Chữa Bug Trong Hệ Liệt Văn

Chương 35

Hệ thống nhỏ nuốt ngược nước mắt vào trong, hối hận: "Nếu biết mọi chuyện thuận lợi như thế, tôi đã không bảo ngài ra đó xem rồi."

Thế nhưng bọn họ chỉ có thời gian là ba ngày, để phòng ngừa lãng phí cơ hội, vẫn phải nên chân chính giám sát mọi chuyện.

Hệ thống nhỏ sốt ruột: "Còn hai phút nữa, hắn vào thang máy rồi!"

Bước chân của Cảnh Tây không ngừng, chạy thật nhanh vào đại sảnh, xoay người một cái rồi leo lên cầu thang bộ.

Hệ thống nhỏ: "Nếu không thì tôi xâm nhập vào hệ thống điều khiển thang máy khiến nó chạy chậm một chút, giúp ngài kéo dài thêm thời gian?"

Cảnh Tây vùn vụt parkour lên lầu, phun ra một câu: "Không cần."

Hệ thống nhỏ: "Vậy làm sao mà ngài đuổi kịp nổi, hắn đi thang máy còn ngài leo thang bộ, còn không phải sẽ đυ.ng mặt nhau ở hành lang à?"

Cảnh Tây không trả lời, thoăn thoắt leo lên từng tầng lại từng tầng.

Khách sạn có tổng cộng mười tầng, phòng cậu ở tầng thứ bảy. Cậu chạy thẳng lên tầng thượng tìm vị trí phòng, cúi đầu nhìn xem bố cục bên trong, hệ thống nhỏ oa oa kêu lên khi thấy cậu tung người nhảy xuống, mượn hai điểm tựa lấy lực, nhẹ nhàng quăng mình qua ban công. Vừa lúc tiếp đất đã nghe thấy tiếng chuông cửa không biết đã vang lên bao lâu. Chuông cửa dừng lại, thay vào đó là tiếng chuông di động.

Cảnh Tây ném di động xuống giường rồi bước vào phòng tắm.

Cậu lưu loát cởϊ qυầи áo ra, xoa một ít dầu gội lên đầu cùng một ít dưỡng thể, đem thân thể tắm qua một lần. Sau đó lau khô người, mặc áo tắm dài đi ra ngoài cầm di động lên: "Alo?"

Sói già Đoạn Trì hơi nhe răng: "Em đang ở đâu?"

Bé ngoan Cảnh Tây: "Ở khách sạn. Có chuyện gì không?"

Sói già Đoạn Trì hơi vẫy đuôi: "Tôi đang đứng trước cửa phòng của em."

Bé ngoan Cảnh Tây nghi hoặc hừm hừm một tiếng, cầm di động đi về phía cửa phòng rồi mở cửa.

Đoạn Trì liếc mắt qua bộ dáng của đối phương, ánh mắt có chút tối lại.

Áo tắm là dạng một mảnh đơn giản, cổ áo mở rộng, bọt nước xuôi theo cần cổ thon dài chảy trên làn da trắng mịn, vô cùng có mị lực câu dẫn tâm hồn người nhìn.

"Tôi vừa mới tắm xong." Cảnh Tây lùi về sau nửa bước, ngỏ ý mời hắn vào phòng. "Sao anh lại đến đây?"

Đoạn Trì bước vào, nhìn cậu đánh giá từ đầu đến chân. Thấy hô hấp của cậu có hơi nhanh hơn so với bình thường, nhàn nhạt hỏi: "Sao tôi có cảm giác em hơi mệt mỏi, tắm rất lâu à?"

Gen cấp S, tắm rửa lâu tại sao lại mệt?

Cảnh Tây thông minh tất nhiên sẽ không mắc bẫy của con sói già nọ, đang muốn thoái thác vài lí do lại nghe đối phương nói thêm một câu: "Nhưng tôi nhớ hình như chỉ vừa nghe thấy tiếng nước vang lên thôi."

Cảnh Tây cong cong khóe miệng: "Anh hỏi đúng trọng tâm quá."

Cậu lười biếng tựa người vào tường, không chút che giấu tình trạng thân thể của mình, mang theo tiếng thở dốc khàn khàn nói: "Tôi vốn là đang định động thủ giải quyết nhu cầu sinh lý, ai ngờ chuông cửa cùng di động vang lên không dứt làm cho tôi chỉ có thể nửa đường đứt gánh đi ra ngoài."

Đuôi con sói già nào đó lập tức căng cứng: "..."

"Ong!"

Vòng tay hú còi ầm ầm, nhưng giây tiếp theo đột nhiên im bặt - Đoạn Trì dùng sức, bẻ gãy nó thả xuống đất.

Hai người đứng ở huyền quan* nhỏ hẹp, mỗi người cầm trên tay một cái điện thoại di động, hai mắt nhìn nhau không nói gì.

*huyền quan: khu vực sảnh trống ở gần cửa ra vào và kết nối với phòng khách, có thể coi là khoảng đệm của phòng khách. Nói đơn giản, huyền quan là nơi ngăn cách cửa chính và phòng khách, có ý nghĩa như một tấm rèm, một bức bình phong cho phòng khách.

Đoạn Trì có chút muốn đỡ trán.

Lúc trước hắn suy nghĩ rất nhiều. Có lúc nghĩ Ất Chu không biết vì sao máu của Kim Ngữ Mộng có thể hấp dẫn cháu trai, do đó sắp xếp cho bọn họ gặp nhau. Có lúc lại nghĩ Ất Chu quá có sức mị hoặc người khác, muốn kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn mà qua cháu trai nhả ra chút tin tức.