Xuyên Vào Truyện Cứu Lấy Cái Kết Bi Thảm Của Phản Diện

Chap 7 : đợi tôi trở về 6

Chào mọi người hôm nay tôi đây hứa sẽ ko viết tắt nữa haha kinh chưa, vậy nên mong mọi người ủng hộ nhiều và comment nhiều như tôi yêu mọi người vậy nha.________

Hắn soái khí bước lên xe và rời đi , thi thoảng sẽ quay lại nhìn người kia một chút, có chút rung động nhỏ nhẹ lên biển cả của hắn ( nghĩa là nội tâm rung chuyển).

Khi hắn rời đi cậu có ngó hắn một chút ,không lại bảo cậu vô lương tâm .

205:" ký chủ à ngài làm gì thế "

Tễ Nguyễn :" đi chơi chứ ở đây chơi diễn kịch với nữ9 à ,ai rảnh quan tâm "

Tại cậu mới đc hắn cho lĩnh lương chước nên cậu định tiêu pha tý chứ nhỉ người ta có câu ai lại đi bạc đãi bản thân đâu ,phù hợp là bây giờ cũng là lúc nữ 9 gặp nam 9 mà để họ ở với nhau đi đỡ phải lúc nào cũng thấy bộ dạng giả tạo của cô ta , diễn kịch hoài người ta cũng thấy mệt chứ bộ .

Tễ Nguyễn :" hiểu chưa nhóc"

205:" dạ , tính ra tôi cũng thực là thông minh nha !"

Cậu đã xin quản gia nghỉ phép rồi chẳng cần lo j hết giờ chỉ việc đi chơi tẹt bô thôi .

Cậu ngắm nghía mọi ngóc ngách như chưa bao giờ được thấy mọi thứ đều lạ lẫm với cậu , lạ là phải vì đây cũng cổ đại nhưng chỗ này văn minh tiến hơn chút có xe nè còn có hộp nhạc , thủy tinh ,thế thôi mà đối với thế giới này là sang chảnh lắm rồi .

Cậu thấy một tên máu me đầm đìa trong một con hẻm không ai để ý đến cậu trời sinh vốn không sợ j cả, bởi vì cậu thấy nhiều rồi chính là ở bản thân cậu còn j.

Cậu tới gần thấy cậu ta bị thương cũng thật nặng , có một bóng dáng bằng cậu đi đến nói.

La thanh:" này bạn cậu à sao nhìn bị thương nặng vậy "

Tễ Nguyễn :" a không phải chỉ là tình cờ gặp được thôi "

La thanh :"vậy à! Tôi là bác sĩ tôi đưa cậu ấy đi chữa nha "

Tễ Nguyễn :" à vâng được chứ "

La thanh vốn nhỏ bé lại vác thêm cái tên to con này mà không có nổi ,may mà có Tễ Nguyễn giúp mới đến được phòng khám của y . ( giờ tui xưng la thanh là y nha )

May đc cậu giúp mới đến đỡ lên giường bệnh ,hai người thở phào nhẹ nhõm. Cậu cũng tạm biệt y vì còn có việc còn lại đành giao cho y vậy ,cậu gật đầu nhẹ chào y.

La thanh :" à cậu tên j "

Tễ Nguyễn trả lời :" Tễ Nguyễn "

La thanh :" la thanh "

Cậu xoay người rời đi . Lon trên đường vui vẻ hát , vui vì cậu mua được nhiều đồ cậu thích lắm ,lướt qua một tiệm bán đồ cậu thấy một chiếc bút trông rất xịn sò ,thân bút đen tuyền sáng bóng nút ấn và quai tay làm bằng vàng trông rất khí chất giống ai đó .

Nhắc mới nhớ hình như theo nguyên tác ngày mai là sinh nhật của Nguyên Vẫn thì phải hắn không muốn tổ chức tiệc vì đó là lúc cha cậu và mẹ cậu chết lên vì không muốn nhớ tới ngày đấy lên cứ như mọi năm mà coi như ngày bình thường ,cậu ngẫm một lúc rồi mới quyết định sẽ mua cho hắn cậu cũng quá hào phóng đi .

Nghĩ vậy cậu liền đi làm luôn , vui vẻ đi vào tiệm .

___________

Hắn toát ra vẻ lạnh lùng khó gần đi theo bên cạnh là một người thanh niên dáng dấp không tồi, cũng rất ưa nhìn là người hay đi cùng hắn chinh chiến nhiều nơi .

Bước vào phòng hội nghị uy áp của hắn rất lớn khiến những người ngồi đó thấy khá áp lực , khí huyết không thông ( là hít thở không đều ).

Sau khi ngồi xuống thì mọi người mới thả lỏng một chút.

Hắn lên tiếng :" có j thì báo cáo đi"

( đây chỉ là tự nghĩ không có thật)

Một gã nhìn vẻ ngoài bình thường cũng rất nghiêm túc nói :" thưa Nguyên soái hiện nay có vẻ có nước đã rục rịch ngăm nghe muốn lật đổ hoàng gia ,sau khi nhà vua mất không lâu thì đã định sẵn thái tử lên ngôi vua lên ngấm ngầm muốn sát hại thái tử mong ngài nhanh chóng sử lý vụ này "

Nguyên vẫn :" được , việc này ta sẽ xem xét và sử lý không còn j nữa thì tan đi "

Tất cả đồng thanh :" vâng ạ"

Xong việc , hắn ngồi lên xe bảo người lái xe dừng lại chút . Hắn bước đến tênh bánh ngọt , mua một cái bánh vị dâu bên cạch là một tiệm bán đồ chơi , hắn tiện thể sang bên đấy .

Bước vào một ông chú trung niên chào khách tiếp đón cậu , nghĩ cậu mua cho con liền giới thiệu cho hắn.

Hắn để ý con thỏ hồng bên cạnh nhìn không to lắm trên tai buộc một cái nơ nghĩ rằng cậu thích nên đã mua , hắn không phải người lãng mạng cứ coi cậu là trẻ con mà nuôi .

Mãn nguyện với hai món quà rồi mới rời đi , thấy sắp tối rồi không biết cậu ấy chờ hắn không .

Hắn không nghĩ bản thân đã rung động , hắn cảm thấy thích cái gì mà chưa lấy được cả kể cả cậu hay người ấy .

Lúc trở về thì thấy cậu đã ở sofa ôm gối ngủ gật , mặc dù còn sớm thường là cậu đã đi ngủ rồi vì đợi hắn mà ngồi đây .

Hắn lấy gối ra đưa cậu con thỏ , còn bánh đưa quản gia , hắn nhẹ nhàng bế cậu kiểu công chúa về phòng .

Nhẹ nhàng hết có thể , bế cậu về giường mình , xong hắn liền đi tắm . hắn bước về phòng , lau khô tóc lên giường ôm cậu .

Cậu như cảm nhận được hơi ấm khẽ rúc vào mồm lẩm bẩm đủ cho hắn nghe thấy .

Tễ Nguyễn :" mừng về nhà ...zzzz"

Nguyên vẫn :" ừ , ngủ ngon "

Hắn vòng qua eo cậu ôm chặt vào lòng như sợ bật này sẽ chạy mất vậy , hắn hôn nhẹ lên tóc cậu rồi dần dần chìm vào giấc ngủ cùng cậu .

____

Có cặp mớ nhe la thanh x thứ nguyên

Tui ko bít là viết cặp này đc mấy cháp , vì có thêm cặp mới lên sẽ khiến thế giới thứ nhất dài hơn nên tui quết định sẽ làm 3 thế giới nữa thui .

Mọi người thật sự ko thương tui à sao ko thấy ai comment vậy .

Nếu có 5 người comment thì tui sẽ ra hai cháp lận mà nếu ko comment thì chỉ một thui nhe tui dễ dãi quá mà đúng không :333