Đem mèo yêu xử nam cᏂị©Ꮒ đến cao trào, liếʍ đầu nhũ, sờ côn ŧᏂịŧ, nhào nặn lỗ tai, cắn cái đuôi, cᏂị©Ꮒ đến ngất đi
Thân thể Tiểu An đều mềm nhũn nhưng vẫn không ngừng kêu to cùng giãy dụa, Âu Kiệt ngại y ầm ĩ, nghĩ y cũng không trốn thoát được, thẳng thắn buông bàn tay đang chế trụ y ra, đổi thành che miệng y.
“Ưm ưm!” Tiểu An bị che miệng lại càng sợ hơn, y theo bản năng hướng Âu Kiệt huy động móng vuốt, Âu Kiệt né tránh không kịp, trên mặt bị cào bốn vết.
Dị năng của hắn là cường kiện thân thể, Tiểu An cào hắn đương nhiên là không đau, nhưng một trảo này lại khiến hắn lấy lại được một chút bình tĩnh. Nhưng bây giờ kêu hắn rút ra là trăm triệu lần không thể, Âu Kiệt hắn cũng không phải là thánh nhân, khối thịt lớn như vậy đặt trước mặt một con sói, con sói đó mà không ăn chẳng phải bị ngu sao?
Tiểu An chống cự như thế, làm sao có thể không đau. Bất quá cũng là do hắn, hắn quá thô bạo, căn bản không nghĩ tới đối phương vẫn còn là một tiểu xử nam cái gì cũng không hiểu, hơn nữa còn là bị hắn cưỡng bách xâm nhập.
Âu Kiệt dừng lại động tác cắm rút bên dưới, bắt lấy hai tay Tiểu An, làm đối phương sợ đến mức run lên. Hắn cúi đầu ngậm đầṳ ѵú hồng hào của Tiểu An, một tay khác lại nắn bóp viên còn lại.
“A?! Ưm meo?” Côn ŧᏂịŧ to lớn trong cơ thể bỗng dưng ngừng lại, không còn đau nữa khiến Tiểu An ngẩn người, ngực liền truyền tới cảm giác tê dại, đầu lưỡi trơn trượt liếʍ quanh đầṳ ѵú, một loại cảm giác thoải mái không nói nên lời khiến mặt Tiểu An đỏ tới tận mang tai. Vừa muốn tránh khỏi âu yếm của Âu Kiệt, lại vừa hy vọng hắn có thể lại dùng lực một chút.
Nhạy cảm như vậy sao? Chỉ mới đùa giỡn đầṳ ѵú một chút, thanh âm đã bắt đầu thay đổi rồi.
Âu Kiệt nghe thấy thanh âm Tiểu An đã bắt đầu run rẩy mềm mại kêu ra tiếng, biết rằng phương pháp của mình đã đúng, động tác liếʍ mυ'ŧ đầṳ ѵú cũng càng thêm cuồng nhiệt.
“Meo” Ngực thật ngứa a, thân thể sao lại nóng như vậy, đầu sao cũng thật choáng váng, ưm, cái người này liếʍ liếʍ thật thoải mái a.
Âu Kiệt liếʍ láp đầṳ ѵú một lát, đã đem Tiểu An làm cho thở dốc liên tục. Côn ŧᏂịŧ mặc dù không có di chuyển, nhưng vẫn luôn cắm bên trong hậu huyệt, hậu huyệt cũng dần dần quen với kích thước của côn ŧᏂịŧ, Tiểu An được hắn liếʍ rất thoải mái, lại được chất dẫn dụ hướng dẫn , bên trong hậu huyệt bắt đầu phân bố dâʍ ŧᏂủy̠, biến thành trơn trượt vô cùng.
Có dâʍ ŧᏂủy̠ bôi trơn, Âu Kiệt ra vào so với trước dễ hơn nhiều. Hắn buông đầṳ ѵú bị bản thân liếʍ cho sưng đỏ còn óng ánh nước, chuyển sang hôn môi Tiểu An, nhưng cũng âm thầm đề phòng y lại cắn hắn một cái. Âu Kiệt dùng đầu lưỡi mở ra hàm răng Tiểu An, cùng đầu lưỡi của y quấn quýt cùng nhau, phát ra tiếng nước chậc chậc. Tiểu An vô thức nuốt vào nước bọt có tẩm chất dẫn dụ của Âu Kiệt, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tố bên trong cơ thể điên cuồng phát sinh biến hóa, để cơ thể càng thêm thích ứng dị vật.
“Hô meo ưm a meo ưm”.
Hô hấp Tiểu An ngày càng gấp rút, l*иg ngực kịch liệt lên xuống, gương mặt căng đến đỏ bừng, chỉ cảm thấy mùi vị trên người Âu Kiệt khiến cho y một trận đầu váng mắt hoa, hậu huyệt cũng giống như hôm qua mà trở nên ngứa ngáy, có chút kỳ quái.
Sợ y thở không nổi, Âu Kiệt buông y ra, hai tay chống đỡ hai bên thắt lưng y, bắt đầu thăm dò mà chậm rãi ra vào.
“Ưm” Trong mũi Tiểu An phát ra âm thanh bất mãn, nhưng không giống như phản kháng kịch liệt khi bị mạnh mẽ xông vào như lúc nãy, mà chỉ dùng một cái móng vuốt bất an bắt lấy cánh tay Âu Kiệt. Kích thước Âu Kiệt vốn không nhỏ, hắn còn tưởng rằng Tiểu An sẽ lại phản kháng , không nghĩ tới lần này lại ngoan như vậy.
Có bôi trơn, Âu Kiệt ra vào rất trót lọt, cũng không khiến Tiểu An cảm thấy rất đau. Hắn dựa vào trí nhớ giúp Tiểu An tự an ủi hôm qua, ở giữa tràng đạo đỉnh tới đỉnh lui tìm điểm nhạy cảm của Tiểu An.
“Ưm meo meo a” Tiểu An bị hắn đỉnh đến thở dốc liên tục, lúc Âu Kiệt tìm được điểm kia, qυყ đầυ chỉ nhẹ nhàng quét qua một cái, âm thanh Tiểu An đột nhiên cao vυ't lên, thân thể đều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến run lên.
Tìm được rồi.
Âu Kiệt cố ý tăng nhanh tốc độ ra vào, đặc biệt đâm vào điểm này. Qυყ đầυ to lớn nóng bỏng đâm không dứt vào chỗ thịt mềm mại non mịn nhạy cảm, kɧoáı ©ảʍ mạnh mẽ mà xa lạ khiến cho Tiểu An không biết phải làm sao, một bên ngẩng đầu phát ra tiếng kêu da^ʍ mị, một bên vô thức dùng móng vuốt quào loạn trên cánh tay Âu Kiệt, đem tay đối phương cào ra vài vết, cũng may là y không dùng lực, móng tay cũng không làm trầy da Âu Kiệt, máu đương nhiên cũng không chảy ra.
“Ưm, ưm meo ưm a a, ưm, ưm meo a a a” Tiếng rêи ɾỉ của Tiểu An theo tốc độ cắm rút lúc nhanh lúc chậm của Âu Kiệt, nguyên bản là âm thanh tràn đầy nguyên khí, bây giờ lại trở nên mềm mại vô cùng, đại khái là Âu Kiệt cũng không nghĩ tới, cᏂị©Ꮒ mèo cũng có thể cᏂị©Ꮒ được như vậy khiến người khác huyết mạch dâng cao.
Cảm thấy có cái gì đó chỉa vào bụng mình, Âu Kiệt cúi đầu nhìn xuống, côn ŧᏂịŧ Tiểu An lúc đầu mềm mại buông lỏng nay đã cứng rắn dựng đứng, ma sát qua lại bên người hắn, tiểu qυყ đầυ khả ái còn phân bố ra chất lỏng, đem lông ở chỗ kia của hắn đều làm ướt.
Tuy rằng đã được nghe nói qua là của quý của mèo rất nhỏ, nhưng không nghĩ tới sau khi biến thành người, kích thước Tiểu An lại thật ừm thanh tú. Bất quá tiểu côn ŧᏂịŧ thanh tú trắng nõn, thoạt nhìn lại thật xinh đẹp.
Hắn dùng một tay khác không bị Tiểu An quào cầm lấy hai cái túi túi của y bắt đầu nhẹ nhàng xoa nắn, không biết là bị kinh sợ hay vẫn là cảm thấy thoải mái, hậu huyệt Tiểu An bỗng nhiên mạnh mẽ xoắn chặt, tràng đạo mềm mại co rút lại chèn ép côn ŧᏂịŧ bên trong, thoải mái đến mức khiến cho Âu Kiệt thở dốc một cái. Hắn một bên duy trì tốc độ cắm rút, một bên xoa nắn tinh hoàn của Tiểu An, sau đó chậm rãi hướng lên trên, một đường sờ tới tiểu qυყ đầυ phấn nộn, dùng ngón tay vuốt ve mã nhãn, cố ý đem chất lỏng bôi đến cán côn ŧᏂịŧ.
“A ưm ưm” Tiểu An phát ra tiếng kêu da^ʍ mỹ, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất kỳ quái. Cái mông vừa nãy rõ ràng vẫn còn rất đau, hiện tại lại cảm thấy rất thoải mái thật là làm cho người ta không nghĩ ra a meo~
Hậu huyệt thơm ngon bị côn ŧᏂịŧ cᏂị©Ꮒ đến tràn ra nước, côn ŧᏂịŧ phía trước cũng được Âu Kiệt sờ rất thoải mái. Luồng điện từ hạ thân truyền tới đại não, đại não lại đem kɧoáı ©ảʍ phản hồi xuống, Tiểu An rêи ɾỉ, dần dần có cảm giác muốn bắn tinh.
“Meo meo! Ưm a –––––” Tiểu An bỗng nhiên cắn môi, côn ŧᏂịŧ run run, bạch trọc theo mã nhãn bên trong phun ra ngài, bắn tới trên bụng Âu Kiệt, thậm chí còn có một ít văng tới ngực hắn.
Sau khi bắn tinh xong, Tiểu An xụi lơ ở trên giường, hai mắt có chút mê ly, móng vuốt cũng giơ lên cao, tùy ý Âu Kiệt dùng sức làm bậy ở trên người mình cũng không phản kháng, chỉ phát ra tiếng kêu mềm mại.
Mái tóc lông xù màu cam vốn đã rất đáng chú ý, hai lỗ tai dựng phía trên đó lại càng thêm hấp dẫn người chú ý. Âu Kiệt một bên cᏂị©Ꮒ mạnh cúc huyệt, một bên đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve tai mèo của y.
“Meo –––!” Tiểu An trợn to hai mắt kêu một tiếng, lập tức càng thêm xụi lơ, gương mặt đỏ bừng một mảnh, thân thể càng thêm run rẩy, âm thanh mềm mại ngọt ngào, nước bọt không kịp nuốt xuống cũng theo khóe miệng chảy ra, mắt cũng ngập nước.
Lỗ tai cũng là điểm nhạy cảm sao?
Âu Kiệt có chút ngoài ý muốn, thẳng thắn lấy cùi chỏ chống đỡ thân thể, hai tay cùng nắm lấy lỗ tai của Tiểu An chơi đùa.
“Ưm a a meo meo” Khuôn mặt Tiểu An đỏ lên, mày nhíu lại, lỗ tai nhạy cảm bị sờ tê dại vô cùng, co rúm lại muốn tránh khỏi tay Âu Kiệt, nhưng ngay cả khí lực muốn giơ tay lên chụp lấy tay hắn cũng không có.
“A” Âu Kiệt nhẹ nhàng nở nụ cười, một bên nắn bóp lỗ tai của y, một bên hung hăng cᏂị©Ꮒ liên tục hậu huyệt mềm mại. Dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong bị côn ŧᏂịŧ khuấy đảo phát ra tiếng vang chậc chậc, đem địa phương kết hợp của hai người dính ngấy một mảnh.
“A a meo ưm a ưm, a –––” Hậu huyệt bị cᏂị©Ꮒ đến vô cùng mềm mại, lỗ tai là một trong những nhược điểm, cũng bị người đùa bỡn, tất cả như cơn sóng dồn dập kéo đến, khiến Tiểu An không chút nào chống đỡ được.
Tràng thịt vô thức co rút lại, giống như đang mυ'ŧ máp côn ŧᏂịŧ, Âu Kiệt cᏂị©Ꮒ liên tục một lát, côn ŧᏂịŧ nóng bỏng bên trong hậu huyệt Tiểu An bắn ra. Từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đánh vào tràng bích yếu ớt, làm cho Tiểu An nức nở ra tiếng.
Nhưng với Âu Kiệt đang ở trong kỳ phát tình mà nói, chỉ bắn một lần là không thể nào, côn ŧᏂịŧ hắn vẫn cứng rắn như trước.
Âu Kiệt thở ra một hơi, ôm Tiểu An tới bên giường, để hai tay y chống đỡ ở mép giường, cái mông cong giơ lên thật cao, lộ ra cúc huyệt đã bị cᏂị©Ꮒ tới đỏ tươi. Dâʍ ɖị©ɧ làm cho xung quanh cúc huyệt đều ướt, hiện lên ánh nước của tìиɧ ɖu͙©. Âu Kiệt đứng phía sau y, cho cái mông Tiểu An một cái tát, mông thịt tuyết trắng bị tát một cái, phát ra thanh âm thanh thúy. Hắn đỡ lấy côn ŧᏂịŧ vừa thô vừa cứng của mình, nhắm ngay cửa động còn chưa khép kín cắm vào.
“Hức meo” Tiểu An chân mềm nhũn, đầu gối cong lại muốn khép lại, lại bị va chạm của côn ŧᏂịŧ ép mở ra. Cũng may là hai tay Âu Kiệt ôm lấy thắt lưng y, nếu không Tiểu An có thể sẽ trực tiếp ngồi dưới đất mất.
Cái đuôi của y bởi vì hưng phấn mà dựng thẳng lên, ở trước mặt Âu Kiệt, giống như một cây cột lông xù màu cam nho nhỏ.
Nếu như nói lỗ tai là điểm nhạy cảm, vậy cái đuôi cũng như vậy đi?
Âu Kiệt nghĩ, đưa ra một tay sờ soạn cái đuôi. Quả nhiên thân thể Tiểu An một trận run rẩy, bên trong hậu huyệt phun ra một luồng dâʍ ɖị©ɧ, xối lên côn ŧᏂịŧ Âu Kiệt.
“Rất hưng phấn sao?” Âu Kiệt thản nhiên nói. Cái đuôi của Tiểu An ở trong tay hắn trườn tới trườn lui, cũng không biết là đang mời gọi hắn hay là đang muốn hắn buông ra.
“Meo meo” Nước mắt cùng nước bọt Tiểu An cùng nhau chảy ra, lớn tiếng kêu khóc, hưng phấn mà ngẩng đầu lên, thất thần nhìn về phía trước.
Âu Kiệt buông tay ra, đổi thành hai tay kéo cánh tay Tiểu An ổn định thân mình, hạ thân hung ác cᏂị©Ꮒ mạnh mật huyệt nhiều nước, khắp phòng đều phát ra tiếng bốp bốp va chạm giữa túi túi và mông thịt.
“Ưm, ưm, ưm, ưm, hức a ha ưm, ưm meo a a” côn ŧᏂịŧ ra vào liên tục khiến tiếng rêи ɾỉ của Tiểu An vỡ vụn không ngớt, toàn tâm đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ không cách nào tự kiềm chế. Cái này còn chưa đủ, Âu Kiệt híp mắt, hơi hơi cúi đầu, ngậm đuôi Tiểu An vào trong miệng chậm rãi gặm cắn, đùa bỡn đối phương.
“Meo –––! A a a a” Cái đuôi bị khoang miệng trơn trợt bao lấy, thỉnh thoảng còn bị hàm răng cứng rắn cạo lau vô cùng tê ngứa, hơn nữa kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt từ cúc huyệt bị cᏂị©Ꮒ dồn dập kéo tới, khiến Tiểu An trong thời gian ngắn có chút chịu không nổi, hét to một tiếng, muốn tránh thoát khỏi trói buộc của Âu Kiệt chạy trốn. Thế nhưng Âu Kiệt đem y giữ rất chặt, y cũng chỉ có thể bị ép tiếp nhận cao trào ngập đầu. Dâʍ ŧᏂủy̠ tuôn ra không dứt theo địa phương kết hợp của hai người nhỏ xuống, rơi ở trên sàn nhà, chỉ chốc lát sau liền tạo thành một vũng nước nhỏ.
Không thể không nói, thân thể thơm ngon bị cᏂị©Ꮒ đến chảy thật là nhiều nước.
Côn ŧᏂịŧ mềm mại của Tiểu An bởi vì kɧoáı ©ảʍ mà lần nữa trở nên cứng rắn, bắn tới mức một tia tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng không thể bắn ra nữa. Y vừa khó chịu, vừa phe phẩy cái mông đi cọ bụng dưới của Âu Kiệt, để côn ŧᏂịŧ Âu Kiệt ở bên trong cơ thể y đâm tới đâm lui.
Y chủ động khiến cho Âu Kiệt tăng gấp đôi tốc độ, hung ác độc địa dùng sức cᏂị©Ꮒ mạnh mật huyệt, mỗi một lần đều đâm đến chỗ sâu nhất, gần như ngay cả túi túi đều muốn cắm vào.
Âm thanh Tiểu An kêu đến có chút khàn khàn, nhưng kɧoáı ©ảʍ xông tới khiến y hoàn toàn nhịn không được, nếu như không phải nơi đây là nhà trọ cao cấp cách âm vô cùng tốt, chỉ sợ cũng bị hàng xóm cách vách khiếu nại.
Đắm chìm trong chất dẫn dụ ngọt ngào, Âu Kiệt áp chặt Tiểu An ở trong phòng hung hăng cᏂị©Ꮒ một buổi tối, cùng không biết ở trong thân thể Tiểu An bắn mấy lần. Chờ cho đến khi sóng tìиɧ ɖu͙© của hắn qua rồi, Tiểu An cũng sớm vì thể lực chống đỡ hết nổi bị hắn cᏂị©Ꮒ tới hôn mê bất tỉnh.
Sau khi khôi phục thanh tỉnh, Âu Kiệt nhìn một đống hỗn độn trong phòng, tâm tình rất phức tạp, tiểu thiên sứ trên đỉnh đầu không nhịn được phát ra nhân sinh tam hỏi:
Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Tôi đã làm gì?
Tiểu ác ma ở một bên đáp:
Ngươi là Âu Kiệt, ngươi đang ở nhà, ngươi đem con mèo nhỏ của em gái hung hăng cᏂị©Ꮒ đến hôn mê.
Tiểu thiên sứ hít sâu một hơi, nói: Em gái vừa mới đi, ngươi liền đem Tiểu An…
Tiểu ác ma “Đôn, đôn” gõ đĩa ăn trong tay một cái, nói: Ngươi hãy đối mặt với sự thật đi, cᏂị©Ꮒ con mèo nhỏ này thật ra rất tốt phải không!
Tiểu thiên sứ đau lòng nói: Không, nó chỉ là một con mèo nhỏ! Nó cái gì cũng không hiểu!
Tiểu ác ma cười lạnh một tiếng: Nó mới nãy cũng thật thoải mái a, cao trào nhiều lần như vậy!
Tiểu thiên sứ cùng tiểu ác ma ầm ĩ một đoàn, Âu Kiệt dưới cơn nóng giận liền bắt bọn chúng lại, vặn mở cửa sổ xong liền ném ra ngoài.
Tiểu An nằm sấp ở trên giường, ngủ rất say, chỉ là sắc đỏ trên mặt còn chưa lui, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong cúc huyệt sưng đỏ dũng mãnh trào ra, cái đuôi đầy lông cũng bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nước bọt làm ướt, thoạt nhìn nhếch nhác chịu không nổi.
Âu Kiệt tự nhìn qua bản thân cũng không có tốt hơn chỗ nào, môi bị Tiểu An cắn hai lỗ, trên mặt bị cào vài vết, trên cánh tay thì đều là vết cào.
Chuyện này làm sao nói rõ cùng em gái đây.
Không, không thể để cho nó biết. Hắn vì quá trình trưởng thành khỏe mạnh của em gái, ngay cả khi đang trong kỳ phát tình cũng sẽ không mang bạn giường về nhà, thời gian dài đều là dựa vào thuốc ức chế giải quyết, hiện tại lại để xảy ra chuyện như vậy.
Âu Kiệt thở dài, ôm Tiểu An đi tới bồn tắm, tắm rửa cho hai người, sau đó mới ôm Tiểu An tới khách phòng ngủ.
Hắn quấn khăn tắm đi tới phòng khách, tìm được thuốc ức chế liền ăn vào, gọi điện thoại cho thư kí của mình, nói là kỳ phát tình không ổn định, ngày mai không thể đi làm.
Âu Kiệt ngược lại không phải không thể đi làm, chỉ là hắn không muốn mượn việc đi làm để trốn tránh chuyện này. Hắn không thể nào thích Tiểu An là sự thật, nhưng hắn cᏂị©Ꮒ người ta cũng là sự thật. Tiểu An coi như không rõ, nhưng hắn cũng không thể đem chuyện này xem như không có chuyện gì mà cho qua được. Cho nên ngày mai hắn muốn cùng Tiểu An giải quyết tốt chuyện này.
Âu Kiệt có chút đau đầu, Tiểu An mặc dù biến thành dáng vẻ của con người, nhưng hành vi cùng tư duy đều là một con mèo, hắn lại không nuôi sủng vật, cũng không biết làm sao ở chung với mèo.
Cụ thể giải quyết xong chuyện này rồi hẳn nói.