Thật vất vả mới phỏng vấn xong, Thẩm Huân Viện đang ngồi trên xe taxi chuẩn bị đi về nhà. Lúc này, điện thoại di động lại kêu lên. Cô lấy điện thoại từ trong túi xách ra, nhìn tên người gọi là Hứa Thừa Nghiệp. vai nữ chính này vẫn còn đang trong thời điểm kiểm duyệt lại, Thẩm Huân Viên không nghĩ tới sẽ đắc tội với người này, đành phải nghe điện thoại.
“Alo! Hứa công tử, có việc gì sao?”
Bên kia đầu dây Hứa Thừa Nghiệp không có nói lời vô nghĩa, trực tiếp với Thẩm Huân Viện : “Đến khách sạn Cảnh Giang số phòng 506, nhanh lên tôi chờ cô.”
Cứ như vậy nói rõ ý đồ, làm sắc mặt Thẩm Huân Viện lập tức đỏ lên, nhớ tới ba ngày kia ở bên cạnh Hứa Thừa Nghiệp, anh ở trên người cô dùng đủ mọi thủ đoạn hạ lưu, chẳng lẽ còn chưa chơi đủ sao?
“Chính là….Tôi hiện tại đang ở trên taxi sắp về đến nhà rồi…”
“À? Vậy mà tôi còn tưởng là sẽ có thể nói với cô, đạo diễn Quách đánh giá về cô như thế nào, nếu như cô không có rảnh, vậy thì thôi quên đi vậy.”
Hứa Thừa Nghiệp nắm lấy điểm yếu của Thẩm Huân Viện mà uy hϊếp, quả nhiên, Thẩm Huân Viên vội vàng nói: “Đừng…tôi sẽ tới ngay lập tức.”
Như thế này không phải rất ngoan hay sao, cô tới nhanh một chút, tôi đi tắm rửa trước.”
Thẩm Huân Viện nhìn màn hình điện thoại tối xuống, nói với tài xế taxi: “Làm phiền hãy chuyển qua đi tới khách sạn Tấn Giang.”
……
Đứng trước của phòng 506, Thẩm Huân Viện vừa mới giơ tay lên gõ cửa, còn chưa tới vài giây, cách cửa lập tức được mở ra từ bên trong, có thể thấy được người đàn ông trong phòng này có bao nhiêu gấp gáp.
Hứa Thừa Nghiệp giang cánh tay dài của mình lên, liền đem Thẩm Huân Viện ôm gọn vào trong phòng, sau đó đóng mạnh cửa lại.
Không đợi Thẩm Huân Viên kịp phục hồi tinh thần, Hứa Thừa Nghiệp liền bắt đầu dùng đôi bàn tay vân vê xoa nắn trên đôi gò bồng đào mê người của cô. Đôi tay gấp rút vén vặt áo lên, một đường thật trơn tru đi lên, thật mau đã bắt được một bên ngực to lớn của cô, sau đó là kịch liệt mà xoa nắn. Miệng anh cũng không nhàn rỗi, lung tung mà gặm cắn lên chiếc cổ trắng nõn tuyệt đẹp của Thẩm Huân Viện.
Thẩm Huân Viên bị Hứa Thừa Nghiệp bao vây ở trong lòng ngực, không thể phản kháng, giữa cổ và trước ngực đều đang truyền đến cơn đau nhưng lại mang cảm giác tê ngứa khó nhịn, “Hứa thiếu gia đừng như vậy mà……Chậm một chút….”
Nhào nặn cặρ √υ' cô đã ghiền rồi, Hứa Thừa Nghiệp mới thở hổn hển ngừng lại, anh kéo ra một chút khoảng cách, bày ra khuôn mặt đang động tình nói với Thẩm Huân Viện: “chúng ta lên giường đi, hôm nay ca ca sẽ thao em thật tốt.”
Thẩm Huân Viện chống tay lên ngực Hứa Thừa Nghiệp, biết rằng hôm nay không thể trốn được việc bị anh thao, cô liền làm nũng nói với anh: “Nhưng mà người ta còn chưa có tắm à.”
“Không cần tắm rửa, dù sao cũng muốn mang bαo ©αo sυ, chờ lăn lộn xong rồi em lại tắm.” Dứt lời, Hứa Thừa Nghiệp liền bế Thẩm Huân Viện lên, đem cô đặt ở trên giường lớn, sau đó tự anh cởi bỏ đi áo choàng tắm, cơ thể cường tráng trần trụi hoàn toàn lộ ra trước mặt Thẩm Huân Viện.
Tuy rằng đã sớm cùng Hứa Thừa Nghiệp lăn giường, nhưng đối mặt với thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của anh, Thẩm Huân Viện vẫn thấy ngại ngùng, cô hơi quay đầu đi không dám nhìn anh.
“Làm sao vậy? Còn ngại ngùng ? Hứa Thừa Nghiệp đối với thân thể mình rất là có tự tin, anh nhìn lướt qua thứ to lớn giữa hai chân, lại từ trên tủ đầu giường lất ra một cái áo mưa(bαo ©αo sυ), dùng răng cắn một cái, liền mở ra, “Đến đây, em giúp anh đeo lên đi.”
Nhìn Hứa Thừa Nghiệp đưa bao qua, còn có côn ŧᏂịŧ màu đỏ tím to lớn giữa hai chân, trên khuôn mặt Thẩm Huân Viện đều là màu hồng. Cô tiếp nhận áo mưa, có chút vụn về mà đem bao nhắm ngay vào đỉnh qυყ đầυ mà đeo vào, nhưng cô làm thế nào cũng không có đeo vào được, cuối cùng chỉ có thể dùng khuôn mặt nhỏ đáng thương cười hề hề ngửa đầu nhìn Hứa Thừa Nghiệp.
Thẩm Huân Viện là bị hắn phá thân xử nữ, không biết cách dùng áo mưa như thế nào là rất bình thường. Hứa Thừa Nghiệp trong lòng nổi lên một tia thương tiếc, giọng nói cũng trở nên ôn nhu hơn nhiều, “Cô bé ngốc, em đem bao quay lại đi……..”