Tiểu Trúc Mã Vai Ác Ốm Yếu Bị Tôi Thân Ngốc

Chương 5: Hai Phần Bữa Sáng?

Khương Ninh cách Yến Nhất Tạ một vách tường, cũng hoàn toàn không để ý.

Cô vội vàng chạy tới trường học, thiếu chút nữa đã quên chính mình học lớp nào, ở tầng nào, mà hỏi bạn học sợ bị lộ, thời điểm chạy đến cửa lớp chuông cũng reo lên.

Có thể sống lại một đời cảm giác thật sự rất tốt, hai mắt cong cong như trăng lưỡi liềm, không hề giống đời trước phản nghịch cùng lệ khí.

Thế nên lão sư trên bục giảng cùng các bạn học đều nhìn về phía cô, thật lâu cũng không hồi phục tinh thần.

" ........ Khương Ninh?" Lan Trân Trân không dám tin tưởng mà nhìn cô vẫy vẫy tay.

Khương Ninh xách theo cặp khom lưng chạy như chớp đến chỗ trống bên cạnh Lan Trân Trân ngồi xuống, cô nhớ rõ Lan Trân Trân là bạn cùng bàn của mình.

" Cậu như thành người khác vậy!" Lan Trân Trân không che dấu được kinh diễm trong mắt, nhìn chằm chằm cô ngó trái ngó phải.

Các nam sinh trong lớp cũng liên tục mở to hai mắt mà nhìn về phía này.

" Chính là vừa cắt tóc." Khương Ninh một bên lấy sách giáo khoa, một bên nhỏ giọng nói.

Cô cũng cảm thấy chính mình như vậy thanh thanh sảng sảng lộ ra diện mạo vốn dĩ không quá tệ, tương đối cảnh đẹp ý vui.

Nề hà đời trước là một thiếu nữ quá Smart, luôn đem bộ mặt người không người, quỷ không quỷ.

Khương Ninh hiện tại 14 tuổi, ngũ quan mang theo tia trẻ con non nớt, chưa hoàn toàn nảy nở.

Đời trước từ khi bắt đầu 15 tuổi, cô bỗng nhiên trở nên rất cao, ngũ quan cũng trở nên tinh xảo hơn, công ty giải trí Tinh Thăm liền đến mời cô.

Thời điểm Tinh Thăm tới tìm, mọi người đều không dám tin tưởng, đặc biệt là Hồ Kỳ Kỳ lớp 5, liền mạnh dạn đi thử vai.

Kết quả sự thật chứng minh, Tinh Thăm ánh mắt rất đúng.

Mỹ nhân ở cốt không ở da, Khương Ninh cốt cách so với người khác quả thật ưu việt hơn hẳn.

Khương Ninh làm minh tinh sớm đã quen với truyền thông và đèn flash, nhưng giờ khắc này bị Lan Trân Trân nhìn chằm chằm như vậy, cô vẫn không nhịn được mà run lên một cái: " Làm sao vậy, cậu không học sao?"

" Lúc trước thế nào không phát hiện ra, da cậu trắng như vậy, mọi người đều nói Chung Từ Sương lớp 1 là tiểu bạch mỹ nữ, nhưng tớ cảm giác, da cậu càng trắng và đẹp hơn."

Lan Trân Trân nhịn không được mà sờ sờ, trên mặt không giấu vẻ hâm mộ: " Cậu cắt tóc ở đâu a? Dùng mỹ phẩm gì?"

Khương Ninh nghe thấy cái tên Chung Từ Sương*, ký ức không tốt tức khắc bừng lên.

(*) Chung Từ Sương là người được Hứa Minh Dực cứu ở đời trước ( Xem lại chương 1 nếu bạn không nhớ nhé! )

Nhưng cô khống chế được chính mình, thần sắc không đổi, đem địa chỉ tiệm cắt tóc viết xuống giấy, hào phóng đẩy qua chỗ Lan Trân Trân: " Gần bờ biển, Tiệm Đi thôi Pikachu."

" Cậu thật tốt, chúng tớ lúc trước có đi hỏi thăm Hồ Kỳ Kỳ lớp 5, cậu ấy căn bản không để ý." Lan Trân Trân cực kỳ vui vẻ, quyết định sẽ đi cắt tóc cùng kiểu với Khương Ninh.

Tuy rằng cô cắt chưa chắc sẽ đẹp được như Khương Ninh, nhưng thử qua một lần cũng tốt.

Đời trước Khương Ninh căn bản không có ký ức về Chung Từ Sương.

Chỉ biết Chung Từ Sương từ một nông trại chuyển đến, trầm mặc ít nói, quanh năm đi giày vải, chọc người thương cảm, cùng Hứa Minh Dực đều là tuyển thủ cờ vây, thành tích rất tốt.

Nhưng bởi vì không cùng lớp, nhà cũng không cùng một địa phương, Hứa Minh Dực vì thế cũng không thường nhắc tới Chung Từ Sương.

Hơn nữa Khương Ninh trước nay đối với loại chuyện tranh giành tình cảm đều không hứng thú, bởi vậy cô cùng Chung Từ Sương căn bản không có giao thoa.

--------- Cô cho rằng người này đối với Hứa Minh Dực chỉ là bạn học bình thường mà thôi.

Thẳng đến vụ tai nạn xe cộ kia, cô mới ý thức được " Bình thường " hóa ra lại là " Không bình thường ".

Hứa Minh Dực khả năng từ thời niên thiếu đã cùng Chung Từ Sương thưởng thức lẫn nhau, tâm linh tương thông.

Chỉ là chính mình không biết mà thôi.

" Không nghĩ nữa." Khương Ninh thầm nói, tuy trong lòng có điểm khó chịu, nhưng nghĩ nhiều cũng vô ích, coi như mấy năm thanh xuân đời trước ngưỡng mộ cẩu đi.

Khương Ninh đan tay trên mặt bàn, nghiêm túc nghe giảng, thực mau liền phát hiện những kiến thức này đối với mình quá đơn giản.

Học cái gì đều là định lý Pitago, tứ giác, hình thang.

Cô tuy rằng không còn nhớ rõ đại học cao số, nhưng đối với loại kiến thức sơ trung này quả thực nắm chắc như lòng bàn tay.

Cô đem sách toán và vật lí ra, tùy tiện đọc đề, không sai biệt lắm vừa đọc qua đã biết cách giải.

" Lớp 1 hiện tại học cái gì?" Tan học xong cô liền hỏi Lan Trân Trân.

Lan Trân Tran sửng sốt một chút, đáp: " Lớp 1 là lớp mũi nhọn của Hằng Sơ, nổi danh cả nước, trực tiếp cùng Thanh Hoa hợp tác, hiện tại khẳng định tiến độ học rất cao a, cậu hỏi cái này để làm gì? Nói, hôm qua Hứa Minh Dực đi tham gia thi đua.........."

" Miễn bàn cậu ta." Khương Ninh nói.

Lan Trân Trân thập phần kinh ngạc liếc nhìn Khương Ninh một cái.

Khương Ninh thực mau đã đưa ra quyết định, cô muốn chuyển lớp, chuyển tới lớp 1.

Đời trước sau khi cô xuất đạo, anti-fan thường xuyên lấy thành tích trung học chửi bới cô, nói cô không học vấn không nghề nghiệp, là tiểu thái muội, bình hoa di động.

Vô luận đời này chính mình có đi vào giới giải trí hay không, cô đều phải hảo hảo học tập, làm những người đó câm miệng.

Huống chi, cô vẫn luôn cảm thấy Trịnh Nhược Nam mất sớm, cũng chính mình cùng Khương Phàm không phải không có quan hệ. Đời này cô nhất định phải làm một cô con gái khiến Trịnh Nhược Nam không cần lo lắng.

Cô chuyển tới lớp 1 cũng coi như làm gương cho Khương Phàm.

Lớp 1 có Hứa Minh Dực cũng không sao, hiện giờ cô với hắn cũng không còn quan hệ. Yến Nhất Tạ cũng học lớp 1, tuy rằng cậu không thường tới trường, nhưng nếu chuyển tới lớp 1, ít nhất vẫn có thể gia tăng cơ hội gặp mặt.

Vì thế tan học Khương Ninh liền như thỏ lẻn đến văn phòng.

" Với thành tích của em còn muốn chuyển lớp?"

Chủ nhiệm lớp hớp ngụm trà, không thể tưởng tượng nói: " Khương Ninh a, tiến độ lớp chúng ta em đuổi kịp sao? Nếu em muốn chạy đến lớp 1 để theo đuổi Hứa Minh Dực, thầy khuyên em nên chết tâm! Cấm yêu sớm!"

Đổi lại Khương Ninh đời trước, lòng tự trọng cao, ngoan cố, nghe được lời này không chừng sẽ cùng chủ nhiệm cãi nhau.

Nhưng sống lại một đời, Khương Ninh......... Cô "Oa" một chút vành mắt liền đỏ hết lên.

Chủ- đang còn muốn phê bình vài câu- nhiệm lớp: "............"

" Hứa Minh Dực là ai, trong mắt em chỉ có học tập." Khương Ninh khóc nức nở nói: " Chẳng lẽ tiến tới là chuyện xấu sao? Em chỉ muốn hảo hảo học tập, vì tương lai tươi sáng!"

Chủ nhiệm lớp: "............" . Ông nhìn lầm sao??

Khương Ninh khóc lên như tiếu khóc bao, chủ nhiệm lớp thấy hốc mắt cô đỏ như thỏ, cũng không đành lòng, nói không chừng đứa nhỏ này thật sự quyết tâm sửa lỗi?

Ông nói: " Giáo nội chuyển lớp cũng không quá khó, nhưng vấn đề là, lớp 1 đều là học sinh mũi nhọn, lấy thực lực để nói chuyện. Kì thi lần sau ít nhất được hạng 40 toàn trường, em mới có tư cách đề cập đến chuyện này."

" Nếu em thi được trước hạng 40, thầy phải cùng lão sư lớp 1 đồng ý?"

" Ta hứa." Chủ nhiệm lớp nói.

Ông nghĩ thầm, trường có đến hàng trăm ngươi, dù sao Khương Ninh trước giờ đều không vào nổi top 400. Này một chốc quyết tâm cũng không có khả năng tăng lên mấy trăm hạng.

Cửa văn phòng bị đẩy ra, thanh âm nữ sinh vang lên: " Vương lão sư, chủ nhiệm lớp em đưa bảng thi đua cho thầy."

Chủ nhiệm lớp nói: " Vào đi."

Khương Ninh cảm thấy thanh âm này rất quen thuộc.

Đối phương cũng không kiêu ngạo, siểm nịnh mà nhìn cô một cái.

Khương Ninh thực mau thu hồi tầm mắt. Nếu là đời trước, cô chắc chắn sẽ muốn cùng bạch nguyệt quang của Hứa Minh Dực hảo hảo so đo một chút, nhưng đời này, mọi việc đều không liên quan đến cô.

Nhưng ánh mắt của Chung Từ Sương vẫn luôn dừng trên người cô.

Đây là tiểu thanh mai thích Hứa Minh Dực?

......... Tựa hồ bất quá cũng có thể.

Lớn lên thật xinh đẹp, bắt người ta phải đặt vào mắt, nhưng trừ bỏ cái này còn có điểm gì tốt khác? Trường hơn 800 người, cô mỗi lần thi hạng đều trên 700? Nghe nói vũ đạo học cũng không xong, đánh cá 3 ngày thì phơi lưới 2 ngày...... Hiện tại không thể hiểu được còn muốn chuyển đến lớp 1 để theo đuổi Hứa Minh Dực.

Chủ nhiệm lớp nhận thấy được tầm mắt của Chung Từ Sương, kỳ quái mà liếc nhìn Chung Từ Sương một cái: " Còn có việc sao?"

Chung Từ Sương lúc này mới giật mình thu hồi tầm mắt.

" Thưa thầy em đi." Cô vội vàng nói.

Sau khi Chung Từ Sương đi, chủ nhiệm lớp vô cùng đau đớn mà nhìn Khương Ninh nói: " Em nhìn người ta xem, tuy rằng là học sinh vượt khó, nhưng tự lập tự cường, thành tích học tập rất tốt, nhiều lần được đăng báo. Em nhìn lại bản thân mình xem!"

Khương Ninh căn bản không quan tâm chủ nhiệm nói, nhắc tới một sự kiện khác: " Vương lão sư, Âu Dương là người quen của thầy đi, thầy có thể cho em phương thức liên hệ được không?"

Âu Dương đời trước được điều đi nước ngoài nghiên cứu, Khương Ninh vì thế cũng quen biết hắn, hai người vừa là thầy vừa là bạn, phi thường là bằng hữu tốt.

Khương Ninh tối hôm qua nghĩ đến cách giải quyết vấn đề chuyển trường của Khương Phàm chính là có thể xin Âu Dương giúp đỡ. Nếu nhớ không nhầm, hắn năm trước được nhậm chức ở cục giáo dục, chắc chắn sẽ có nhiều mối quan hệ.

Đương nhiên đời này Âu Dương hiện tại khẳng định không quen biết cô, chính là muốn thử một lần.

" Làm gì? Con nít con nôi xin phương thức liên lạc để làm gì?"

Khương Ninh nói: " Thật không dám dấu, em trai của em muốn chuyển trường, em ấy là một hạt giống tốt, nhưng nếu vẫn tiếp tục học ở trường Nam sinh trung lập, liền hỏng."

Chủ nhiệm lớp có chút kinh ngạc mà nhìn khương Ninh, ông không nghĩ tới Khương Ninh nhỏ tuối như vậy đã hiểu được việc suy xét giáo dục của em trai, thực sự để lại cho ông ấn tượng khá tốt.

Hiện tại Khương Ninh mềm mại lễ phép........... Còn biết quan tâm em trai.

" Thầy trực tiếp đưa địa chỉ cho em, cùng người nhà đi tìm một chút liền tốt." Chủ nhiệm lớp mở ngăn kéo ra, ở trong đống thư tìm kiếm.

Thư tín quá nhiều, ông tìm nửa ngày cũng không tìm được.

Khương Ninh mắt tinh, nói: " Ở bên kia có một phong bì, là từ trường đại học."

" Vẫn là em thị lực tốt." Chủ nhiệm lớp nói xong liền đưa địa chỉ cấp cho Khương Ninh.

Chờ Khương Ninh đi rồi, ông uống một ngụm trà, đóng lại ngăn kéo.

Bỗng nhiên cảm thấy không đúng----------

Không phải, đây đều là thư từ nước ngoài gửi tới, đều viết bằng tiếng Anh, thành tích đếm ngược như Khương Ninh như thế nào trong vài giây ngắn ngủi đã xem hiểu?

_________________________________

Hôm nay buổi tối về đến nhà, Khương Ninh liền đem chuyện Âu Dương nói với Trịnh Nhược Nam.

Trịnh Nhược Nam một bên xem văn kiện, một bên không nhịn được cười: " Ninh Ninh, con lo lắng cho em trai là tốt, nhưng suy nghĩ của con quá ngây thơ rồi, giáo sư vừa nhậm chức ở cục giáo dục, cũng xem như đã làm quan, không duyên không cớ sẽ giúp chúng ta sao?"

Trịnh Nhược Nam tuy là một nữ cường nhân, nhưng rốt cuộc cũng là người thời đại cũ, tư tưởng vẫn rất bảo thủ.

Khương Ninh ở trong mắt bà chỉ là một cô nương 14 15 tuổi, nói cái gì cũng đều là đùa giỡn.

" Các ngươi đang nói Âu Dương?" Khương Sơn đẩy cửa phòng ngủ đi tới.

Khương Ninh vốn là ngầm nói chuyện cùng Trịnh Nhược Nam, không nghĩ tới vừa vặn là bị ông ta nghe thấy.

Cô quay mặt đi.

Luật sư còn chưa liên hệ tốt. Cô không quá nguyện ý nhìn ông ta nhiều hơn một cái.

" Các ngươi như thế nào lại biết hắn?" Khương Phụ ngạc nhiên nói: " Tôi gần đây có một công trình ngay bên cạnh trường học, vừa vặn cần hắn kí tên, nhưng nhân viên phía dưới nài nỉ yêu cầu, hắn vẫn luôn không chịu kí, gần như vì chuyện này mà sứt đầu mẻ trán, cơm đều ăn không vô! Nhân viên phía dưới đều trị không được, các ngươi đây là định làm gì?"

Khương Sơn làm việc ở công ty kiến trúc, cũng được xem là ông chủ, nhưng năm đó dựa vào ông ngoại Khương Ninh mới vào được.

Sau khi ông ngoại Khương Ninh qua đời, vị trí ông chủ của Khương Sơn cũng có nguy cơ bay mất, mấy năm nay người trung niên thất nghiệp sẽ bị cười nhạo ăn cơm mềm, vì thế ông ta vẫn luôn suy nghĩ biện pháp trâu bò để đi lên.

Sự việc chưa đâu vào đâu, Khương Ninh cũng không nghĩ sẽ cũng ông ta nói quá nhiều, huống chi cả nhà cũng không ai tin tưởng cô.

" Không có gì, chính là hỏi một chút mà thôi."

Nói xong liền quay người đi ra ngoài.

" Đứa nhỏ này rốt cuộc gần đây làm sao vậy?" Cha Khương nhìn bóng dáng Khương Ninh, không thể hiểu được, cảm giác gần đây Khương Ninh đối với mình vô cùng lạnh lẽo.

" Còn không phải vì ông thiên vị đứa con gái của bạn tốt sao?" Trịnh Nhược Nam đối với ông ta cũng không được tốt, quay người đi ngủ.

Khương gia bên này bởi vì sự thay đổi của Khương Ninh mà không khí trở nên vi diệu.

Ngày hôm sau, cách mấy con phố, Hứa Minh Dực nhận được sủi cảo của Khương gia mang tới.

Hai nhà khá thân, có tới có lui, lâu lâu sẽ cho nhau điểm tâm như sủi cảo gì đó.

" Như thế nào cậu lại tới đây?" Hứa Minh Dực nhìn về phía sau Khương Phàm, nhíu nhíu mày: " Chị cậu đâu? Cậu ấy buổi sáng đã đi đâu rồi?"

" Làm sao tôi biết được? Chị ấy sáng sớm tinh mơ đã làm 2 phần bữa sáng chạy ra ngoài-------- Anh mẹ nó còn không nhận? Tay đứt rồi?" Khương Phàm đem hộp sủi cảo hướng đến Hứa Minh Dực, không kiên nhẫn mà nói: " Tôi lại không gắn GPS lên người chị tôi."

Khương Phàm thật ra đối với Hứa Minh Dực không có ác ý, chỉ là do thời kì phản nghịch, xem các nam sinh đều không vừa mắt.

Hắn tự phong mình là Nam Mạnh Bá Vương, Hứa Minh Dực lại là học sinh Hằng Sơ, hơn nữa còn là " Con nhà người ta ".

Mấy năm nay hắn luôn coi Hứa Minh Dực là tình địch giả của mình.

Hứa Minh Dực không cùng tiểu chi hài chấp nhặt, mày nhăn đến lợi hại: " Hai phần bữa sáng???"

" Đúng vậy." Khương Phàm bỗng nhiên nhớ tới cái gì, đối với Hứa Minh nói: " Có phải hay không anh còn chưa biết? Kia khả năng là chị ấy đang yêu. Hì hì. Tôi vừa mới ra cửa còn thấy chị ấy ở lại phòng bếp vui vẻ chuẩn bị bữa sáng tình yêu. Hì hì hì hì."

Hứa Minh Dực: "................."

Đang yêu?? Hứa Minh Dực hắn tuyệt không tin, nhưng muốn đánh chết tên nhóc Khương Phàm này là sự thật.

Hứa Minh Dực cùng Khương Ninh cãi nhau, vốn tính đấu tranh lạnh với Khương Ninh vài ngày. Nhưng vì chuyện 2 phần bữa sáng, trong lòng hắn dần trở nên nôn nóng.

Như có thứ gì đó chui vào da thịt vậy.

Hắn tính toán ngày mai sẽ đi theo Khương Ninh, để xem rốt cuộc Khương Ninh đứa bữa sáng cho ai.

_______________________________________

Tiểu Hứa, dù sao cũng không phải cho cậu!!

*Hiện tại Khương Ninh 14 tuổi, Khương Phàm 13 tuổi, Hứa Minh Dực 15 tuổi nhé!! Nhưng vì để có thể liền mạch với mạch truyện từ chương 1 thì mình xin phép được giữ nguyên cách xưng hô giữa Khương Ninh - Hứa Minh Dực là cậu - tớ nhé! Nếu các cậu có ý kiến gì về cách xưng hô thì cứ nói nha......