Mấy hôm nay Lâm Du đều đi sớm về muộn, nhịp làm việc của tập đoàn Trình thị quả thật rất nhanh, nhưng đãi ngộ cũng không tồi, mỗi năm đều có vô số sinh viên mới tốt nghiệp tranh nhau nộp đơn xin việc, nguyên chủ có thể vào đây đủ để chứng minh nàng ấy ưu tú, nếu không gặp phải kẻ cặn bã thì tương lai của nàng ấy nhất định sẽ rất rực rỡ, tiền đồ vô lượng.
Theo ký ức của nguyên chủ, không lâu sau khi từ thực tập sinh chuyển thành nhân viên chính thức, cô ấy đã gặp được Trình Dật ở cateen, Lâm Du cũng không rõ cụ thể là ngày nào, vì vậy nàng mỗi ngày đều đến canteen, mà hôm nay khi nàng vừa mua xong đồ ăn rồi ngồi xuống, đối diện liền truyền đến một giọng nói nhu hòa.
Lâm Du nghĩ thầm: “Cuối cùng cũng tới.”
Sau khi nghĩ xong, nàng đã hoàn toàn chìm đắm vào nhân vật.
“Xin chào, cho hỏi đã có ai ngồi đây chưa?”
Lâm Du nghe thấy thanh âm liền ngẩng đầu lên, chỉ là vừa nhìn thấy khuôn mặt đối diện, đã khiến nàng sững sờ hồi lâu, cho đến khi người đàn ông nhẹ nhàng vẫy tay, nàng mới hoàn hồn lại, chỉ là khuôn mặt thoáng chốc đỏ ửng, tự trách chính mình thất lễ, nàng vội vàng nhỏ giọng nói:
“Không, không có”
Người đối diện cười cười rồi ngồi xuống.
Người tới là Trình Dật, đồ ăn ở cateen tập đoàn Trình thị nấu không tồi, đôi khi quá bận rộn hắn cũng sẽ tới đây ăn cơm, chỉ là không nghĩ tới hôm nay sẽ gặp được một khuôn mặt có góc nghiêng giống với Nhan Tình - bạn gái cũ của hắn như vậy.
Hắn không tự chủ được mà tức khắc đuổi theo, thấy nàng chỉ đi một mình liền muốn tiến đến nhìn thật rõ.
Tuy vậy nhưng khi chính diện đối mặt với nàng, hắn liền nhận ra hai khuôn mặt không hề có nét tương đồng, dù cho Trình Dật có tư tâm, nhưng hắn vẫn không thể không thừa nhận rằng nhan sắc của người con gái đang thẹn thùng cúi đầu, ăn cơm trước mắt này tinh xảo hơn vài phần.
Bộ dáng ngượng ngùng so với Nhan Tình nhiệt tình lớn mật lại khác xa một trời một vựt, lại nhớ tới tin tức Nhan Tình ở nước ngoài kết hôn, lòng hắn liền trầm xuống, nhưng trên mặt vẫn mang ý cười ôn hòa, mở lời chào hỏi Lâm Du:
“Lần đầu gặp mặt, tôi là Trình Dật”
Nghe thấy hắn tự giới thiệu, đặc biệt là hai chữ phát âm có chút tương đồng kia, Lâm Du bất chợt ngẩng đầu, bắt gặp đôi mắt đào hoa mang theo ý cười quen thuộc, nàng âm thầm hít một hơi, kiệt lực khống chế thân thể chính mình đừng run lên, vươn tay nắm lấy tay hắn.
“Xin chào, tôi, tôi tên Lâm Du”
Thấy nàng trông thật giống một tiểu bạch nhỏ ngượng ngùng dễ bị bắt nạt, buồn bực trong lòng Trình Dật cũng tan đi không ít, ý cười trên mặt cũng chân thật hơn vài phần, không tự chủ giảm nhỏ âm lượng hỏi;
“Cô có muốn trao đổi phương thức liên lạc với tôi không?”
Lâm Du nhìn chằm chằm vào lông mày của hắn, chỉ gật gật đầu, lại không có động tác gì tiếp theo, vẫn là Trình Dật gọi nàng một tiếng, nàng mới cuống quít lấy ra di động từ trong túi, nhưng lại quá mức hoảng loạn khiến móc khóa thỏ trắng bằng nhung, gương, thậm chí còn có một viên kẹo trái cây trong túi cùng rơi ra ngoài.
Nhìn thấy gương mặt ngốc nghếch của con thỏ nhung, Trình Dật bỗng bật cười, khom lưng nhặt đồ giúp nàng, chỉ là khi nhặt đến móc khóa hình thỏ, tay bọn họ không cẩn thận mà chạm vào nhau. Trình Dật chỉ vừa cảm thấy một chút ấm áp lướt qua, giây tiếp theo nàng đã nhanh chóng rụt tay lại, đầu cúi rất thấp, Trình Dật chỉ có thể nhìn thấy đỉnh đầu của nàng cùng hai cái tai đỏ bừng tưởng chừng như sắp rỉ máu.
Trình Dật trong lòng thầm nghĩ, nàng cùng Nhan Tình tính cách quả thật rất khác nhau, nhưng cuối cùng hắn vẫn cùng Lâm Du trao đổi phương thức liên lạc.
———————-
Chuỵ đã nhập vai và sẽ diễn tới bến >< drama cực mạnh mong mọi người sẽ không quay xe huhu.
Nay mình định đăng đến c 4, mà edit xong xuôi lại lỡ tay làm bay màu. Hu hu xót chữ quá