Bây giờ, cố chủ Lâm Du là đích nữ của Lại Bộ thượng thư, mẫu thân nàng cũng xuất thân từ dòng dõi thư hương danh giá, cha mẹ ân ái hòa hợp. Phụ thân cũng không nạp thϊếp, chỉ cưới mỗi mình mẫu thân nàng, trong nhà cũng chỉ có nàng và muội muội. Bản thân nàng là trưởng tỷ, từ nhỏ đã đọc đủ loại văn thơ, cũng rất thương yêu muội muội. Đặc biệt là muội muội Lâm Uyển chỉ kém nàng một tuổi này, làm gì cũng nhường nhịn nàng ta, nàng ta muốn gì nàng đều cho.
Nhưng không thể ngờ được là, người muội muội mà mình nuông chiều sau khi lớn lên lại càng thêm tùy hứng, thậm chí còn âm thầm đố kỵ với người tỷ tỷ là nàng, cũng chỉ vì tỷ tỷ là quốc sắc thiên hương lại còn là trưởng nữ trong nhà, sau tuổi cập kê mà muốn tham gia tuyển tú, lấy địa vị của phụ thân nàng thì việc phải tiến cung hầu hạ bên cạnh đế vương là điều không thể tránh khỏi. Với tướng mạo của tỷ tỷ, rõ ràng sẽ nhận được thánh sủng.
Lâm Uyển muốn tiến cung ngoại trừ vì danh lợi phú quý của hậu cung còn là vì đương kim thánh thượng trẻ tuổi đăng cơ, văn võ song toàn, sau khi đăng cơ còn ngự giá thân chinh dẹp yên dị tộc đang như hổ rình mồi, gây dựng nên một đất nước hưng thịnh.
Chờ các nàng đến tuổi cập kê thì Thánh thượng cũng đang ở tuổi sung sức nhất, huống hồ gì hậu cung của hắn cũng đang bỏ trống, tuyển tú lần này cũng là đầu tiên sau khi hắn đăng cơ, tham gia tuyển tú nói không chừng còn có được trái tim của đế vương, điều này làm sao có thể không làm cho nàng ta đố kỵ cơ chứ.
Nàng ta đố kỵ Lâm Du từ nhỏ đã được lớn lên dưới sự yêu thương của phụ mẫu, nàng cũng chỉ có một mong muốn là được gả cho một người yêu thê tử như phụ thân, nàng cũng phiền não và bất lực trước việc muội muội ngày đêm trăn trở tìm cơ hội tiến cung, nhưng nàng hiểu phụ thân cũng không thể làm gì được, từ nhỏ nàng đã rất hiểu chuyện, quan tâm người khác mà không bao giờ nói ra những lo âu trong lòng mình, chỉ khi ở trước mặt muội muội lớn lên cùng mình thì mới ngẫu nhiên thổ lộ một chút.
Lâm Uyển sớm đã bị lòng đố kỵ làm mờ lý trí thành ra có vẻ như đang khoe mẽ chính mình. Vốn dĩ đã đố kỵ với tỷ tỷ của mình và cũng vì thế mà càng ghi hận tỷ tỷ Lâm Du hơn, mắt thấy kỳ tuyển tú sắp đến gần, nàng ta càng phải vắt óc mưu tính xem làm thế nào để thay thế tỷ tỷ.
Đúng lúc nàng ta ngày càng nôn nóng thì một ngày nọ, khi tỷ tỷ phải đi tham gia yến hội do khuê mật tổ chức, vị tướng quân Lý Nghị đến nhà thăm hỏi.
Sau khi vào phủ nói rõ mục đích đến thăm bọn họ mới biết được thì ra là lúc hắn suýt chết khi còn trẻ , là xe ngựa của Lâm phủ đi qua đã cứu hắn một mạng, đưa hắn đến y quán để điều trị. Sau khi thân thể hắn khỏi hẳn liền theo đương kim thánh thượng chinh chiến, bao nhiêu năm trăn trở, sau khi trở về triều hắn mới tra rõ năm đó là Lâm phủ đã cứu hắn một mạng.
Lâm Uyển, người không ra ngoài vì cảm thấy buồn chán lúc này đã lén lút trốn đằng sau bức bình phong, đem lời nói của hắn nghe không sót một chữ nào, đang lúc cảm thấy không có hứng thú và muốn rời đi thì lại không cẩn thận gây ra tiếng động, trực tiếp đi đến trước mặt của bọn họ.
Lâm phụ và Lâm mẫu vô cùng thương yêu con gái, mắt thấy nàng ta cũng sắp cập kê rồi nhưng không những không có sự trầm tĩnh của tỷ tỷ hơn một tuổi, lại còn có bộ dáng nghe lén vô lễ này, Lâm phụ đang muốn lên tiếng trách mắng sự thất lễ của nàng ta thì lại bị Lý Nghị bên cạnh ngăn lại, bởi vì hắn nhìn thấy miếng ngọc bội sáng bóng nhu thuận đang đeo bên hông của Lâm Uyển, hắn nhận ra đây là miếng ngọc bội mà cô bé năm đó cứu hắn một mạng đã từng đeo, bây giờ nàng đang đứng yêu kiều đứng ở đây.
Dưới ánh hào quang của ơn cứu mạng, hắn cũng không cảm thấy Lâm Uyển thất lễ, ở trong quân doanh nhiều năm hắn lại càng cẳm thấy Lâm Uyển rất thẳng thắn đáng yêu, trong lòng đều là ý nghĩ muốn báo ơn nàng. Nhìn ra được tâm ý của hắn, Lâm Uyển càng không kiêng kỵ gì cả, chỉ thấy Lâm phụ liên tục lắc đầu, trong lòng nghĩ chờ khách rời đi nhất định sẽ để cho phu nhân quản giáo lại con gái thật tốt.
Sau đó, Lý Nghị nói rõ với Lâm phụ Lâm mẫu chuyện năm đó là Lâm tiểu thư đã cứu mình, chỉ là vừa rồi khó có thể nói thẳng, Lâm phụ còn đang mơ hồ vì lý do hắn đến lúc này mới biết hóa ra không phải bản thân đã quên chuyện cũ mà là người là do con gái ông cứu.
Lâm Uyển đứng bên cạnh lúc này cũng mới biết được nguyên do, thì ra là hắn đã coi mình thành ân nhân nhân cứu mạng, nhưng trong lòng nàng ta biết rõ bản thân lúc nhỏ chưa từng đưa ai đến y quán cả, vậy thì chỉ có thể là vị tỷ tỷ đã ra ngoài của nàng ta thôi!
Ngay lập tức Lâm Uyển chỉ cảm thấy sao lại là nàng! Nhìn thấy Lý Nghị anh tuấn trước mặt, mặc dù nàng ta một lòng muốn ở bên cạnh đế vương, nhưng rốt cuộc vẫn muốn hưởng thụ sự ái mộ từ loại người như hắn, nhưng hết lần này đến lần khác chuyện gì tốt cũng đều để tỷ tỷ tốt của nàng ta chiếm được chứ! Dưới sự đố kỵ mãnh liệt nàng ta đã không nói ra chân tướng, thậm chí cũng đã lên được một kế hoạch trong đầu.
Chỉ cần tỷ tỷ gả ra ngoài, vậy thì nhi nữ duy nhất trong nhà sẽ là nàng ta rồi, dù cho phụ thân và mẫu thân không bằng lòng đi nữa thì cũng không thể không để nàng tiến cung! Nghĩ đến đây, mắt của nàng ta đều phát sáng lên, dù sao bản thân tỷ tỷ nói không muốn nhập cung, nàng ta đây sẽ giúp tỷ tỷ một tay.
*Khuê mật trong tiếng Hán là 闺蜜: bạn cực kì thân thiết- bạn thân, có thể chia sẻ tâm sự với nhau mọi thứ, thường dùng cho con gái.