Xuyên Vào Truyện Cứu Lấy Cái Kết Bi Thảm Của Phản Diện

Chap 8 : sinh nhật của hắn 7

Hôm nay là ngày nam 9 sẽ xuất cung vậy lên phải nắm bắt, lần này không thể để nhiệm vụ của mình thất bại lần nữa .

Cố ta mặt mày vui vẻ đến chợ ,tính mua chút đồ ăn rồi vòng đến con hẻm đúng đợi .

Theo như nguyên tác thì là do nam 9 bị thương khi bị ám sát, nữ 9 tới con hẻm thì gặp nam 9 đưa về nhà cũ của cô ,nam9 cảm động liền đem cô về hoàng cung nữ 9 gặp các tiểu thư quý tộc ,liền bị bắt nạt may là còn có nam 9 bảo vệ rồi về sau cô ta được phong làm hoàng hậu .( nghe phèn vl)

Nhưng cô ta đợi cứ đợi đến chiều không có ai , cô ta liền tức giận " có khi nào cậu ta là hiệu ứng cánh bướm không , nếu là vậy thì kế hoạch của mk đổ sông đổ bể hết rồi ".

Bậy giờ cô ta nào để yên cho cậu nữa ,cô ta liền lên đòn chí mạng một lúc nắm gọn hắn ta .

Đến bên một căn nhà hẻo lánh , có một tên ăn bận như một tên tội phạm , hắn có râu mặc áo choàng đen đội mũ che kín toàn thân .

Cô ta đi đến và giao dịch với hắn.

Đường mẫn :" chỉ cần ...........đây là nửa số tiền xong việc tôi đưa chỗ còn lại "

???:" được nha ,tiểu thư này cũng gian xảo quá nhỉ ,chỉ cần có tiền thôi tôi làm hết "

Xong việc Cô ta lạnh lùng rời đi.

_______

Ánh sáng chiếu rọi căn phòng xa hoa không kém phần ảm đạm , trên giường là hai con người một to một nhỏ quấn vào nhau không rời.

Cậu chớp chớp mắt thực sự ngủ rất ngon nha ,trải qua một đêm không mộng không mị.

Nhìn lên người con trai trước mặt mà hoảng hốt .

Tễ Nguyễn :" aaa cậu chủ "

Hắn bịt mồm cậu mà hôn lên chán , rồi thả tay ra ôm nhẹ bả vai cậu .

Giọng khàn khàn nói :" đừng ngủ nay ah được nghỉ "

Cậu đỏ mặt , ôm chăn con thỏ . Giờ cậu mới để ý là cậu đang ôm thỏ nha nó dễ thương quá , chắc là hắn mua cho cậu .

Không uổng công cậu mua quà cho hắn , cậu ôm chặt con thỏ rồi rúc vào ngủ tiếp .

Cho tới khi đã 10 h hắn mới tỉnh , lâu rồi mới có giấc ngủ ngon như vậy nhìn cái cục tròn vo này đang rúc vào hắn làm hắn có bao nhiêu sự ôn nhu mà đều chỉ muốn dành hết cho người nằm trong lòng hắn .

.

.

Hắn vỗ nhẹ vai cậu , ôn nhu nói.

Nguyên vẫn :" ngoan dậy không thì sẽ đói "

Tễ Nguyễn :" um , ..."

Cậu nhìn thấy hắn giật mình không nó nên lời , đứng dậy ôm thỏ của mình chạy nhanh về phòng .

Hắn phì cười nói:" chạy chậm không ngã "

Quản gia ở ngoài có chút hoảng hốt " ôi trời ạ ngài ấy hình như bị sốt hay sao ,từ trước tới giờ chưa ai mà ngài ấy quan tâm hết trừ mẹ ngài ấy " rồi cũng mỉm cười " cuối cùng cây sắt nở hoa rồi .

Quản gia :" hô hô "

Nguyên vẫn :" làm đồ ăn đi tôi và cậu ấy đói rồi "

Quản gia :" vâng thưa ngài"

Khi cậu đi xuống thì đã có một bàn thức ăn rồi , hắn vẫy cậu ngồi xuống bên cạnh hắn.

Mặc dù không hiểu chuyện gì nhưng, cậu vẫn ngoan ngoãn ngồi xuống .

Hắn thân tình đùn cho cậu đĩa bánh hắn mới phết mứt lên .

Nguyên vẫn :" ăn "

Tễ Nguyễn :" dạ , ngài cũng an đi ạ"

Cậu ăn trong vui vẻ , hắn lại đùn cho cậu cốc sữa.

Nguyên vẫn :" ngoan uống đi "

Cậu ngây ngô nhạn lấy , tu một hớp là hết .

Rồi Nhìn hắn với đôi mắt to tròn linh lanh như đang muốn nói " tôi uống hết rồi khen tui đi .

Hắn xoa đầu cậu nói :" ừ giỏi "

Cậu cười như vớ được mùa .

Cô ta ở bên thấy cảnh này thì ghê tởm không thôi " lớn vậy rồi mà tính cách lại ấu trĩ như vậy thật mất mặt thay" nhưng, những người bên cạch cô ta không nghĩ thế mà cảm thấy họ như cặp vợ chồng son mới cưới vậy , thi thoảng họ lại cười cả quản gia cũng cảm thấy thật láo nhiệt .

205:[ký chủ ,ký chủ cô ta nói xấu ngài có cần để tôi dậy dỗ cô ta cho ]

Tễ Nguyễn :[ ngoan đừng làm bậy dù gì cô ta cũng là nữ 9 mà ngươi không thấy áy náy sao]

205:[ký chủ à, đã thế thì tôi sẽ thành hệ thống xấu xa dậy giỗ cô ta một trận ]

Tễ Nguyễn :[ được rồi ngoan yên tâm rỗi nào dễ bắt nạt ]

Nguyên vẫn :" ngẩn người làm j thế "

Tễ Nguyễn :"a xl"

Mang tai cậu bắt đầu đỏ ửng chợt nhớ ra điều j đó cậu chạy nhanh lên lầu .

Bước xuống với hộp quà nhỏ, cậu cậu cảm thấy có chút hào hứng chắc hắn sẽ thích.

Cậu giơ ra trước mặt hắn nói .

Tễ Nguyễn :" chúc mừng sinh nhật "

Hắn sững lại , bác quản gia cũng nhìn cậu hoảng hốt lấy tay che lại nghẹn ngào suýt khóc luôn rồi .

Bởi vì chuyện này chỉ có bác quản gia già lâu năm mới biết hôm nay là sinh nhật hắn .

Hắn mỉm cười nhận lấy , đây là lần thứ 2 được người khác tặng quà cho mình , hắn cảm thấy như chỗ trống được lấp đầy đặn và đang gào thét muốn cậu , hắn nhịn xuống .

Nguyên vẫn :" tôi mở ra nhé "

Tễ Nguyễn :" tất nhiên là được "

Hắn chậm rãi mở ra , cậu nhìn hắn che miệng cười .

Bên trong là một chiếc bút đen tuyền , cậu nhìn hắn có vẻ rất thích muốn trêu anh .

Tễ Nguyễn :" vì mua cái đấy mà tôi tiêu hết tiền rồi " rũ mắt ủy khuất nói.

Nguyên vẫn :" vậy thì chiều nay cậu muốn mua j tôi mua cho cậu "

Tễ Nguyễn :" anh hứa rồi đấy nhá!!"

Nguyên vẫn :" ừ "

Mọi người nhìn thấy hình ảnh này cảm thấy vui vẻ lây.

---------

Cháp này dành riêng cho lam thảo ạ

Có vẻ nay tui thảnh thơi ko phải viết hai cháp rùi

Pai pai cảm ơn đã đọc ạ !! ❤💖