Cô Vợ Nghèo Của Tổng Tài

Chương 8 Vi hành

Xe dừng ở bãi đậu xe như một con phượng hoàng kiêu sa giữa bầy hạc, trông nó cao ngao, sang chảnh chỉ có mình nó mới xứng đáng. Tài xế vội vàng xuống xe vòng qua đầu xe nhanh chóng kéo cửa làm tư thế mời: “ Chủ tịch! Chúng ta đến rồi!”

Tiếng tài xế vừa dứt, từ bên trong xe đi ra là một người đàn ông cao ráo rất đẹp trai, cao tầm 1m90 cơ thế cân đối cường tráng, hai mắt đen sâu hun hút, sống mũi cao thẳng, mặc dù đang mặc trên mình bộ áo công trường đầy bụi bặm nhưng vẫn không làm xua đi vẻ đẹp của anh.

Đứng ở dưới tầm hầm để xe, đảo mắt nhìn quanh một hồi anh bỗng đưa ra quyết định “ đi vi hành”.

Vì trước đó đã nhắc cho trợ lý chuẩn bị quần áo để thay trước nhưng hắn bị vướng nên tới chậm nên anh quyết đinh cứ thế mặc đồ công trường đi vào công ty. Sau khi quyết đinh xong, Cố Thiên Vũ không đi thang máy giành cho chủ tịch mà đi vòng qua quay ngược lại vỉa hè rồi đi thẳng vào cửa công ty.

Toà nhà công ty này là một toà nhà có 7 tầng được mua lại của công ty cũ trước dó được anh thu mua rộng 200m2. Tầng trên cùng là văn phòng chủ tịch, từ lúc thu mua xong chỗ này anh đã không đến đây thêm lần nào nữa.

Bảo vệ từ xa thấy Cố Thiên Vũ bước vào thì nhìn anh với ánh mắt khinh thường, liếc anh từ trên xuống dưới với ánh mắt chán ghét. Xác định anh có ý định bước vào cửa mấy người bảo vệ bước qua kiểm tra anh từ trong ra ngoài như kiểu anh là tên trộm mà họ vừa bắt được.

- Này anh kia, anh có biết đây là đâu mà bước vào đây hả??

- Anh Lý, không biết chừng là tên này nó giả vờ vào để ăn trộm đấy? Hôm nay chủ tịch có đi khảo sát lỡ như bên trên trách phạt chúng ta thì làm sao giờ?

- Đúng đấy anh Lý, anh xem quần áo hắn đang mặc xem chắc vừa trộm ở trên công trường nào đó để mặc tạm thôi.

Thấy mấy tên đồng nghiệp phụ hoạ mồm năm miệng mười tên trưởng ca đội bảo vệ cảm thấy mình nên ra oai hơn nữa. Mặc dù nhìn người kia đứng đó phong thái uy nghiêm lạnh lùng trông có vẻ người có quyền nhưng nghĩ lại hắn là người làm ở đây mấy năm rồi kiểu người nào mà hắn chưa từng thấy qua thiếu gì người như thế này chắc cũng chỉ là tên ăn mày nào đó thôi.

Cố Thiên Vũ đứng im một lúc rồi thấy mấy tên đó đang nhao nhao lên bàn cách để đuổi anh điKhông thèm ngó ngàng gì tới mấy tên đó nữa anh đi thẳng vào quầy lễ tân. Mấy cô gái lễ tân thấy anh bước vào với bộ quần áo công nhân các cô gái đó nhìn anh với ánh mắt thông cảm rồi ái ngại lùi ra xa mặc kệ anh đứng như người vô hình ở giữa lối ra vào. Miệng không ngừng bàn tán đánh giá Cố Thiên Vũ từ trên xuống dưới.