Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Chuyện to gan nhất trong cuộc đời Trường Tình chính là lúc học đại học bị Nguyễn Dạng lôi kéo xem phim người lớn ở kí túc xá.
Ngoại trừ Nguyễn Dạng to gan và Giang Đóa Dao muộn tao* thì cô và Quản Anh đều rất ngượng ngùng.
***Muộn tao: bề ngoài lạnh lùng xa cách nhưng nội tâm mãnh liệt như lửa
Lúc ấy cô hơi bị chấn kinh nhưng không nghĩ tới của Tống Sở Di lại dọa người như vậy.
Trường Tình ôm gò má nóng bỏng, đột nhiên hoài nghi Tống Sở Di không được thật sao?
Nhìn không giống chút nào.
Cô ra sức lắc đầu, không thể nghĩ tới chuyện xấu xa đó được.
Mười mấy phút sau, cô thò đầu ra ngoài, Tống Sở Di đã quay về giường ngủ rồi, Trường Tình cảm thấy hơi phức tạp.
Cô nhấc chân quay về phòng ngủ, phát hiện Tống Sở Di đã cởϊ áσ khoác ném xuống đất, áo sơ mi trắng bên trong đều bị cởi khuy cài, tay phải đặt lên trán, mãi tóc hơi rũ xuống, khuôn mặt tinh xảo, đẹp đẽ kết hợp với đôi môi mỏng phấn hồng.
Hình ảnh này, quá hoạt sắc sinh hương rồi.
Đôi mắt nhỏ của Trường Tình không ngừng đi xuống, lần đầu tiên cô mới phát hiện dáng người đằng sau áo blouse trắng kia lại là cơ bụng rắn chắc như thế, không quá cơ bắp như đi tập thể thao ở phòng gym hay vận động viên mà gợi cảm gãi đúng chỗ ngứa, sẽ không làm người ta cảm thấy ghê tởm, lại xuống phía dưới….
Trường Tình phát hiện Tống Sở Di đã nhắm mắt lại, cô yên tâm lại chột dạ rồi lại có chút hưng phấn không thể nói rõ, ước chừng là anh vừa đi toilet xong, đai lưng thắt lỏng lẻo, thân hình chữ V lộ ra làm cô đầu váng mắt hoa.
Cô sống hai mươi bốn năm trên đời lần đầu tiên cẩn thận quan sát dáng người của một người đàn ông như vậy, trước kia tuy ở đài truyền hình cũng thường nhìn thấy nhiều người mẫu và minh tinh có dáng người tốt nhưng chỉ có thể nhìn qua chứ không dám nhìn chằm chằm.
Trường Tình che mặt quay đầu đi rồi lại không nhịn được nhìn thêm chút nữa.
Không thể không nói dáng người của ông xã cô hoàn mỹ không còn gì để nói.
Nhưng mà thưởng thức là thưởng thức, Trường Tình vẫn không có ý tưởng gì khác, buổi tối đi ngủ, cô cầm chăn trải xuống đất cạnh mép giường, cô nhất định là cô dâu bi ai nhất trên đời này, ngày đầu tiên lãnh chứng phải ngủ dưới mặt đất.
Một ngày này xảy ra quá nhiều chuyện, Trường Tình mất ngủ đến 2h sáng mới ngủ được.
…..
8h sáng, Tống Sở Di tỉnh lại, trông anh không giống như say rượu, vừa mở mắt ra, phát hiện khung cảnh xung quanh đều là màu hồng, anh giật giật cánh tay, cảm nhận được thứ gì đó có lông xù, hình như là gối ôm.
Anh cúi đầu nhìn một cái, khóe miệng giật giật, thật là một con gấu lớn màu nâu.
Anh nhìn kĩ xung quanh, vừa nhìn là biết phòng ngủ của con gái, phong cách trẻ con làm anh cảm thấy đau cả đầu, nhiều năm rồi anh chưa say thành như vậy.
Anh ngồi dậy đi tìm giày mới phát hiện Trường Tình đang ngủ ở mép giường, trên người mặc áo ngủ tơ tằm, chăn thì nửa lót nửa che, nhưng hiển nhiên tư thế ngủ không ngoan, chăn bị đá văng ra, người lăn ra sàn nhà lạnh lẽo, hơn nữa còn ngủ nằm sấp, trên sàn nhà còn có nước dãi.
Tống Sở Di khó có thể tưởng tượng một cô gái bình thường nhìn thì ngăn nắp lương lệ sao tư thế ngủ lại kém như vậy, không khác gì con gấu trúc lười biếng trong vườn bách thú.
Anh cảm thấy bất đắc dĩ, nhẹ nhàng cúi người bế cô thả lên giường.
Trường Tình lật người một cái, chui vào ổ chăn.
Tống Sở Di nhìn cô một cái, lại đắp chăn tử tế cho cô.
…….
Trường Tình tỉnh ngủ phát hiện trong phòng chỉ có mình cô, cũng không biết leo lên giường ngủ lúc nào, chăn gối đêm qua bị cô kéo xuống giường cũng đã được gấp gọn để trên ghế.
Cô rửa mặt, chải đầu sau đó vội vàng xuống lầu, Trường Tâm đang ăn sáng thấy cô đi xuống nở nụ cười mập mờ nhìn cô: “Ồ tỉnh rồi hả, đêm qua mệt chết ấy nhỉ?”
“Chị, chị nói linh tinh cái gì đấy.” Trường Tình liếc xéo chị gái.
“Đêm qua chị ở phòng bên cạnh vừa lúc nghe thấy tiếng kêu của em.” Ánh mắt của Trường Tâm vô cùng đáng khinh: “Dù sao cũng giải quyết xong lần đầu tiên của em mà.”