Tô Tri Hựu bên này đã đáp ứng mẹ cô, người cũng đã đến rồi, cần thiết phải gặp mặt.
Chính là nhìn dáng vẻ Chỉ Cảnh dường như có chút khẩn trương, cô duỗi tay qua vuốt mặt anh an ủi: “Bảo bối, anh yên tâm đi, anh lớn lên đẹp như vậy, mẹ em nhất định sẽ thích anh, bởi vì mẹ em là cái nhan khống, bà ấy lúc trước nhìn thấy ảnh chụp của anh, mỗi ngày đều khen anh đẹp trai.”
Chỉ Cảnh nghe được lời này chần chờ một lát, hỏi: “Vậy cha em thì sao?”
Tô Tri Hựu nghe xong thì trầm mặc không trả lời, cô không dám nói cho anh, cha cô biết cô có một người bạn trai như vậy thì không quá tán đồng, bởi vì cảm thấy anh lớn lên quá đẹp trai.
Còn nói người đẹp trai không có lương tâm, lớn lên đẹp trai dễ dàng thu hút ong bướm, còn nói, anh dựa vào gương mặt này nên muốn làm gì thì làm, chẳng qua chỉ chơi đùa mà thôi, bảo cô cẩn thận không bị lừa.
Tô Tri Hựu cảm thấy không phải như vậy.
Chỉ Cảnh cùng những lời cha cô nói không đúng, trên thế giới này cũng có đàn ông giống Chỉ Cảnh.
Tô Tri Hựu giải thích, nhưng cha cô không tin, theo quan niệm cũ, cảm thấy đàn ông lớn lớn lên đẹp trai, rất không đáng tin cậy.
Tìm người yêu không cần tìm đàn ông đẹp trai, hơn nữa, còn nghe được hoàn cảnh gia đình anh tốt, rất có tiền, cùng với gia đình bọn họ không hề xứng đôi, liền cảm giác nếu con gái gả qua, sẽ bị khi dễ, cho nên cha cô cũng không quá đồng ý chuyện hai người ở bên nhau.
Tô Tri Hựu không dám cùng Chỉ Cảnh nói, ngày thường anh làm thí nghiệm cũng không căng thẳng như vậy, hiện tại nghe tin cha mẹ cô tới, sắc mặt liền thay đổi, cô sợ Chỉ Cảnh bị dọa ngủ không được, dỗ anh nói: “Yên tâm đi, cha em cũng rất thích anh.”
Chỉ Cảnh nghe được lời này vẫn rất bình tĩnh, nhưng chỉ có một ngày chuẩn bị, còn phải hỏi sở thích của họ, tìm cho họ một cái khách sạn tốt.
Tô Tri Hựu không dám cùng cha mẹ cô nói mình cùng Chỉ Cảnh ở chung, chỉ có thể nói bản thân ở trong kí túc xá của trường học, không dám nói mình đã sớm cùng bạn trai ngủ rồi lại ngủ, dù sao cha mẹ cô vẫn có quan niệm người truyền thống, cảm thấy vẫn nên kiềm chế, nên chờ đến lúc kết hôn.
Tô Tri Hựu còn khống chế không được chính mình, nếu chờ đến lúc kết hôn, rau kim châm đều sẽ lạnh, phải trải nghiệm mấy năm mới có kɧoáı ©ảʍ.
Chỉ Cảnh hai ngày nay đều chuẩn bị, anh đã lên kế hoạch, liệt kê những nơi sẽ đi, ăn cơm ở đâu...
Còn sắp xếp để hai gia đình cùng nhau ăn cơm, cha mẹ anh cũng muốn gặp cha mẹ Tô Tri Hựu, vì vậy liền sắp xếp một bữa tiệc.
……
Thời gian rất nhanh đã đến, hôm nay cha mẹ cô tới, đã lên máy bay, thời điểm máy bay hạ cánh, bọn họ liền xuất phát đến sân bay.
Tô Tri Hựu ngồi ở ghế phụ nhìn ra, nhìn anh lái xe giống như có điểm chán ghét, nhịn không được duỗi tay qua nắm lấy tay anh.
Còn vuốt ve đùi Chỉ Cảnh.
Chỉ Cảnh nhìn bộ dáng Tô Tri Hựu đùa giỡn, thì đè lại tay cô, không cho cô lộn xộn.
“Hựu Hựu, em phải nhớ kỹ, chờ chút nữa lại nói, em trước mắt không nên động tay động chân, không cần để hai người họ biết, biết không?”
Nhìn bộ dáng Chỉ Cảnh giống như lão cán bộ, đem Tô Tri Hựu không biết phải làm sao, đây là có ý gì?
Đây là ghét bỏ cô lưu manh?
Bất quá Tô Tri Hựu cũng cảm thấy mình chính là một kẻ lưu manh, nhìn thấy anh liền nhịn không được dính lấy, chủ yếu thật sự khống chế không được, nếu không chế được thì đã không lưu manh như vậy.
Cha mẹ cô lại không ngốc, nhìn hành động hai bọn họ thân mật, khẳng định biết hai người bọn họ hai làm cái gì, nhất định phải kiềm chế.
Tô Tri Hựu đáp ứng khắc chế, cô đang chuẩn bị thu tay lại, nhưng một tay Chỉ Cảnh vẫn nắm lấy tay cô, nói: “Hiện tại có thể nắm tay, chờ chút nữa nhìn thấy chú và dì mới không thể.”
Tô Tri Hựu nghe được lời này bị anh làm cho tức cười, cảm thấy thật là, hiện tại còn có thể sắc liền sắc.
Chỉ Cảnh một bàn tay cầm lái, tay kia nắm tay Tô Tri Hựu, thật sự rất soái, Tô Tri Hựu liền thích nhìn anh lái xe như vậy, bị anh câu dẫn trái tim đập bịch bịch.
……
Sau khi thấy cha mẹ Tô Tri Hựu, Chỉ Cảnh đi qua chào hỏi, tiếp nhận hành lý, ngoan ngoãn gọi chú dì.
Hai người nhìn Chỉ Cảnh, mẹ Tô Tri Hựu bị dọa : “Này thằng bé đẹp trai quá, so với ảnh chụp còn đẹp hơn nhiều, sao lại đẹp trai như vậy chứ?”
Tô Tri Hựu không cho mẹ cô xem ảnh chụp anh để đầu nấm lúc trước, bằng không tuyệt đối không tin đây là một người.
Chỉ Cảnh chào hỏi hai vị trưởng bối, mang theo bọn họ lên xe, nhưng vẫn rất khẩn trương, Tô Tri Hựu nhìn ra, anh vừa rồi hoàn toàn là hai người, như thế nào nhìn thấy cha mẹ cô lại khẩn trương như vậy, ngồi thẳng tắp đoan chính.
Sau khi Tô Tri Hựu lên xe thì ngồi ở phía trước, cha mẹ cô ngồi phía sau, dọc theo đường đi đều nói chuyện phiếm, là Chỉ Cảnh tìm đề tài.
Tô Tri Hựu cảm thấy chuyện này không dễ dàng, đối với một người trầm mặc ít lời như anh, nghe nói anh muốn trò chuyện mấy câu cùng người khác, nhưng lại không biết nói thế nào, hiện tại thế nhưng anh còn chủ động tìm đề tài, thật là mới mẻ.
Tô Tri Hựu muốn nắm tay anh, lại bị ánh mắt anh cảnh cáo, miễn cho bị nhìn thấy.
Mẹ Tô Tri Hựu tò mò hỏi Chỉ Cảnh: “Chỉ Cảnh, các con…… Tuy rằng nói hiện tại bọn trẻ tương đối cởi mở, làm loại chuyện này cũng là bình thường, nhưng cháu phải biết hai đứa vẫn còn nhỏ, tuy rằng đã lên năm bốn đại học. Sắp tốt nghiệp, nhưng thanh danh con gái vẫn rất quan trọng, đừng để mang thai trước khi kết hôn, người thân nhà chúng ta bên kia sẽ bàn tán, dù sao địa phương nhỏ, sẽ bàn tán cả đời.”
Chỉ Cảnh nghe được lời này rõ ràng khẩn trương hơn, sợ hãi cùng mẹ Tô Tri Hựu giải thích: “Dì yên tâm đi, chúng con không có làm cái kia, cho nên sẽ không chưa kết hôn đã có thai.”
Cha mẹ Tô Tri Hựu nghe được lời này thì an tâm, lúc trước vẫn luôn rất lo lắng, nếu cái đó có thật, có hại chính là con gái nhà họ, hiện tại nghe không có, vẫn là yên tâm.
Tô Tri Hựu khϊếp sợ nhìn Chỉ Cảnh, anh…… Đây là đang nói dối?
Hiện tại trở nên hư hỏng như vậy, người chưa từng nói dối nhưng lại nói dối cha mẹ cô.
Nhìn bộ dáng anh nói dối, lỗ tai đỏ bừng.
Tô Tri Hựu vui vẻ, nguyên lai không chỉ có cô gặp mẹ anh khẩn trương, loại học bá như Chỉ Cảnh cũng là cái dạng này, so với cô anh còn lúng túng hơn.
Bất quá bọn họ đúng là người một nhà.
Cha mẹ Tô Tri Hựu còn tưởng rằng con gái vẫn còn là xử nữ, nhưng không hề biết đã sớm lãng thành bộ dáng gì…… Một ngày không được Chỉ Cảnh thao liền không thoải mái.
……
Chỉ Cảnh rất cố gắng nói chuyện, dọc theo đường đi đều tìm đề tài, cha mẹ cô rõ ràng chính là rất vừa lòng, đi đến khách sạn cất hành lý, sau đó liền đi ăn cơm.
Đặt một khách sạn năm sao, cha mẹ Chỉ Cảnh cũng tới, đêm nay là muốn gặp thông gia.
Cha mẹ Tô Tri Hựu nhìn thấy cha mẹ Chỉ Cảnh liền hiểu tại sao Chỉ Cảnh lớn lên đẹp trai như vậy? Nguyên lai là do di truyền.
Mẹ Tô Tri Hựu còn nhỏ giọng cùng cô nói: “Bạn trai đẹp trai, về sau con của con khẳng định đẹp, con khó coi, Chỉ Cảnh đẹp, tương lai khẳng định con của con sẽ xinh đẹp, thay đổi gien gia tộc, không tồi.”
Tô Tri Hựu buồn bực, làm gì có ai nói con gái mình như vậy, bất quá lời mẹ cô nói không sai, về sau con bọn họ nếu giống Chỉ Cảnh thì tốt rồi, như vậy không phải soái ca thì chính là mỹ nữ, di truyền gien cha thì tốt, không cần di truyền gien mẹ.
Cha Chỉ Cảnh tuy rằng trầm mặc ít lời nhưng mẹ anh lại nói nhiều, vẫn luôn nói chuyện, hai bên nói chuyện rất hợp nhau, một bữa cơm ăn vô cùng vừa lòng, thời điểm trở về, mẹ Chỉ Cảnh cùng Tô Tri Hựu nói: “Hựu Hựu, dì nghe nói trong khoảng thời gian này con đi thực tập nhưng vẫn ở lại trường học, để dì đưa con về trường, còn Chỉ Cảnh đưa cha mẹ con trở về.”
Tô Tri Hựu nghe được lời này khóe miệng vỡ ra, cô còn muốn nói, nếu cha mẹ cô không có phát hiện, đêm nay cô vẫn muốn ngủ cùng Chỉ Cảnh, nhưng dì đã nói như vậy, cô không thể từ chối, nói được, đi lên xe cha mẹ Chỉ Cảnh trở về trường học, ánh mắt lưu luyến không rời nhìn Chỉ Cảnh rời đi.
Chỉ Cảnh đưa cha mẹ cô trở về.
Tô Tri Hựu trở về không được bao lâu, Chỉ Cảnh nói anh đã về đến nhà, đưa cha mẹ cô trở về khách sạn sau đó trở về.
Tô Tri Hựu thấy anh đã về, lập tức gọi video cho anh.
Chỉ Cảnh tiếp nhận video, đang chuẩn bị đi tắm, đập vào mắt chính là hình ảnh Tô Tri Hựu tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, Tô Tri Hựu gọi video, không mặc quần áo cho anh xem.
Chỉ Cảnh thấy cô ở ký túc xá còn dám không mặc quần áo sợ cô cảm lạnh nói: “Mặc quần áo vào, bạn cùng phòng của em không ở đó sao?”
Tô Tri Hựu: “Không ở, bạn cùng phòng đi ra ngoài, đêm nay không trở lại, bảo bối, anh cũng đừng mặc quần áo, cho em nhìn anh tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, đêm nay không được chạm vào bảo bối, chỉ có thể nhìn bảo bối tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cho đỡ thèm.”
Nghe được lời này Chỉ Cảnh đi vào phòng tắm, anh đang chuẩn bị tắm rửa, anh để điện thoại trước mặt mình, đem quần áo cởi ra.
Liền tắm cho Tô Tri Hựu nhìn, Tri Hựu nhìn cơ thể anh cảm giác chịu không nổi.
Tay Tô Tri Hựu xoa vυ' mình, không mặc quần áo rất thuận tiện xoa, một bên xoa vừa nghĩ đến tay Chỉ Cảnh đang nắn bóp, “Ô ô ô tiểu tao hóa một ngày không được bảo bối thao liền chịu không nổi.”
Chỉ Cảnh bị lời này của Tô Tri Hựu làm cho tức cười, đáp lại: “Anh cũng vậy.”
Tô Tri Hựu cứ như vậy nhìn Chỉ Cảnh tắm, cô nhịn không được, cũng đi tắm, nhìn mông Chỉ Cảnh cô rất muốn sờ mông anh, vỗ mông anh.
Sau khi tắm xong, Tô Tri Hựu không cho Chỉ Cảnh mặc quần áo: “Bảo bối, không cần mặc quần áo, em muốn nhìn dáng vẻ anh không mặc quần áo.”
Chỉ Cảnh nghe được lời này ngoan ngoãn không mặc quần áo đi ra ngoài, Tô Tri Hựu nghĩ tới mình lần trước mua vài món đồ còn chưa có sử dụng, hiện tại vừa vặn có tác dụng.
Cô đem dươиɠ ѵậŧ chạy bằng điện lấy ra, cùng Chỉ Cảnh nói: “Bảo bối, chúng ta nhìn video làm đi, em lần trước mua dươиɠ ѵậŧ chạy bằng điện còn chưa có thử qua đâu.”