Mỗi Ngày Đều Tìm Cách Bắt Lỗi Bạn Cùng Bàn

Chương 12

Có rồi!

—————

Trường Trần Nhật Duật tôi đang theo học rất hay tổ chức các giải đá bóng nhỏ, nhằm vận động, nâng cao tinh thần đoàn kết của học sinh. Thật ra là đá bóng, đá banh gì đâu, toàn thấy chúng nó đấm đá lẫn nhau, sứt đầu mẻ chán.

Năm nay khối 12 bắt buộc tất cả các lớp đều phải tham gia, để làm gương cho các em khối 10. Dĩ nhiên lớp tôi không ngoại lệ, thậm chí còn là lớp đá trận đầu tiên, cụ thể là chiều nay, đá với đội 12a1.

Vì chiều đá nên sáng sớm cả lớp đã nhao nhao lên chơi cá cược đoán tỉ số. Gần như đứa nào cũng tham gia cá cược, đứa thì 20k, 50k nhiều đứa chịu chơi còn cược hẳn 500k, quá ghê gớm! Riêng tôi, tôi cảm thấy tiền bạc nó cũng chỉ là tiền bạc thôi, vô vị, bởi vậy tôi đã chơi lớn, lần này đứa nào mang về cho lớp nhiều bàn thắng nhất tôi sẽ gọi nó bằng anh đến hết năm học luôn. Cược xong tôi vênh mặt lên, còn đám xung quanh cổ vũ trầm trồ như đúng rồi.

Nói nhỏ là tôi không biết đá bóng, tuy không biết bóng banh nhưng tôi đá cầu hơi bị đỉnh đấy. Mải nói về vụ cá cược, mãi sau tôi mới để ý thằng Huy Tùng cũng tham gia, nhìn bảng danh sách thấy tên nó ở tịt cuối, hình như là mới thêm vào hay sao ấy. Tôi tưởng công tử bột như cậu ta thì chỉ biết nhảy dây thôi, hoá ra cũng không phải dạng xoàng, anh cho chú nửa like.

Chiều đến loa đài bật ầm ầm, đinh hết cả óc, định không đến nhưng dù sao cũng là lớp mình thi đấu, đến cổ vũ cho có tinh thần đi.

Giải trường mà không biết người ở đâu kéo đến cổ vũ đông thế không biết, nhìn kĩ mới biết có rất nhiều học sinh trường ngoài đến nữa.

Lớp đối thủ mặc đồ màu đỏ, lớp tôi chúng nó đặt may màu đen, nói chung cũng được. Thằng nào body ngon ngon, mặc mấy đồ thể thao kiểu này có mà gái đổ rầm rầm, hừm, nãy giờ quan sát tôi chưa thấy thằng nào mặc đẹp cả... à có rồi, thấy được một thằng. Tại ngồi xa quá nên nheo mắt vào mới nhìn rõ được... hình như..thằng đấy là thằng Huy Tùng?!

"..." Coi như nãy tôi chưa nói gì đi.

Tên này vừa ra sân thôi mà không biết trai gái ở đâu lao ra tận chỗ rào chắn hú hét gọi tên, cứ như đang quay phim thần tượng không bằng. Bạn tôi nổi tiếng quá, hôm nào phải nhờ cậu ta đánh mối cho mới được.

Sân bóng cũng nhỏ thôi, có ba khu ghế ngồi, hai bên là cho học sinh hai lớp tham gia, ở giữa dành cho khách mời.

Tiếng còi của trọng tài vang lên, trận đấu liền bắt đầu. Nghe tin vịt nói trai lớp 12a1 yếu sinh lí không biết có đúng không nữa, nhưng yếu "sinh lí" thì chắc sẽ giỏi "văn toán" nhờ, dù sao thì lớp tôi cũng trâu bò lắm, trận này không lo.

Hiệp đầu hai đội 0-0, lớp kia đá hăng vãi chưởng, áp đảo cả đội lớp tôi, bắt đầu hơi lo lo rồi đấy.

Nghỉ giữa hiệp tôi được giao trọng trách cao cả là ship nước cho trai đẹp đội mình. Thề, nay đông người đi đưa nước cứ ngại ngại kiểu gì ấy, chắc tại da mặt tôi mỏng. Cơ mà biết đâu lại có bạn nào nhìn trúng nhan sắc của tôi thì cũng hơi bị khoái đấy, thời tới cản không kịp.

Tưởng tượng say sưa kiểu gì mà tôi chảy cả nước miếng, bỗng có người đập nhẹ vào vai một cái mới giật mình quay lại.

"Đưa nước đây!"

"Đợi."

Cái thằng này lúc mẹ nào cũng xuất hiện như ma ấy, làm ông mày giật bắn cả mình.

Tôi thở hắt ra, đưa tay lên xoa xoa trái tim vừa bị tổn thương, một tay khác nhặt chai nước khoáng trong thùng đá của lớp ném cho thằng khốn nạn Huy Tùng.

"Nãy.. hình như không thấy mày đến?"

"Ừm, không thấy thì chắc mắt mày bị mù rồi."

"..."

Nãy ngồi xem, để ý thấy thỉnh thoảng cậu ta lại nhìn về khán đài của lớp, thì là để xem lớp đến đủ hay thiếu à? Hầy, dù sao cũng cảm ơn người anh em đã nhớ đến thằng bạn già cùng bàn, nhưng anh vẫn không ưa nổi mày.

Không nhiều lời với tên này, tôi lại tiếp tục chạy vòng vòng đưa nước, đưa khăn cho mấy đứa khác, bận rộn phết chứ đùa đâu. Thằng nào cũng nhễ nhại mồ hôi, trông tã kinh khủng mà sao nãy tôi thấy thằng Huy Tùng vẫn toả sáng vãi ra, khó hiểu.

Hoàn thành xong trọng trách cao cả tôi liền phóng về chỗ khán đài ngồi cho đỡ nóng. Phẩy phẩy tờ bìa vở thay quạt, mở điện thoại lên liền thấy đống tin nhắn của hội học cùng cấp 2 hiện lên. Tại lười out ra nên giờ tôi vẫn còn trong cái nhóm đấy. Chúng nó spam dữ dội cái gì không biết, tôi ấn vào đọc thì thấy mấy bà con gái cứ nhận chồng chồng vợ vợ, xin intư các kiểu, tại tò mò nên tôi kéo lên đọc lại tin nhắn cũ xem là vụ gì thì mới tá hoả, toàn ảnh chụp lén Huy Tùng lớp mình, lại còn căn chụp lúc vén áo lau mồ hôi, tự dưng tôi thấy ghen tị lắm anh em ạ! Thằng này nó có múi hàng "real", nhìn lại bản thân, tôi cũng có múi, nhưng là múi cam múi quýt, khóc!!!

Thôi, hôm nay lên mạng thế là đủ rồi, nghĩ là làm tôi tắt điện thoại cất đi ngay. Tự dưng thính giác nhạy cảm ghê, nghe thấy mấy đứa con gái trong lớp đang xì xào chỉ chỏ xuống chỗ nghỉ của đội. Tôi cũng ngướn người lên nhìn theo.

Hừm, bất ngờ thật, có gái xinh các bạn ạ, không phải xinh bình thường mà là rất rất xinh luôn, đúng kiểu..kiểu.. GU TÔI!

Tình hình là xinh như vậy tôi với không tới, cơ mà gái xinh xuất hiện ở chỗ đấy có việc gì nhỉ, tôi nghĩ không ra.. đi lạc? Tìm người?...Có lẽ là tìm người, tôi là tôi nghi phương án này.

Tại em gái cứ ngó nghiêng loi cha loi choi như đang ngóng ai ấy, tay thì cầm cả bình nước trông là hiểu vấn đề liền.

Tôi đoán không lệch đi đâu được. Vừa nghĩ xong đã thấy em gái kia đang bắt lấy cánh tay thằng Huy Tùng rồi, miệng mấp máy to nhỏ với nhau. Huy Tùng lắc đầu, chỉ chỉ vào chai nước trên tay, trả lời cái gì nữa thì tôi cũng chịu nhưng sau đấy còn gạt tay em gái kia ra. Mà thằng này nó khốn nạn lắm, không phải gạt nhẹ nhàng tình cảm mà gạt tay con gái người ta đúng kiểu mạnh mẽ, dứt khoát không một động tác thừa mới đau chứ. Cũng gọi là làm giá, hay lắm con trai.

Vừa hay đúng lúc có tiếng gọi chuẩn bị vào hiệp hai, cậu ta chuồn luôn. Cao thủ không bằng tranh thủ.

Tội cho em, mặt xinh mà tình duyên lận đận.

Tôi lắc đầu chẹp miệng mấy cái cho bõ tiếc.

Nếu cậu ta phũ như vậy, em có thể chuyển đối tượng sang tôi cũng được, Huy Tùng đẹp trai sao bằng tôi được.