Cừu Luyến Quân

Chương 14: Muốn chạy?

Hắn cũng không tin nàng, trong đôi mắt mềm mại kia vẫn là linh hồn kiêu ngạo, nhưng hắn xác thực khát vọng thân thể của nàng.

Hách Thiên Kình ngồi vào cạnh giường, lấy tư thái bá chủ nhìn nàng.

Sở Nguyệt Hà cố gắng che dấu khẩn trương trong lòng, lại vẫn có vẻ chân tay luống cuống.

“ Ngươi cứ như vậy muốn ta cần ngươi?” muốn câu dẫn hắn, nàng không khỏi quá mức ngây ngô.

“ Ta......” Sắc dụ là sách lược duy nhất, nhưng nàng thật sự không biết nên làm sao.

“ Cởϊ qυầи áo của ngươi.” Khẩu khí vẫn như cũ lạnh như băng.

Nàng do dự một chút, run run tay, cởi bỏ vạt áo, rút áo khoác đi, tay nhỏ bé lại run run cởi bỏ dây yếm sau lưng, hiện tại, trên thân thể của nàng chỉ còn một kiện tiết khố .

“ Cởi.” Trong mắt hắn rực cháy.

Ở trong lòng nàng giãy dụa lần cuối, nhắm mắt lại, chậm rãi cởi ra tiết khố, cơ thể hoàn toàn lõα ɭồ .

Đôi mắt chứa đầy du͙© vọиɠ của hắn nhìn chằm chằm thân thể nàng, theo bản năng nàng kẹp chặt chân, hai tay che trước ngực.

“ Lại đây, cởϊ qυầи áo của ta.”

Sở Nguyệt Hà chậm rãi đi đến trước mặt hắn, tay nhỏ bé run run vì hắn gỡ nút thắt, cởϊ áσ hắn ra, l*иg ngực rộng lớn màu đồng làm cho nàng không tự chủ đỏ mặt, động tác của nàng trở nên chậm chạp.

Kiều nhũ của nàng ngay trước mắt, đôi tuyết trắng non mềm làm cho hắn muốn ngậm vào thật sâu mà cắn nuốt......

Hắn nhẫn nhịn tìиɧ ɖu͙© sắp bùng nổ, lẳng lặng quan sát biểu tình biến hóa rất nhỏ của nàng.

Tiếp theo nàng ngồi xổm xuống, sợ hãi cởϊ qυầи hắn, du͙© vọиɠ sôi sục lập tức nhảy ra!

Nàng sợ tới mức hít vào một hơi, mắt trừng lớn nhìn vào nó. Lúc trước chính là đồ vật tráng kiện này đả thương nàng? Nó thậm chí so với cánh tay của nàng còn tráng kiện hơn!

Cho dù nàng không có kỹ xảo thuần thục kɧıêυ ҡɧí©ɧ, nhưng phản ứng trực tiếp kinh ngạc cũng đủ làm cho hắn hưng phấn.” Lên giường.”

Sở Nguyệt Hà gian nan lên giường, ôm quanh cơ thể ngồi ở trên giường không biết làm sao.

Hách Thiên Kình cười lạnh, vươn tay bắt lấy một chân nàng hướng về phía hắn.

“ A!” nàng kinh hô, ngã nằm trên giường.

Thân hình cường tráng của Hách Thiên Kình chen vào hai chân của nàng, khiến cho nàng giang rộng chân. Tư thế này làm cho nàng cảm giác nhục nhã, nhịn không được nghiêng đầu.

“ Muốn chạy trốn sao?” nghiêng mặt lại, tinh tế nhìn thật kỹ khuôn mặt tuyệt mỹ không tỳ vết.

Sở Nguyệt Hà nhìn phía hắn, nàng chưa từng nhìn kỹ hắn như thế...... Mũi cao thẳng, bạc môi, hai mắt hẹp dài.

Đôi đồng tử thâm thúy cùng đường nét góc cạnh, kỳ thật bộ dạng hắn rất đẹp. Nếu hắn không phải kẻ địch của nàng, nếu hắn không phải tàn khốc vô tình như vậy, nàng có lẽ sẽ yêu hắn......

Nhìn kỹ hồi lâu, Hách Thiên Kình mới cúi đầu hôn lấy môi nàng, lần này hắn phi thường có kiên nhẫn, dùng lời lẽ chậm rãi kɧıêυ ҡɧí©ɧ nàng......

Thở không nổi! Sở Nguyệt Hà bị bắt đáp trả nụ hôn, lại phát hiện thiếu không khí ngoại trừ làm cho nàng choáng váng đầu óc, còn có một loại cảm giác khác khó miêu tả bằng lời?

Rất lâu sau đó, hắn rời khỏi môi nàng, thấy vẻ mặt nàng mê ly, hắn cười khẽ.

Lại lần nữa cúi đầu, môi hắn từ tuyết cảnh chậm rãi đi xuống, hôn lên nàng ngực của. Giảm lực đạo nắm nhẹ một bên kiều nhũ, miệng lưỡi lưu luyến thật sâu ngậm lấy một bên khác.

Thật ngọt thật thơm, hương vị bầu ngực xử nữ làm cho hắn mê luyến, hai vυ' tuyết trắng bị in lại một chồng dấu hôn.

Hắn vươn đầu lưỡi khẽ liếʍ đỉnh nhũ phấn nộn, ngón tay chơi đùa vân vê kéo lấy bên kia.

Hành động kỳ dị của hắn làm nàng vừa đau vừa tê dại, hô hấp dồn dập. Hắn có ý tốt muốn chuẩn bị cho nàng để nghênh đón đối đãi thô bạo tiếp theo, không nghĩ tới hắn thế nhưng lại đối xử với nàng như vậy! Thật là khó chịu, không thể đuổi đi dòng khí tán loạn trong cơ thể, hắn là kẻ địch, nàng cư nhiên đối với hắn có cảm giác!

Thật hận! Tình nguyện để hắn thô bạo đãi nàng......

“ Ngươi xem đứng lên giống như muốn té xỉu ?” Khẩu khí đùa cợt.

Hắn là cố ý nhục nhã nàng! Sở Nguyệt Hà hé miệng ngoảnh đầu không muốn đáp lại.

Quả nhiên lại hiện ra bộ dáng cố chấp! Hách Thiên Kình cười khẽ, môi lại lần nữa hạ xuống, còn thật sự từ bụng bằng phẳng hôn xuống, mỗi một chỗ đều hút thật sâu lưu lại hồng ấn, cho đến chỗ đen bóng mềm mại giữa hai chân nàng. Hắn chưa từng vì nữ nhân phục vụ như vậy, nhưng vì chinh phục nàng, hắn nguyện ý làm.