ty, cô thấy rằng vật dưới mình rung lên.
Tiếp theo là một rung động nhẹ với tần số nhỏ. Cô chợt giật mình vì cú sốc như vậy, phải vịn vào bức tường bên cạnh để tránh rêи ɾỉ ra tiếng, may mà lúc này không có đồng nghiệp, cũng không có ai nhìn thấy cô.
Cô quên rằng trứng rung này có thể được điều khiển từ xa, điều khiển từ xa phải ở trên tay Cận Nam Dữ.
Cô cố gắng chịu đựng sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này. Khi cô đi lại trứng rung đang chuyển động và rung lên, điều này thực sự có thể sinh ra kɧoáı ©ảʍ thật tuyệt vời.
Tiểu huyệt bị nó làm cho sảng , cô đã có thể cảm nhận được nước của cô đang chảy ra nên cô cố chịu đựng.
Cô đi lên cũng không dám ngồi xuống, vì sợ nước làm ướt váy, nên cô đã trực tiếp gọi người mở cuộc họp khi đi lên.
Vốn dĩ cô còn có thể chịu đựng được, nhưng đột nhiên trứng rung trong tiểu huyệt tăng lên tần suất rung lên nhanh chóng, rung động quá nhanh, Lục Nhiễu không nhịn được kêu lên một tiếng "A".
Trợ lý ở bên nhìn cô không khỏe, tốt bụng ôm lấy cô hỏi: "Giám đốc không sao chứ?"
Lục Nhiễu mặt đỏ bừng, chịu đựng kɧoáı ©ảʍ lắc đầu : "Không sao đâu, đừng lo lắng, chỉ là tôi bị trẹo chân thôi."
Trong khoảng thời gian tiếp theo, tiểu huyệt của cô rung lên nhanh chóng, cô đã kiềm chế bản thân để nói với đồng nghiệp của mình về kế hoạch nội dung.
Trong khoảng thời gian này, cô đã cao trào một lần, cô cảm thấy giống như có ánh sáng trắng loé lên , thật chưa thoát khỏi kɧoáı ©ảʍ này.
Cuộc họp này đặc biệt dày vò, cuối cùng cũng kết thúc, cô vội vàng vào phòng tollet xem tình hình, định lấy trứng rung ra, không thể đợi được nữa, sẽ thống khổ chết mất.
Cô đi vào khóa nhà vệ sinh, vén váy lên, nhìn chiếc qυầи ɭóŧ màu đen đã bị ngâm trong vũng nước, cúi đầu ngửi thấy mùi thật tao.
Cô định cởϊ qυầи lót và lấy máʏ яυиɠ ra, nhưng cảnh báo WeChat vang lên trên điện thoại di động, cô cầm lên và thấy đó là Cận Nam Dữ.
【Bảo bối có phải chảy rất nhiều nước không? Hãy chạm vào nó và chụp hình tiểu bức cho chồng xem . Xem có nhiều nước không?]
Vốn dĩ cô muốn lấy nó ra, nhưng nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của Cận Nam Dữ , cô không chịu nổi , không thể cứ để mình cô khó chịu như vậy được.
Nghĩ đến điều gì đó, Lục Nhiễu ngồi trên bồn cầu, cởϊ qυầи lót ra, sau đó camera chụp ảnh tiểu huyệt rồi gửi cho anh xem.
[Chồng ơi, tiểu huyệt của em ra nhiều nước, nó thấm ướt cả qυầи ɭóŧ của em, có mùi vị tao , anh có muốn liếʍ không , liếʍ hết nước cho em không ?】
Thật khó chịu, nhưng cô không thể để mình mình khó chịu được
Cô khong tin Cận Nam Dữ có thể kìm lòng khi nhìn thấy bức ảnh này.
Cận Nam Dữ nhận được tin nhắn trả lời, nhấp vào bức ảnh và ngay lập tức hạ thân cương cứng sau khi nhìn thấy nó.
Anh nhìn đến đỏ cả mắt lên, còn chưa kịp phản ứng thì một bức ảnh khác đã gửi tới, hình ảnh bàn tay Lục Nhiễu vuốt ve tao bức của mình, kèm một dòng tin nhắn: "Ngứa quá, em rất muốn một đồ vật nào thật thô to cắm vào, có rất nhiều nước, tay em bây giờ đầy nước da^ʍ , mùi rất tao."
Sau khi Lục Nhiễu gửi nó đi, cô mỉm cười với WeChat, nhưng điện thoại đổ chuông vào giây tiếp theo, nó được gọi tới bởi Cận Nam Dữ
Lục Nhiễu trầm ngâm một hồi rồi trả lời.
Giọng điệu nhẫn nhịn của Cận Nam Dữ nói với cô một cách tức giận, "Tao hóa , mặc qυầи ɭóŧ vào, mau chạy nhanh xuống dưới cho anh."
Lục Nhiễu nghe xong liền biết anh đi không xa, còn ở gần công ty. Cố tình giả vờ như không biết gì, anh hỏi: "Tại sao?"
giọng điệu Cận Nam Dữ không thể kiềm chế được nữa, anh vội vàng nói với cô: "tiểu huyệt của em không ngứa sao? Không phải chảy cả nước da^ʍ ra khắp nơi rồi sao? Không cần anh trai thao em sao? Đi xuống đi, nhanh lên anh cho em thỏa mãn, côn ŧᏂịŧ bự đâm lút cán trong tiểu huyệt em, làm em sướиɠ phát điên lên ! ”.
Lục Nhiễu chỉnh đốn anh đã đạt được, cho nên không xuống giải quyết cho anh , chính là muốn khó chịu chết anh. Lục Nhiễu trả lời: " anh có thể tự giải quyết nó mà , tạm biệt."
Sau khi Lục Nhiễu trả lời WeChat xong , cô lấy trứng rung bên trong ra và chuẩn bị đi ra ngoài.
Ngay khi cô vừa mở cửa định đi ra ngoài, không biết Cận Nam Dữ đã xuất hiện trong tollet từ lúc nào.
Cận Nam Dữ tức giận lao về phía cô, trước khi cô kịp phản ứng, anh đã kéo cô vào nhà vệ sinh và khóa cửa lại.
Lục Nhiễu biết không ổn khi thấy anh hung hăng như vậy, chưa kịp nói thì Cận Nam Dữ đã không thể chịu đựng được nữa, đẩy cô vào phòng tollet và ngồi xuống, khi Lục Nhiễu đang ngồi thì Cận Nam Dữ trực tiếp nanh hai chân của cô ra . Sau đó anh vén váy cô lên, dùng tay thăm dò tiểu huyệt của cô , chiếc qυầи ɭóŧ đã ướt thật rồi. "Thật ướt, chiếc qυầи ɭóŧ ướt đẫm như vậy. Mặc có khó chịu không?"
Lục Nhiễu nhẹ nhàng gật đầu , anh chạm vào cảm giác thật ngứa ngáy "Thật khó chịu, thật ngứa, cả ngày hôm nay em đều nghĩ về anh"
Cận Nam Dữ nghe vậy liền cởϊ qυầи lót, đưa lên chóp mũi ngửi, "Thật sự là có mùi tao hóa."
Cận Nam Dữ để qυầи ɭóŧ sang một bên và véo đùi cô một cách tức giận sau khi thấy tiểu huyệt của cô đã mất trứng rung: "tao hóa, ai cho phép lấy trứng rung ra, đút vào ngay lập tức."
Lục Nhiễu không còn cách nào khác, đành đặt quả trứng đang nhảy vào tay mình, trước mặt Cận Nam Dữ , vạch hai bên mép tiểu huyệt ra , nhét nó vào lần nữa. tần số dao động rất lớn.
...