Thích Bị Anh Làm

Chương 4

Lục Nhiễu không biết phải trả lời như thế nào vho tốt , không thể nói với anh rằng đây là điều mà em gái anh muốn, nếu không anh nhất định sẽ tìm Quan Quan tính sổ.

Cận Nam Dữ không cho phép em gái quan hệ với bạn trai khi đang học, nếu phát hiện ra em gái mình muốn quan hệ với bạn trai khi đang học thì chắc chắn sẽ bị mắng cho đến chết và không cấp tiền tiêu vặt cho Quan Quan nữa, Lục Nhiễu không thể phản bội Cận Quan Quan.

Khi Cận Nam Dữ học năm thứ ba trung học, anh đã quan hệ tìиɧ ɖu͙© với Lam Âm nhưng anh ta không để cho em gái mình làʍ t̠ìиɦ sớm với bạn trai của cô ấy.

Nhưng ngẫm lại , khi hai người họ còn học đại học, họ cũng không làʍ t̠ìиɦ ít hơn. Lần đầu tiên giữa hai người bọn họ là vào năm cấp hai, sau khi làʍ t̠ìиɦ được với nhau , Cận Nam Dữ thường gọi cô ra để thuê phòng . Thời điểm vào cuối tuần , anh lại rủ cô vào khách sạn thuê phòng .Tình hình rất quyết liệt , cô đã hai ngày không ra khỏi khách sạn, khi bước ra thì chân cô run lên, run đến không đi được.

Tất cả những người bạn cùng phòng của cô đều biết rằng cô va bạn trai tình cảm rất tốt.

Nhưng họ đâu có biết , đó không phải là bạn trai, chỉ là bạn tình trên giường của anh ấy.

Sau đó, Lục Nhiễu chọn một quả trứng rung , đặt điện thoại lên bàn với khuôn mặt đỏ bừng không thể giải thích được.

Cô cảm thấy rằng cây gậy điện chỉ là một cây gậy, Cận Nam Dữ đã có một cây gậy, vì vậy cô muốn thử trải nghiệm trứng rung.

Cận Quan Quan đã từng nói với cô rằng trước khi quan hệ với bạn trai, cô ấy đã bị bạn trai nhét trứng nhảy vào người, và những quả trứng nhảy rung trong người cô ấy rất sướиɠ.

...

Chiều hôm sau Lục Nhiễu tan làm, cô nhanh chóng trở về nhà Cận Nam Dữ , nhà anh ở biệt thự bên kia , mua cách đây 3 năm, cô vừa tốt nghiệp đại học, đang tìm việc thuê nhà. Cận Nam Dữ đã trực tiếp mua biệt thự và yêu cầu cô dọn đến ở cùng anh, nói là lam vậy để thuận tiện.

Lúc đó cô không biết thế nào là thuận tiện, cho đến khi ngày đầu tiên cô dọn đến để bị anh thao lộng ở phòng bếp , trong phòng bếp toàn la nước da^ʍ , cô mới biết việc anh làm là thuận tiện là gì.

Cô đã ở ngôi nhà này đã ba năm, bây giờ phải rời đi, thật sự là luyến tiếc.

Sau khi cô theo Cận Nam Dữ , như một người phụ nữ tốt của gia đình , cô chăm sóc, nấu thức ăn hàng ngày cho anh , dọn dẹp cho anh và giặt quần áo.

Thật tiếc vì cô đã làm nhiều như vậy nhưng vẫn không thể khiến Cận Nam Dữ thích mình , khi Lam Âm quay lại thì cô phải trả lại tất cả cho Lam Âm .

Sau khi bước vào cửa và thay dép ở lối vào, cô đi lên tầng trên tủ quần áo trong phòng ngủ của Cận Nam Dữ và lấy ra chiếc vali mà cô đã để ở tầng dưới cùng. Sau đó cho tất cả quần áo của mình vào vali.

Sau đó đi vào phòng tắm và lấy tất cả các sản phẩm chăm sóc da của mình từ bồn rửa mặt.

Hiện tại cô đã thu dọn mọi thứ, lúc đi cô mang theo vali, không cần thu dọn đồ đạc, cô nghĩ rằng mình sẽ không ở đây quá hai ba ngày.

Cô nhìn vào thời gian, ước tính Cận Nam Dữ sẽ chia tay cô khi anh quay về và bảo cô ra khỏi nhà, bà chủ thực sự, Lam Âm đã quay trở lại.

Sau khi mang các sản phẩm chăm sóc da của mình đi, cô thấy bồn rửa mặt trống rỗng.

Thật là bồn rửa mặt này là tất cả các sản phẩm chăm sóc da của cô . Một số ít là sữa rửa mặt của Cận Nam Dữ và những thứ tương tự được đặt ở góc xa. So với những sản phẩm chăm sóc da này của cô , nó ít và đơn giản.

Lục Nhiễu vừa lấy những sản phẩm dưỡng da này, đang muốn cất vào vali thì nghe thấy tiếng mở cửa. Cô ngạc nhiên, Cận Nam Dữ về sớm vậy sao?

Đã gặp lại bạn gái cũng chia tay bạn gái trong nhiều năm vậy. Nói như thế nào cũng phải giống tiểu biết thắng tân hôn chứ ? Hơn nữa phải lau súng cướp cò , anh phải đến khách sạn để bắn một phát rồi mới quay về , anh lần nà bắn pháo có phải nhanh quá không .

Chẳng lẽ đưa luôn Lam Âm về nhà cho nó kí©ɧ ŧɧí©ɧ?

Anh thật là muốn như vậy cũng trước tiên cùng cô nói một tiếng a, đồ vật cô còn để ở khắp nơi.

Cô vẫn chưa đóng gói xong.

Lục Nhiễu vội vàng thu dọn, để không bị Lam Âm nhìn thấy, cô nhìn thấy qυầи ɭóŧ của mình vẫn đang phơi trên ban công, vì vậy cô vội vàng đi tới lấy qυầи ɭóŧ của mình , vừa lúc cô đang giở xong ra ngoài liền nhìn thấy. Cửa phòng ngủ mở ra, Cận Nam Dữ bước vào. Thấy cô đang xếp đồ vào vali, nghi ngờ nhìn chằm chằm xuống đất hỏi cô: "Em đi công tác à?"

Lục Nhiễu cất qυầи ɭóŧ vào trong vali, đóng vali lại, nhìn về phía sau hỏi: "Người đâu?"

CẬN Nam Dữ càng thêm cau mày khi nghe điều này, và quay lại nhìn phía sau cô : "Ai?"

Lục Nhiễu sửng sốt, kinh ngạc hỏi hắn: "em không phải nói anh đến sân bay đón người sao? Anh Không phải đón người sao? Hiện tại mới sắp sáu giờ, sao anh còn chưa tới sân bay." ? "

Cận Nam Dữ ném chiếc chìa khóa trong tay xuống bàn, lạnh giọng nói: "Tôi nhờ trợ lý đón."

Lục Nhiễu: "..." Đồ ngu! ! Lục Nhiễu thực sự rất tức giận hắn, kêu trợ lý của mình đi đón , bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, nếu như tự anh đón lấy, chính mình đã tạo cơ hội cho cả hai người, Lam Âm liền như vậy xuất hiện ở trước mặt hắn. Hai người có một cuộc hội ngộ! ! ! Không phải sẽ thành công ở bên nhau sao?

Cô quan tâm đến hai người bọn họ như vậy, kết quả bị cái này đại ngốc tử lãng phí cơ hội.

"Anh nhờ trợ lý đến đón cái gì? Anh tự đi đón chứ . Mau tranh thủ lúc này đi. Có thể máy bay sẽ bị hoãn hay sao đó." Lục Nhiễu thực sự lo lắng cho hai người, đẩy anh ta đi ra ngoài.

Cận Nam Dữ cảm thấy cô có gì đó không ổn nên nắm lấy tay cô, hỏi: "Lục Nhiễu, em làm cái trò gì vậy? Em kêu anh đón là ai vậy? Sao cứ Lo lắng quá lên như vậy ."

Còn có thể đón ai khác, tất nhiên, đón bạn gái của anh rồi ! Rốt cuộc cô không thể nói cho Cận Nam Dữ biết, cô muốn làm anh bất ngờ.

Lục Nhiễu không nói.

Thấy cô không nói, Cận Nam Dữ nắm tay cô đi ra ngoài, "Nếu không nói, anh là người không quan trọng. Chúng ta đi ăn cơm đi."

Anh còn muốn đi ăn nữa, anh sẽ nuốt trôi sao ? Anh đã lãng phí cơ hội tốt như vậy.

Lục Nhiễu không còn cách nào khác, liền bị hắn kéo đi ăn cơm.

Cận Nam Dữ đưa cô đến một nhà hàng nổi tiếng mà trước đây cô luôn muốn đến. Trong khi cả hai đang xếp hàng bên ngoài, Lục Nhiễu nhận được một tin nhắn từ Lam Âm.

【Ân! Tớ đã đến nơi an toàn, tớ đã về đến khách sạn, ctớ thực sự yêu cầu cậu đón tớ, nhưng cậu đã nói với Cận Nam Dữ , anh ấy đặc biệt cử một trợ lý đến đây, thật là quá đáng. Tớ muốn gặp cậu , nhưng cậu đã nói với Cận Nam Dữ ! Tớ vốn dĩ muốn lẻn đến nhà anh ấy và cho anh ấy một bất ngờ, nhưng bây giờ anh ấy biết rằng tớ đã trở lại, không có gì ngạc nhiên nữa ! 】

Lục Nhiễu mừng rỡ khi nói cho Cận Nam Dữ biết, nếu không Lam Âm thật sự xuất hiện trong nhà anh, nhìn thấy hai người bọn họ cùng nhau, cô nhất định sẽ bị đánh chết!

Lục Nhiễu vẫn còn may mắn, một tin nhắn lại đến: [Lục Nhiễu , cậu cho tớ WeChat của Cận Nam Dữ . Tớ đã cãi nhau với anh ấy trước đó và xóa WeChat của anh ấy. Tớ muốn thêm anh ấy bây giờ, cậu có mà đúng không? 】

Thấy vậy, Lục Nhiễu vội vàng mở trang WeChat của Cận Nam Dữ ra, thở phào nhẹ nhõm, may mà những người kinh doanh như anh không đăng trạng thái , cho nên trạng thái của anh cũng không có dấu vết của cô, cũng không có chuyện cô từng xuất hiện.

Nhưng nghĩ lại sau này, cô thấy buồn cười, làm sao mà Cận Nam Dữ lại có thể đăng bất cứ thứ gì về cô chứ?

Rốt cuộc, cô không phải là bạn gái, vì vậy không cần phải nói với cả thế giới bằng cách đăng lên vòng kết bạn.

Cô nhấp vào WeChat của Lam Âm và đẩy danh thϊếp của Cận Nam Dữ qua .

Ngay khi cô định đặt điện thoại xuống, cô nhìn thấy Lam Âm hỏi cô : [Cô gái này là ai? 】

Lục Nhiễu liếc nhìn bức ảnh cô ấy gửi qua , bức ảnh là hình ảnh chụp đầu giường, một người phụ nữ đang ngủ trên một chiếc gối, nhưng chiếc chăn bông đã che kín người nên cô không nhìn rõ mặt, chỉ có tóc mái, che măt , che cả phần trán . Tóc vương vãi trên gối, sau một đêm ngủ dậy, tóc tai rối xù , một chùm tóc mái ở giữa bay lên không trung.

Cô nhận ra đầu giường, đó không phải là giường của Cận Nam Dữ sao? Tóc mái và tóc đen của người phụ nữ này rõ ràng là của cô ! !

Cô ngủ lúc nào mà bị chụp ảnh bí mật? Cô nhấp lại vào hình đại diện WeChat của Cận Nam Dữ và thấy rằng hình đại diện của anh ấy là hình này.

Anh ấy thực sự đã sử dụng ảnh của cô làm ảnh đại diện WeChat của mình? Còn tấm ảnh này cũng lâu rồi, cô chưa từng bấm vào còn tưởng là ảnh từ trên mạng, nhưng bây giờ hình như là của chính mình!

...