Cừu Luyến Quân

Chương 17: Không vừa ý hắn

Lúc nàng tỉnh lại, sáng đã sáng, Hách Thiên Kình đã không còn ở trong phòng, nàng ngửi được mùi vị tanh hôi, truyền ra từ trên người mình......

Phủ thêm xiêm y đặt ở bên giường, chịu đựng hạ thân đau đớn, nàng chậm rãi rời khỏi phòng.

Đi vào một gian phòng khác, đây là nơi nàng hầu hạ cho nữ tử Hách Thiên Kình đã lâm hạnh, nhưng không ai sẽ hầu hạ nàng.

Nàng cởi xiêm y, lấy khăn cẩn thận chà lau toàn thân, cho khi không còn một tia mùi vị nào.

Rồi sau đó, nàng thống khổ nuốt xuống chua sót, mở rộng hai chân, ngón tay lấy thuốc mỡ, đi vào miệng huyệt sưng to đau đớn, lại nghĩ tới cảm giác đêm qua bị hắn hung hăng giữ lấy...... Trái tim lại đau đớn! Thật sự đau đớn......

Nàng ôm chặt đầu gối bó thành một đoàn, rơi lệ đầy mặt cũng không dám khóc thành tiếng......

Thật lâu sau đó, cuối cùng nàng mới đè nén xuống cảm xúc, thay quần áo sạch sẽ, nàng nấu canh tránh thai, uống xong.

Buổi tối, Hách Thiên Kình trở lại tẩm cung, Sở Nguyệt Hà nhìn thân ảnh cao lớn do dự . Hạ thân còn đau đớn, nàng không biết có thể lại một lần nữa thừa nhận hắn hay không...... Nhưng phải lấy được sủng ái cùng tín nhiệm của hắn.” Vương......”

Hách Thiên Kình nghiêng mặt nhìn nàng.” Sao vậy? Đêm nay ngươi cũng muốn sao?” ngữ khí khinh miệt.

“......” Nàng không thể tin được chính mình cư nhiên trở thành nữ tử hạ lưu .

Hắn tiến lên, nâng cằm của nàng lên, cười lạnh.” Ta không tin ngươi.” còn nói:” Gọi Khinh La lại đây.” đi nhanh bước vào trong phòng ngủ.

Hắn không tin tưởng nàng! Lời này đâm mạnh vào trái tim Sở Nguyệt Hà, hắn đã nhìn ra? Nhìn ra nàng thầm muốn báo thù?

Trong mắt nàng biểu lộ đau thương, xoay người, hướng ra phía ngoài đầu truyền ý chỉ của Vương gọi Khinh La tối nay thị tẩm.

Khinh La tiến vào tẩm cung, khinh thường trừng mắt nhìn nàng một cái, càng cố ý va vào nàng, làm cho nàng té ngã. Nàng ta cười cợt, đi vào phòng.

Bị ngã sưng đầu gối, nhưng không ảnh hưởng được tính mạng , nàng bò lên đứng ở ngoài cửa, bên trong rêи ɾỉ cao vυ't từng tiếng truyền vào tai......

Khôi phục những ngày như xưa, nàng lên không được giường Hách Thiên Kình, chỉ có thể làm nô tỳ hầu hạ nữ nhân thị tẩm.

“ Tiểu thư......” Nghe thấy tiếng gọi to bên ngoài tẩm cung, nàng đi ra ngoài, thấy Thải Phù.

“ Thải Phù!” Tiến lên gắt gao ôm chặt nàng ấy.

Phát hiện có người đi tới, hai người chạy nhanh trốn vào trong tẩm cung Lược Vương.

“ Tiểu thư, vài ngày không thấy , ngài có khỏe không?” Thải Phù nắm chặt tay nàng hỏi.

Thấy người quen, Sở Nguyệt Hà đầy bụng ủy khuất nhất thời không nhịn được, nước mắt thấm ướt hốc mắt.

“ Tiểu thư......” Không biết nên an ủi cái gì. Ánh mắt Thải Phù lại hướng vào bên trong.

Sở Nguyệt Hà không thể nói ra cảm thụ phức tạp trong lòng, chỉ có thể lẳng lặng rơi lệ.

“ Tiểu thư...... Vương khi dễ ngài sao?”

Nàng không trả lời, chính là nước mắt không ngừng chảy xuống.

“ Vương...... Không ở đây?” lại hỏi.

Sở Nguyệt Hà rơi lệ lắc đầu.

Thải Phù thở dài, nhưng xem ra lại giống thất vọng.

Thân ảnh cao lớn đột nhiên bao phủ hai người, vừa thấy đúng là Hách Thiên Kình!

“ Thực xin lỗi! Là lỗi của ta! Thỉnh Vương tha cho Thải Phù.” Sở Nguyệt Hà sợ Thải Phù bị trừng phạt, chạy nhanh quỳ xuống cầu xin tha thứ.

“Tẩm cung Lược Vương người bình thường nói đến là đến! Nói đi là đi!” khẩu khí nghiêm khắc, nhìn chằm chằm Thải Phù đang cúi đầu.

“ Người đâu! Kéo ra ngoài chém!”

Nghe thấy mệnh lệnh, hai vị thị vệ vọt vào bắt lấy Thải Phù.

“ Đừng! Van cầu ngươi!” Sở Nguyệt Hà lo lắng ôm lấy đùi hắn cầu xin tha thứ.

Hách Thiên Kình biểu tình lãnh khốc, giống như pho tượng không bị dao động.

“ Vương! Tha cho Thải Phù! Tha cho Thải Phù!” Thải Phù sợ tới mức khóc lóc kêu cầu xin tha.

Hắn ánh mắt lạnh như băng nhìn vào Thải Phù, nhưng lại phát hiện trong mắt nàng biểu cảm tính ái dị thường, suy tư một chút, hắn cười lạnh, thay đổi quyết định.

“ Chờ chút.” nâng cằm Thải Phù lên hỏi:” Bao nhiêu tuổi ?”

“ Mười...... Mười bốn.” nàng cảm thấy tim đập thật nhanh.

“ Ngươi thích ta? Ân?”

Câu hỏi của hắn làm cho Sở Nguyệt Hà quỳ trên mặt đất kinh ngạc mở to mắt.

“ Vâng.” Thải Phù thẹn thùng gật đầu.

“ Đêm nay, cho ngươi thị tẩm.” nói xong hắn cười to, đi vào bên trong.

Sở Nguyệt Hà khó có thể tin nhìn Thải Phù, nhưng lại thấy trên mặt hắn thắng lợi tươi cười?!

Buổi tối, Thải Phù đã trang điểm xinh đẹp e lệ tiến vào trong phòng.

Hách Thiên Kình ngẩng đầu nhìn nàng, nét mặt biểu lộ cười lạnh.” Bảo Sở Nguyệt Hà cũng tiến vào.”

“ Vương, này......” Chẳng lẽ muốn cho nàng ở bên cạnh làm khán giả sao?

“ Nàng cần học tập, kêu nàng tiến vào!”

Thải Phù trong mắt tràn ngập ghen tỵ, to tiếng kêu Sở Nguyệt Hà.

Sở Nguyệt Hà tiến vào bên trong, khó khăn đứng ở một bên. Bằng hữu duy nhất của nàng, đồng hương duy nhất còn lại mà nàng tin tưởng, Thải Phù, thế nhưng lại yêu kẻ địch diệt quốc! Trong lòng càng thêm bi thương, nàng khổ không nói nổi......

“ Nhìn cho kỹ vào! Nhìn xem nữ tử khác biểu hiện như thế nào.” Nói xong một phen ôm lấy Thải Phù, cho nàng ngồi ở trong lòng hắn, mà bàn tay to cởi bỏ quần áo toàn thân nàng.

Thân thể mười bốn tuổi quá mức non nớt, cũng đã đầy đủ điều kiện cơ bản của một nữ nhân.