Xuyên Nhanh: Kẻ Dệt Mộng

Chương 3

Điểm bắt đầu của mộng cảnh lần này là ngày thành hôn của Lâm Du và Lý Nghị. Lâm Du ngồi trong kiệu, theo đội ngũ hoành tráng mà tiến về phủ tướng quân của Lý Nghị.

Qua hồi lâu cũng đã đến phủ tướng quân, Lý Nghị mặc hỉ phục, nụ cười trên mặt có vẻ cứng ngắc mà nghênh đón nàng vào cửa. Bước chân của hắn rất lớn, không để ý chút đến nàng có thể theo kịp hay không, Lâm Du gần như phải chạy bước nhỏ mới có thể cố gắng đuổi kịp, may là quãng đường này cũng không phải là quá dài.

Sau khi bái xong thiên địa, nàng được đưa vào động phòng, đầu đội khăn hỉ ngồi trên giường nhỏ mà đợi phu quân của nàng.

Bên cạnh chỉ có tỳ nữ thϊếp thân của mình, Lâm Du vẫn ngồi rất trang nghiêm, không hề phát ra một tiếng động gì, chỉ có đôi tay chắp phía trước thể hiện sự căng thẳng của nàng.

Không biết là qua bao lâu, Lý Nghị mang theo men say tiến vào cửa, ngày thường tửu lượng của hắn rất tốt, ngàn chén không say, nhưng ánh trăng sáng trong lòng hắn tiến cung, mà hắn lại phải cưới người ngày trước đã ức hϊếp ánh trăng sáng của hắn, trong lòng buồn khổ không thôi, mặc cho bản thân uống say, nhưng trên đường về phòng tân hôn lại bị gió đêm thổi thì men say cũng chẳng còn lại bao nhiêu.

Lúc hắn tiến vào thì nụ cười khách sáo kia cũng biến mất, trầm mặt mà đuổi mọi người xung quanh ra ngoài, bấy giờ sắc mặt trầm xuống càng lộ rõ vẻ ác liệt,

Mọi người xung quanh liền vội vàng rời đi, chỉ có nha hoàn thϊếp thân Tiểu Điệp của Lâm Du lo lắng nhìn nàng một cái rồi cũng chỉ đành bất lực rời đi.

Lý Nghị chầm chậm đi đến bên cạnh Lâm Du rồi dừng lại, hắn cũng không lên tiếng, chỉ nhìn chằm chằm nàng, sau một hồi cũng không cần dùng gậy Như ý mà trực tiếp dùng tay vén khăn hỉ của Lâm Du, Lâm Du chỉ thấy trước mắt đột nhiên sáng lên liền ngẩng lên nhìn phu quân của mình, nhưng mà vừa nhìn đến liền thẹn thùng mà cúi đầu xuống, tai cũng dần đỏ lên, không dám nhìn hắn thêm lần nào nữa.

* Gậy Như ý, tân làng dùng nó để vén khăn hỉ của tân nương

Chỉ là một cái nhìn nhưng cũng đủ để cho Lý Nghị nhìn thấu nàng, trước kia lúc gài bẫy nàng rơi xuống nước, hắn cũng vì cảm giác dằn vặn trong lòng mà vẫn luôn không dám nhìn nàng, hôm nay, dưới sáng sáng nhu hòa phát ra từ cặp nến long phụng ngược lại càng thấy rõ ràng hơn,

Dù cho trong mắt tràn ngập sự chán ghét đối với người trước mặt, thoáng chốc hắn cũng không khỏi hoảng hốt, ngay lập tức liền bị vẻ đẹp và khí chất của nàng áp chế đến vô thức nín thở, hắn hung hăng véo chặt vào chặt lòng bàn tay mình, trong lòng không ngừng âm thầm nhắc nhở bản thân, nữ nhân này chính là một mỹ nhân độc ác, không thể bị nàng ta mê hoặc được.

Chẳng qua là khi đối mặt với mỹ nhân như vậy, hắn cũng không tự giác được mà thu liễm lại khí thế của bản thân, trầm mặc uống hết rượu hợp cẩn, nhìn thấy gương mặt Lâm Du nhuốm hồng sau khi uống rượu, Lý Nghị vốn đang định tự mình đi đến thư phòng ngủ nhưng khi nhìn thấy cảnh này, yết hầu không nhịn được, căng trượt mấy lần, cuối cùng thì bàn tay to lớn khẽ run lên mà đặt lên vai nàng, giọng nói trầm đυ.c vang lên:

" Yên tâm đi"

Sau đó ôm ngang Lâm Du, từng bước đi vào phòng trong, trong lòng nghĩ

"Nàng là thê tử mà mình cưới hỏi đàng hoàng, cũng nên thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, chỉ là sau này nàng ta lại giở những thủ đoạn đó thì Lý Nghị ta nhất định sẽ không tha cho nàng!"

Khi Lâm Du bị hắn thả xuống giường, đôi mắt xinh đẹp liền nhắm chặt lại, cả người khẽ run lên làm cho người ta không khỏi thương tiếc. Nhưng nghĩ đến những chuyện mà nàng đã làm với Lâm Uyển, hắn chỉ cảm thấy người dưới thân đúng như những gì mà Lâm Uyển nói, đều là vờ vịt!

Nghĩ đến đó, hắn trực tiếp lần theo cổ áo hỉ phục của nàng nhẹ nhàng mà kéo ra, ngay lập tức liền truyền đến âm thanh vải vóc bị xé rách, cái yếm uyên ương nghịch nước màu đỏ tươi của nàng trực tiếp lộ ra trước mặt Lý Nghị.