Cô một chút cũng không muốn đáp lại loại chiếm hữu dục khó có thể hình dung này của anh trai đối với cô , cho dù là bao nhiêu lần Dịch Như Hứa đều vẫn cảm thấy này rất kỳ quái như cũ , cô cùng anh trai tuy rằng là song bào thai, nhưng bọn họ là hai cá nhận độc lập, trong mối quan hệ của bọn họ không ai có nghĩa vụ phải luôn ở cạnh một người khác.
“Như Như, em nghe lời, đừng làm cho anh lo lắng.” thanh âm anh trai trở nên có tình cảm, Dịch Như Hứa thực vi diệu từ tâm tư sắc bén sắt thép nghe lời xuôi tai trong lòng liền hình thành một tia yếu ớt.
Lòng cô tràn đầy bực tức phát tiết không được, mỗi ngày ở trường học đều là cái dạng sinh hoạt này, cô cũng sẽ không bởi vì không trước khi ăn cơm không cùng hắn nói chuyện điện thoại liền sẽ chết, hắn rốt cuộc là đang lo lắng cái gì?
Cô không nói lời nào, người đầu điện thoại kia cũng trầm mặc, giằng co như vậy trong chốc , lát sau Dịch Như Hứa đột nhiên lại cảm thấy chính mình phản ứng quá lạnh nhạt.
Dù sao anh trai cũng là người quan tâm mình nhất , hắn để ý cô như vậy , nhưng cô lại cảm thấy hắn phiền, hắn sẽ có bao nhiêu đáng thương? Rốt cuộc người lúc ấy khi bị dạ dày phát tác, ôm bụng ngồi xổm trên mặt đất đau đến khóc thút thít chính là cô, lại không phải anh trai.
“Thực xin lỗi anh trai, em sẽ đi ăn một chút.”
Dịch Vu Lan đứng trước hành lang cửa sổ, đeo tai nghe Bluetooth lẳng lặng nghe, âm phảng cô gái vừa rồi vang lên phất như không tồn tại.
Điều hắn hỏi căn bản không phải cái này.
Cô vẫn là chưa nói vì cái sao không nhận điện thoại hắn.
Chính là trả lời lại như vậy cũng không sai, ít nhất hắn sẽ không tìm ra được vấn đề, cô đã sắp học được nên tìm cách ứng phó hợp lý với hắn như thế nào rồi, là cô từng chút buộc hắn, làm hắn trở nên càng ngày càng giống một người bệnh tâm thần.
Về điểm giấu giếm cùng không muốn nói này , thật sự có thể đem người khác bức điên.
“Như Như.” Mí mắt hắn hơi hơi rũ xuống một chút, mày nhăn lại, ánh mắt trở nên càng thâm trầm so với lúc gọi hai cuộc điện thoại nhưng cô lại không nhận.
“Vâng?” Em gái trả lời thực nhanh, đây là phản ứng khi hắn gọi cô, theo bản năng trả lời thực nhanh.
“Vừa rồi vì sao không nhận điện thoại em vẫn chưa nói đúng không? Anh không nhớ rõ là em đã trả lời .”
Chính Dịch Vu Lan cũng nghe ra lời mình vừa nói ra có bao nhiêu làm người rét run, Dịch Như Hứa nhát gan như vậy, hiện tại phỏng chừng đều bị hắn làm cho sợ hãi.
Nhưng hắn còn cách nào khác sao? Biện pháp gì hắn đều đã dùng hết.
Hắn dù sao cũng không thể cắt thịt thay máu một thân cốt tủy này, đổi lại là một người cùng cô hoàn toàn bất đồng về gien, lại đến cùng cô yêu đương, trừ phi kiếp sau không làm anh em, nếu không bọn họ ai cũng không giải thoát được.
Một đáp án đơn giản nhất nhưng Dịch Như Hứa lại chậm chạp nói không nên lời.
Em hiện tại chính là không muốn trả lời anh , cách em xa một chút.
Cô muốn nói những lời này, nhưng có thể là bởi vì trong lòng cô có một người khác, dưới tình huống như vậy lại nói loại này lời nói này với hắn, chính cô cũng rõ ràng, giống như có chút quá đả thương người.
Tuy rằng Dịch Như Hứa vừa bị lời nói lạnh băng vừa rồi của anh trai làm sợ tới mức giữa mùa hè cả người lại đổ mồ hôi lạnh, nhưng lý trí trong đầu cho cô biết, anh trai trừ bỏ tự mình động thủ dạy dỗ cô bên ngoài, cũng sẽ không lại làm điều gì khác với cô.
“Anh trai, anh tức giận sao?” cô hỏi dò, muốn đem cái đề tài này trốn tránh bỏ qua.
“Ừm.” Hắn lạnh lùng mà” ừ” một tiếng.
“Vì sao a?” Dịch Như Hứa mang theo ý thuận theo , hỏi hắn một câu ,muốn đem hắn trấn an , nhưng dù cô nói như vậy thì căn chấn động bổng trong thân thể kia cũng không an tĩnh lại.
“Anh suy nghĩ em vì sao không nhận điện thoại, còn để anh chờ lâu như vậy, chừng này thời gian cũng đủ em ăn một bữa cơm nhưng em lại chưa ăn cơm?.”