Độc Dược Và "Tác Dụng Phụ" Của Độc Dược - Drarry

Chương 5

________________________________________

Chương 5

Draco quay lại Phòng Yêu cầu. Hắn đang đọc một cuốn sách khác về cách thức tạo ra những tác phẩm nghệ thuật quý hiếm. Hắn tuyệt vọng tìm kiếm một thứ gì đó giúp hắn biết chiếc tủ biến mất có phải là bản thiết kế ban đầu hay không.

Hắn tìm kiếm tất cả những cuốn sách cũ của thư viện. Hầu như toàn bộ những cuốn sách có liên quan đều rất giống nhau. Trong số các trang không đếm xuể, lại không có bản tóm tắt ngắn gọn. Nếu cứ tiếp tục tìm kiếm như vậy hắn sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian mà hắn đã tiết kiệm.

Với một tiếng thở dài khó chịu, Draco đóng sách lại. Đôi mắt của hắn đang nhắm lại, tiếp tục xem các cuốn sách này cũng vô nghĩa. Hắn đứng dậy nhìn đồng hồ, đã hơn một giờ sáng. Hắn cũng không có cảm giác gì, nhưng đêm qua hắn đã không ngủ quá ba tiếng cộng với cả ngày lên lớp nên cơ thể hắn đã mệt mỏi.

Draco đi xuống bếp, các gia tinh đã sẵn sàng làm bất cứ món ăn nào để đáp ứng nhu cầu của hắn. Sau khi nhanh chóng xử lý xong thức ăn, hắn rời về phòng sinh hoạt chung của Slytherin. Hắn để ý thấy một số học sinh còn thức và hắn ước sẽ thuận lợi vào phòng ngủ mà không có bất kỳ ai làm phiền nhưng không, hắn đã bị Pansy chặn lại.

- Vậy khi cậu xảy ra chuyện mới không cuồng loạn à? Theo chế giễu.

Draco vào phòng tắm với một nụ cười mỉa mai và sau khoảng mười phút thì đi ra, sẵn sàng đối mặt với ngày tồi tệ của mình vào thứ Ba.

Với một giấc ngủ ngon và cuộc trao đổi thú vị cùng Theo vào lúc sáng, Draco có tâm trạng tốt hơn nhiều so với những ngày khác. Tinh thần hắn đã nâng lên thêm một bậc khi những con cú đến để đưa thư.

Chim Khổng Tước của cha mẹ hắn đang đưa một lá thư đến trước mặt hắn. Draco nhìn vào phong thư và nhẹ nhõm nhận ra nét chữ tinh xảo của mẹ.

Bà chỉ đơn giản nói với hắn rằng vị khách danh dự của họ đã rời đi được vài ngày và những người khác cũng gần như đi theo vị này. Rằng bà cảm thấy tốt, bình tĩnh và an toàn. Bà gửi những nụ hôn đến hắn và yêu hắn rất nhiều. Bà cũng khuyên hắn nếu trong trường hợp có vấn đề gì thì nên đến gặp giáo sư Snape.

Draco hiểu rằng "khách mời danh dự" của lời mẹ hắn có nghĩa là Chúa tể Hắc ám mà không ai đoán được. Vì vậy, vị ấy đã rời khỏi biệt thự, đó là một điều tốt cho bà. Không nghi ngờ gì nữa việc này đã cho bà một chút thời gian nghỉ ngơi dù biết Chúa tể Hắc ám sẽ quay lại.

Về phần Snape, mẹ hắn đã gợi ý những lời khuyên giống vậy kể từ đầu năm học, nhưng đối với Draco, điều đó sẽ không xảy ra. Cha hắn đã mạo hiểm tất cả mọi thứ nhưng cuối cùng lại bị đối xử như một kẻ hầu hạ và hiện đang mòn mỏi ở Azkaban * . Snape, cậu ấm chỉ ở Hogwarts, không làm việc gì mạo hiểm bởi vì ông có được sự tín nhiệm bởi Hiệu trưởng già điên khùng nên ông đã gặt hái được niềm tin của Chúa tể Hắc ám.

(* nhà tủ của thế giới phù thủy)

Ngoài ra, hắn hoàn toàn không cần bất cứ sự trợ giúp nào. Hắn có một kế hoạch sẽ được thực hiện sớm và vẫn còn nhiều thời gian cho chiếc tủ biến mất.

Đang trầm ngâm suy nghĩ, Theo lay anh để nhắc nhở rằng họ phải đến lớp học Biến hình.

- Này Malfoy!

Hắn bị bắt quay lại và thấy rằng Urquhart đang tiến về phía mình.

- Tôi muốn nói với các cậu rằng các cuộc tuyển chọn cho đội Quidditch sẽ diễn ra vào sáng Chủ nhật. Potty đã đặt trước sân vào thứ Bảy trước tôi, anh ấy giải thích.

Draco không chắc liệu năm nay hắn chơi Quidditch có phải là một ý kiến hay hay không. Giữa hai nhiệm hắn phải hoàn thành, các lớp học và những giờ hỗ trợ chết tiệt đó, hắn đã có rất nhiều việc phải làm.

- Cuối cùng, tất nhiên, cậu, cậu không phải lo lắng về việc nên hay không nên tham gia. Tôi chỉ muốn thông báo cho cậu biết trong trường hợp cậu muốn xem xét, Đội trưởng giải thích.

- Ừ, vậy để tôi suy nghĩ À, tôi phải đi ngay bây giờ, Draco đáp đơn giản.

Hắn đi theo Theo và tăng tốc nhanh để không bị trễ giờ học của McGonagall. Con cú già sẽ có thể cho hắn cấm túc.

Buổi sáng lặng lẽ trôi qua. Sau khi xong môn Biến hình, Draco có học chung lớp Bùa với các Ravenclaws. Hắn thích những buổi học mà hắn không phải tham gia cùng với nhà Gryffindors, điều đáng tiếc là điều này quá hiếm. Chỉ có môn Thực vật học và môn Bùa chú là như mong muốn.

- Malfoy, chúng ta sẽ đi bay, cậu có đến không? Blaise đề nghị sau bữa trưa.

- Không, tôi phải vào ngục tối, hắn đáp lại một cách khó chịu.

- À vâng, chuyện này, tôi quên mất! Blaise thốt lên với vẻ ngây thơ giả tạo.

Draco hiểu rằng cậu ta hoàn toàn không quên nhưng hắn lười quan tâm thay và đó hắn trả lời mỉa mai.

- Điều đó nói rằng, thật tốt khi cậu quyết định tập luyện, có lẽ sự cố gắng này sẽ cho phép bạn ghi điểm thành công trong các trận đấu… Chà, nếu bạn được chọn, Draco chế nhạo.

Blaise nghiến răng một lúc trước khi nhếch mép.

- Điều đó cũng sẽ không liên quan đến bạn. Sau tất cả, năm nay, Potter sẽ tham gia Quidditch. Không có thêm Umbridge nào để ngăn cản cậu ta. Trước đó cậu đã bắt được bao nhiêu Snitch khi đấu với cậu ta nhỉ?

Blaise giả vờ suy nghĩ.

- Hình như một lần, vào năm thứ hai, đúng không nhỉ?

Blaise dừng lại trong giây lát, đột nhiên như thấy sự sai lầm trong câu nói trước đó.

- Ôi không đúng ! Năm hai là cậu nằm dài trên sân! Đâu xem nào, cho dù tôi có nhớ thế nào đi chăng nữa, thì có vẻ cậu chưa bao giờ bắt kịp Potter.

- Trong mọi trường hợp tôi được miễn tuyển chọn, điều đó có nghĩa tôi luôn là người giỏi nhất. Tuy nhiên với cậu thì nên tập luyện chăm chỉ hơn để được tuyển chọn.

Draco đứng dậy và rời Đại sảnh đường để đi vào ngục tối. Hắn đến ký túc xá của mình để thu thập các dụng cụ học tập cá nhân. Potter chẳng ra gì chắc chắn một lần nữa sẽ đến tay trắng.

Sau đó hắn đi đến phòng hỗ trợ và thấy rằng Gryffindor đang đợi hắn. Hắn thò tay vào sách giáo khoa và lôi ra tờ giấy da bài tập thuộc về Đầu Thẹo.

- Chà, không kém như tao mong đợi, ít nhất mày cũng nên đạt được mức “Chấp nhận được”, hắn nói.

Snape nói quá rõ ràng, nếu Potter bị điểm dưới mức “Chấp nhận được”, thì điểm của Draco cũng sẽ giảm theo. Tình huống này là không công bằng nhưng hắn không thể làm gì được, vì vậy hắn cũng có thể hành động theo cách để điểm của mình không bị ảnh hưởng.

- Tao chỉ thêm hai đoạn văn nhỏ cho mày. Đừng lo, để tôn trọng phong cách của mày, tao đã cố ý mắc ba lỗi chính tả mỗi câu, anh ta chế giễu.

Potter lẩm bẩm điều gì đó không thể hiểu nổi khi nắm lấy tập giấy da và nhét nó vào một bên trong túi của cậu.

- Không có gì phải bàn cãi, thực sự rất hân hạnh được dành thời gian cá nhân của tao để sửa bài tập cho mày.

- Mày cũng có thể đã sửa chúng ở đây trong khi tao đang pha chế độc dược, Potter trả lời một cách căng thẳng.

- Tất nhiên, để mày cho nổ vạc trong khi tao đang tập trung vào việc khác! Cảm ơn mày rất nhiều, nhưng tao muốn cuộc sông của tao được bình yên, Draco nói một cách mỉa mai.

- Tùy mày !

Draco không thèm trả lời và chỉ hướng cây đũa phép của hắn lên bảng để các điều hướng dẫn xuất hiện.

- Vậy mày muốn tao tiến bộ bằng cách nào khi mày toàn bắt tao làm những độc dược cấp thấp như thế này?

- Ngay sau khi mày xoay sở để tạo ra những lọ độc dược cấp thấp mà không bị hỏng ở bất cứ quy trình nào đó thì mày mới xứng đáng với những gì lớn lao hơn, anh ta đáp lại với một nụ cười tự mãn.

Potter nắm chặt tay nhưng không nói gì. Cậu lặng lẽ pha xong lọ độc dược.

- Tốt rồi, cậu nói sau một tiếng rưỡi.

Draco đến và cúi xuống kiểm tra độc dược trong cái vạc. Tuy không muốn thừa nhận nhưng với tư cách là một giáo viên hỗ trợ thì kết quả hoàn hảo, Potter đã làm theo đúng những chỉ dẫn. Chà, không phải không có một vài sai lầm nho nhỏ.

- Chà Potter, có vẻ như khi mày muốn thì mày cũng có thể đọc hiểu hướng dẫn mà không cần chớp mắt! Độc dược này khá tốt !

Potter im lặng dập tắt lửa, xử lý vạc đồng thời cất các nguyên liệu đi.

- Mày không muốn thử tác dụng độc dược của mày pha chế sao? Draco hỏi với một nụ cười nhếch mép, đang hình dung Potter biến dạng vì lọ độc dược sưng tấy.

- Đủ rồi, Malfoy!

Họ bị gián đoạn bởi sự xuất hiện của giáo sư Snape.

- Trò đã hoàn thành ? giáo sư hỏi

- Vâng, Harry trả lời, đóng tủ nguyên liệu.

- Tốt, trò Potter đi ra ngoài trước, tôi có việc cần nói chuyện với trò Malfoy, ông lạnh lùng ra lệnh.

Đầu thẹo lần lượt nhìn hai người, không còn cách nào khác buột phải rời đi trong sự nghi ngờ. Sau đó giáo sư Snape đi tới đóng cánh cửa sau lưng ông và làm phép im lặng.

- Ta muốn biết con thực hiện tới đâu về nhiệm vụ mà Chúa tể Hắc ám đã giao phó cho con…

- Tôi không có nghĩa vụ phải nói với ông bất cứ điều gì về nó. Chúa tể Hắc ám đã giao những nhiệm vụ này cho tôi, không phải giao cho ông ...

- Mẹ con bắt ta phải hứa bảo vệ con! Snape cáu kỉnh.

- Ừ thì ông có thể nói với mẹ tôi rằng tôi không cần bảo vệ. Nếu chủ nhân đã giao cho tôi những nhiệm vụ này thì có nghĩa là chủ nhân nghĩ tôi có năng lực làm việc và thành công!

- Con kiêu ngạo nhưng không ngu ngốc, vì vậy ta tin rằng con đang cố ngộ nhận về bản thân mình và về sự tin tưởng của chủ nhân, Draco. Con thừa biết chủ nhân giao việc này cho con chỉ để gia đình con chuộc tội cho sự thất bại của cha con tại Bộ.

Những lời nói này làm Draco bực mình. Làm thế nào mà tên Snape ngu ngốc đó lại dám nói về sự thất bại của cha hắn khi ông không mạo hiểm bất cứ điều gì ?!

- Ngay cả khi đó là sự thật nhưng tôi tin rằng tôi có thể thành công và cha tôi sẽ lấy lại được sự vẻ vang của mình và cả gia đình tôi. Sau đó ông sẽ không còn là gì trong mắt Chúa tể Hắc ám!

- Draco, ta hiểu rõ về con, ta biết con muốn cha của con tự hào về con, nhưng ta cũng biết con không muốn và cũng không phù hợp cho những nhiệm vụ này…

- Tôi nghe đủ rồi, đừng làm như ông hiểu tôi hoặc quan tâm chuyện gì xảy ra với tôi. Ông chỉ muốn mang tất cả vinh quang về cho bản thân mình mà không cần làm bất cứ gì cả, không cần mạo hiểm bất cứ điều gì. Hãy để tôi yên, Giáo sư, Draco lạnh lùng nói trước khi rời khỏi phòng, tức giận đến phát điên.