Tình Nhân Của Phụ Thân

Chương 15: Thánh địa hẹn hò – căn nhà đỏ 2

Chương 15: Thánh địa hẹn hò – căn nhà đỏ 2

Thực ra… Cô ngầm từ chối anh ta vô số lần, tuy Trương Hạo nhìn không tệ lắm, thành tích học tập cũng rất tốt, nhưng người đàn ông này không phải là đồ ăn của Cố Chỉ Hàm cô.

Trong đầu đột nhiên hiện lên Cố Lâm Hiên dáng người MAN muốn chết, toàn thân tản ra hương vị của người đàn ông trưởng thành.

Hình như cô thích người đàn ông lớn hơn cô một chút, thành thục một chút. Cô thích được người đàn ông âu yếm nâng trong lòng bàn tay, coi như bảo bối…

Ách… Cố Chỉ Hàm ném những ý nghĩ lung tung rối loạn ra sau đầu, không thể lại nghĩ nữa.

Haizz, nhẹ giọng thở dài, Cố Chỉ Hàm vẫn thay quần áo, định đi một chuyến. Hiện giờ mọi người đều sốt ruột chuẩn bị dự thi, cô cũng không hi vọng Trương Hạo vì chuyện này mà phân tâm, ảnh hưởng tới thi đại học.

Thực ra căn nhà đỏ là một tòa nhà dạy học cũ 2 tầng bỏ hoang ở phía sau trường học, có không ít tình nhân vì tránh né tầm mắt của trường học, thường xuyên lén chạy tới đây hẹn hò.

Cố Chỉ Hàm dùng đèn trong di động, đi qua con đường nhỏ không tính yên bình, sau đó đi tới thánh địa hẹn hò trong truyền thuyết – căn nhà đỏ.

Phế tích trước mắt, bao phủ ở dưới ánh trăng sáng ngời, nhìn không cảm thấy khủng bố, trái lại còn rất đẹp.

Nhưng cách lúc Trương Hạo gửi tin nhắn tới đến bây giờ đã qua nửa tiếng, Cố Chỉ Hàm đứng ở cửa căn nhà đỏ, cũng không thấy người tới. Suy nghĩ một lát, cô định tiến vào trong nhìn xem.

Cố Chỉ Hàm bật đèn pin, đi một vòng tầng một, ngay cả quỷ ảnh đều không thấy. Ngước mắt lên nhìn tầng 2, ngẩn ra mấy giây, bước chân không khống chế được tiến lên cầu thang. Cô giơ đèn pin, một bước, hai bước, ba bước…

Mới bước tới bậc cuối cùng, trong không trung đột nhiên truyền đến tiếng rêи ɾỉ của người phụ nữ, ở trong đêm đen có vẻ vô cùng mị hoặc. Cố Chỉ Hàm sợ tới mức nhanh chóng tắt đèn đi, tim đập nhanh hơn.

Theo tiếng rêи ɾỉ lả lướt, Cố Chỉ Hàm nhẹ nhàng nâng bước chân, nương theo ánh trăng ngoài cửa sổ, đi tới góc phòng bên tay trái.

“Ừm… Thân ái, anh giỏi quá…” Một giọng nói tao mị truyền đến, Cố Chỉ Hàm cong người lặng lẽ đứng trước cửa sổ không có thủy tinh ngăn cách. Đúng lúc có cây cột to che khuất, ẩn trong bóng đêm, sẽ không lo lắng bị người ta phát hiện.

Bên trong truyền tới tiếng hôn môi “chậc chậc”, cùng với tiếng kêu dâʍ đãиɠ của người phụ nữ, một bộ phim cấm sống động ở ngay trước mắt. Cố Chỉ Hàm hưng phấn, tò mò ngẩng đầu nhìn bên trong.