Đang lúc nửa tỉnh nửa mê, Trần Trừng mơ hồ cảm thấy bên cạnh có người vén chăn nằm lên, nghĩ thầm không biết đây có phải con vịt mà Chương Tiểu Mãn gọi tới không?
Tới âm thầm như vậy khiến cô cảm thấy hai người như đang vụиɠ ŧяộʍ!
Ý thức của Trần Trừng dần tỉnh táo lại, tuy trong lòng cô cảm thấy chơi trai như vậy là không đúng, nhưng vì đây là lần đầu nên cô cảm thấy rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Trai bao thì trai bao, cũng không phải chưa từng ngủ với đàn ông bao giờ.
Nghĩ vậy, cô bèn thò tay qua sờ thử, quả nhiên sờ được một thân thể nam tính rắn chắc.
Con vịt này có dáng người thật tuyệt!
Trần Trừng vốn học khiêu vũ, thân thể rất dẻo dai, chỉ xoay nhẹ người trong chăn đã có thể hóa thành rắn nước quấn lên người người đàn ông.
Người đàn ông không có phản ứng gì, người cũng đầy mùi rượu, hệt như đã ngủ thϊếp đi.
Trong lòng Trần Trừng khó chịu vô cùng, cảm thấy con vịt này quá không chuyên nghiệp, mới vừa tới đã ngã người ra ngủ, vốn không biết lấy lòng cô.
Trong phòng chỉ có phòng tắm đang sáng đèn, chút ánh sáng như vậy vốn chẳng thể giúp cô nhìn thấy gương mặt người đàn ông. Thế nhưng dựa vào đường viền cơ thể có thể thấy đây là một anh đẹp trai chất lượng rất cao.
Căn cứ tâm lý không thể để Chương Tiểu Mãn tốn tiền vô ích, Trần Trừng nhân theo men say bắt đầu cởi sạch quần áo trên người người đàn ông.
Giằng co một lúc âu mới có thể hoàn toàn cởi sạch đồ trên người anh.
Đưa tay sờ xuống háng, Trần Trừng chậc chậc hai tiếng cảm thán: “Không hổ là người làm “vịt”, dươиɠ ѵậŧ thật lớn!”
Dưới ánh đèn mờ tối, cô đỡ lấy đại dươиɠ ѵậŧ kia xoa xoa, có chút lo âu lẩm bẩm: “Dươиɠ ѵậŧ to như vậy có thể nhét vào được sao?”
Dươиɠ ѵậŧ này hệt như có ý thức riêng, mặc kệ chủ nhân đang ngủ say tới mức nào chính nó vẫn có thể tự động to lên trong tay Trần Trừng, to tới độ Trần Trừng chợt nảy sinh suy nghĩ muốn bỏ cuộc nửa đường.
“Nó cũng lớn quá rồi!” Cô bất đắc dĩ thở dài, sau đó nằm úp sấp trên cơ thể người đàn ông, hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bắt đầu cọ xát lẫn nhau, chẳng bao lâu đã cọ ra được một chút kɧoáı ©ảʍ.
Trần Trừng nuốt một ngụm nước bọt, đỡ lấy côn ŧᏂịŧ vừa nóng vừa cứng kia chống ở miệng hoa huyệt ướŧ áŧ của mình, cố gắng nửa ngày vẫn không thể khiến nó chui vào trong.
Qυყ đầυ của người đàn ông thật sự quá lớn, cộng thêm trong lòng cô đang căng thẳng, thân thể không cách nào thả lỏng được cho nên mãi mà không thể chen lọt.
Lại cố gắng một lúc lâu, Trần Trừng mệt mỏi từ bỏ. Không thể cắm dươиɠ ѵậŧ vào trong cũng thôi đi, còn khiến bức khẩu của cô bị đâm tới đau muốn chết!