Đêm khuya, Sở Nguyệt Hà chìm vào giấc ngủ, ngực lại bị áp bách thở không nổi! Nàng mở miệng muốn hít thở không khí, miệng lại bị che lại! Nàng khó thở mở mắt ra, nhìn thấy Hách Thiên Kình!
Phát hiện nàng tỉnh, hắn rời khỏi môi nàng.
Vẫn là khuôn mặt cương nghị tràn ngập sát khí kia, ngoại trừ sát khí trong mắt còn có xúc động tìиɧ ɖu͙©! Nàng nhìn xuống thấy l*иg ngực trần trụi cường tráng của hắn, trên da thịt màu đồng cứng rắn không có một vết sẹo, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thân thể hắn, nhưng lại làm cho hai gò má nàng phiếm nóng.
Miệng hắn nhếch lên cười tà, vươn tay đẩy ra xiêm y nàng.
“ Đừng!” Nàng sẽ không tiếp tục dung túng hắn khi dễ nàng!
“ Ngươi còn dám cự tuyệt ta?” Lại là ngữ khí lãnh khốc, đường cong trên mặt vì phẫn nộ mà căng cứng.
“ Ngươi không uy hϊếp được ta đâu !” Nàng nhìn chằm chằm hắn.
Hách Thiên Kình cười nhẹ.” Phải không? Ngươi sẽ không sợ ta lại bắt nhóm nữ nhân Nguyệt Nha quốc trở về?” Bàn tay to kéo ra lớp vải trước ngực nàng.
“ Quân vô hí ngôn! Ngươi sẽ không!” Nàng lại lần nữa giãy dụa lấy tay che ngực.
Nàng nói đúng, mệnh lệnh đã hạ xuống, hắn xác thực sẽ không thay đổi quyết định, nhưng nàng lần nữa kháng cự làm cho hắn tức giận.” cho dù không có nữ lang Nguyệt Nha quốc, ta vẫn muốn ngươi!” nói xong một tay lại lần nữa thô bạo nắm tay nàng đặt trên đỉnh đầu, tay kia cởi bỏ quần áo của nangd, rất nhanh thân thể mạn diệu của nàng lại lần nữa bày ra trước mắt.
“ Buông ra! Buông!” nàng rống to.
Không để ý tới giãy dụa của nàng, hắn cúi đầu ngậm lấy một bên kiều nhũ, dùng sức mυ'ŧ vào, cho đến khi mυ'ŧ ra vết máu đỏ tươi vẫn không bỏ qua, thậm chí dùng răng cắn cắn đỉnh nhũ phấn hồng, hai ngón tay nhanh chóng kẹp lấy đầu nhũ thô bạo kéo ra......
Đau! Lại là một loại đau đớn nàng chưa từng trải qua! Cảm giác đầu nhũ bị hắn cắn như đứt đoạn!
Hách Thiên Kình dời bàn tay đang giữ tay nàng trên đỉnh đầu, đi xuống tìm kiếm, ngón tay thô to cách tầng tiết khố chơi đùa nhụy hoa mềm mại mẫn cảm của nàng.
Hạ thân lại truyền tới cảm giác đau khác, không chỉ có đau đớn còn có cảm thụ kỳ dị?
Nàng hận hắn! Nàng muốn gϊếŧ hắn! Muốn báo thù! Đôi tay thoát khỏi trói buộc âm thầm chui dưới gối, rút ra một thanh chủy thủ dùng sức đâm hắn --
Cổ tay một trận đau nhức, chủy thủ hất tung, rơi xuống đất phát ra tiếng leng keng.
Hắn nắm chặt cổ tay nàng, cơ hồ đem nàng vặn gãy! Một tay khác nắm lấy tuyết cảnh của nàng, dần dần tăng thêm lực đạo!
Không khí dần dần xói mòn, nàng cảm giác được ý thức dần dần mơ hồ......