[Countryhumans France Empire X Indochine] Dương Lệnh Tự Thái Sơn

Chương 28: Nhân viên

Trời mưa, từng hạt nặng trĩu dội xuống mái nhà thể chất khiến nó vang lên những tiếng lớn.

Đông Dương cầm bảng kiểm tra thể chất của đám nhóc thế hệ mới xong liền đánh dấu đạt hết một lượt.

"Bài kiểm tra thể chất đến đây là kết thúc. Tan học."

Sau khi thông báo tan học xong, Đông Dương liền đi thẳng về hướng căn phòng của mình.

Mưa hắt vào khiến áo y lấm tấm vài giọt nước nhỏ.

Về tới phòng Đông Dương ngay lập tức cất dọn giáo án rồi cầm hai chiếc ô rời đi.

Lúc này France Empire đang ở trên đài thiên văn ngắm mưa.

Mùi nước mưa thanh khiết hòa với đất tạo nên thứ chất nghiện êm dịu.

"Ngài có vẻ đang chờ ai đó nhỉ?"

Bất ngờ một cô gái tiến đến gần, cúi người xuống chạm mắt với hắn.

Dáng người thon thả, ba vòng chuẩn mực không lớn không nhỏ, khuôn mặt trẻ trung dịu dàng.

Và hơn hết là một mỹ nhân thách thức tuổi tác a.

"Vâng, cảm ơn cô đã quan tâm."

Hắn khẽ liếc qua tấm thẻ nhân viên của cô gái đó.

Biết ngay mà.

Cô ta đã ngoài bốn mươi rồi.

"FE, chúng ta mau về thôi."

Đông Dương nhanh chóng tiến lại gần France Empire, đưa chiếc ô rồi kéo hắn rời đi.

Trước khi rời đi còn khẽ liếc qua người phụ nữ kia.

"Hôm nay trời mưa nên phòng có thể rất rét đấy. Tối đừng có mở cửa."

"Ừm. Mà chúng ta có thể... ngủ chung không?"

"Biến."

Y ngay lập tức đáp trả.

Người phụ nữ nhìn theo hướng đi của cả hai, môi khẽ câu lên nụ cười nhỏ.

Bà ta vứt chiếc thẻ nhân viên qua một bên, cơ thể dần dần tan biến vào trong không khí.

France Empire đi đằng sau Đông Dương, có chút tò mò sắc mặt hiện tại của y.

Y đang ghen đúng không?

Nếu y ghen thì liệu có phải y cũng thích hắn không?

Vừa nghĩ tới France Empire đã không kìm được nở một nụ cười tươi rói.

Thế nhưng ngược lại với suy nghĩ của France Empire, Đông Dương còn đang nhớ xem cái người phụ nữ lúc nãy là ai kìa.

Trên thẻ nhân viên của bà ta có viết: "Nhân viên khuôn viên lai tạo"

Nhưng ở khuôn viên lai tạo hoàn toàn không có ai giống bà ta hết.

Cái tên thì giống hệt nam nhân.

Còn dài ngoằng nữa chứ.

Có điều gì đó không ổn lắm.

....

Tối đến, lúc đang lấy quần áo để đi tắm thì đột nhiên Đông Dương lại nhìn thấy France Empire đang ở bên ngoài cửa sổ, ban công phòng mình.

"Ngươi sao đột nhiên lại đi trèo lên đây làm gì, mau về hộ ta."

France Empire tiếp tục gõ cửa, khuôn mặt vui vẻ, háo hức chờ y mở cửa ra.

"Ngươi...."

Nghĩ nghĩ một lúc Đông Dương liền mở cửa cho hắn vào.

France Empire vừa bước vào liền ôm chầm lấy y, vui vẻ hôn lên môi y.

"Đông Dương, ta yêu ngươi."

"...."

Đông Dương?

France Empire có gọi y thế này à?

Y đưa tay lên chùi chùi môi mình rồi đẩy hắn ra.

"Ngươi là hôm nay bị bệnh thần kinh à?"

France Empire bị đẩy ra thì ủy khuất đưa hai ngón tay vào chọt chọt với nhau, đưa ánh mắt ủy khuất lên nhìn y.

"Người ta đã cố gắng tới đây tỏ tình với ngươi, ngươi chả biết thương hoa tiếc ngọc gì cả."

"...."

Thứ lỗi, tên nào đây?

Ta không quen cái tên mất liêm sỉ này.

Thở dài một hơi, Đông Dương mới đứng lên lấy ra cái thứ gì đó từ trong tủ quần áo của mình.

Ừm...

Một chiếc gương lớn.

"Ta không biết ngươi là thuộc chủng nào nhưng lần sau nhớ soi gương trước khi tới nhé."

France Empire nghiêng đầu khó hiểu rồi nhìn vào gương, khuôn mặt đột nhiên tái mét.

"Tại... tại sao lại là con trai chứ! Chả lẽ nào anh... anh thích con trai ư!!!!"

"Câm mồn."

Đông Dương đá vào mặt cái tên France Empire trước mặt.