La Tiếu còn lấy thêm hai mươi con gà con, nói là buổi trưa ngày kia ở giao lộ rừng cây nhỏ trong công xã giao dịch, cũng để giá tám phần tiền một con cho cô, còn heo con người kia nói phải cần thời gian tìm một chút, không quá dễ tìm, hai người nói cẩn thận xong thì mới tách ra.
Đi ra rừng cây nhỏ ở phía trước công xã thu vịt con vào trong không gian, lúc này mới bước nhanh đi về trong thôn.
Khi sắp vào thôn, gặp phải xe lừa đứng ở ven đường trong thôn, bên cạnh còn đứng mấy người nam nữ đều có, La Tiếu đi tới liền nhìn thấy Tôn Hải đường cũng đứng ở đó.
Liền tiến lên hỏi: "Thím Hải Đường, sao lại đứng ở chỗ này?"
Tôn Hải Đường nói: "Ngày hôm nay không làm việc, đi vào trong huyện một chuyến, nhưng đến đây thì xe lừa hỏng rồi, còn con đi đâu vay6?"
La Tiếu thoải mái nói: "Con đi đến công xã một chuyến, mua chút vật dụng hàng ngày."
Cùng thím Hải Đường nói chuyện, đồng thời cũng gật gật đầu với những người khác, xem như là chào hỏi.
Một người phụ nữ bên cạnh Thím Hải Đường hỏi: "La Tiếu, đi mua gì đó?"
La Tiếu hào phóng thả ba lô xuống để bọn họ nhìn một chút, một chậu rửa mặt tráng men, một đôi giày giải phóng, một đôi giày vải đen, còn có một khối xà phòng và hơn hai mươi cân bột ngô, một cân gạo nếp, còn có nửa cân muối.
Nhìn thấy những thứ đồ này có người lộ ra ước ao, nói: "Mua những thứ này có thể phải cần không ít tiền và phiếu."
La Tiếu cười nói: "Ở trên núi trồng một chút dược liệu đổi một chút tiền và phiếu, nếu không thì cũng không ăn được."
Người phụ nữ hỏi vội: "Dược liệu, là thuốc gì mà có thể đổi tiền và phiếu chứ?"
La Tiếu cũng không có che giấu, nói: "Sài hồ, hoàng cầm."
Người phụ nữ còn muốn hỏi gì đó thì bị người đàn ông phía sau kéo một cái.
Thím Hải Đường thở dài một hơi: "Hiện tại con có thể kiếm được bảy công điểm, nuôi sống chính mình không thành vấn đề, sẽ tốt lên, có gì cần hỗ trợ thì nói với thím, tuyệt đối đừng khách khí."
Cảm ơn một tiếng, La Tiếu liền nói: "Thím, vậy con đi trước đây, về đi thu thập đất phần trăm một chút." Cũng vung vung tay cùng những người khác.
Sau khi La Tiếu rời đi, một cô gái đứng bên cạnh Tôn Hải Đường hỏi: "Thím, đây là ai vậy, sao con chưa từng thấy?"
Nói chuyện chính là con gái của bí thư chi bộ thôn, so với La Tiếu lớn hơn hai tuổi gọi là Trương Xảo Diễm, đang học năm nhất cao trung ở huyện.
Trương Xảo Diễm hơi có suy nghĩ nhìn bóng lưng La Tiếu, ánh mắt tràn đầy không thích, không vì cái gì khác, chỉ là vóc dáng La Tiếu cao hơn cô ta, lớn lên cũng đẹp đẽ hơn cô ta.
Khoảng thời gian này La Tiếu trắng nõn hơn trước không ít, khí chết so với trước đây tốt hơn rất nhiều, ngoại trừ vóc người vẫn hơi gầy, tướng mạo xác thực không kém.
Có điều ở trong lòng La Tiếu những thứ này không phải chuyện gì lớn, bộ thân thể này mới tròn mười ba tuổi, tin tưởng không tốn thời gian dài, nhất định sẽ trở thành tiểu mỹ nữ dáng ngọc yêu kiều.
Thím Hải Đường thở dài một hơi, nhìn bóng lưng La Tiếu: "Quãng thời gian trước con làm bạn với chị cả ở trong thành không về thôn nên không biết, La Tiếu này. . ."
Nói xong thím Hải Đường còn nói bổ sung: “La Tiếu bây giờ cũng có thể kiếm được bảy công điểm, làm việc lưu loát lắm, chính là đứa nhỏ này cũng thật đáng thương."
Nghe xong những này, Trương Xảo Diễm mới thở phào nhẹ nhõm, hừ, lớn lên xinh đẹp thì thế nào, còn không phải kẻ đáng thương sao, cô ta lại là học sinh cấp ba, ở trong lòng không khỏi có cảm giác ưu việt.
La Tiếu cũng không biết một chút thời gian này, còn có người coi chính mình là thành quân địch hư cấu.
Tiến vào thôn liền nhìn thấy bóng lưng em sáu nhà họ Triệu chạy rời đi, ở trong lòng lạnh rên một tiếng đi về nhà.
Cao Tố Hoa ở nhà họ Triệu đang ở bên trong sân thu thập, nghe thấy con gái thứ sáu chạy vào: "Trở về, trở về, La Tiếu trở về, còn mang theo ba lô."
Cao Tố Hoa vừa nghe trong lòng liền bắt đầu có các loại suy đoán, lòng ngứa ngáy khó nhịn, nghĩ tìm cái lý do gì đến chỗ La Tiếu nơi đó tìm hiểu một hồi.
Vừa vặn con gái lớn vào cửa, liền nói: "Tiểu Đào, con đi một chuyến đến chỗ thanh niên trí thức, nhìn xem ngày hôm nay La Tiếu mua cái gì trở về."
Triệu Tiểu Đào không để ý mẹ mình tí nào, trực tiếp tiến vào nhà chính.
Cao Tố Hoa thấy con gái lớn không để ý tới mình, cũng không tức giận quay về phía con gái thứ hai Triệu Tiểu Mai ở phía sau tiến vào nói: "Tiểu Mai, chị không đi thì con đi, nếu như khi trở về đạt được thứ tốt thì sẽ cho con làm của hồi môn."
Triệu Tiểu Mai vừa nghe lời này tinh thần tỉnh táo, cười nói: "Lời này là do mẹ nói nha.”